Tiên Tử, Xin Nghe Ta Giải Thích (Bản Dịch)

Chương 404 - Chương 404 - Đơn Giản?

Chương 404 - Đơn giản?
Chương 404 - Đơn giản?

Lần nữa ngồi xuống, Hứa An Hạc nhìn Hứa Nguyên còn đang ngồi tại chỗ hoài nghi nhân sinh, nói:

"Trường Thiên, kỳ thật ngươi cũng không cần quá mức kinh ngạc như vậy."

Hứa Nguyên nghe tiếng nói liền hoàn hồn, cười cười xấu hổ:

"Phụ thân, cữu cữu chỉ cần nhìn một cái đã có thể mô phỏng kiếm kỹ của người khác?"

Hứa Trường Ca ở một bên khẽ cười một tiếng:

"Uy lực kiếm kỹ kia của ngươi còn tạm được, nhưng tu vi ngươi quá thấp."

Hứa Nguyên đảo đôi mắt nhìn về phía Hứa Trường Ca:

"Có ý tứ gì?"

Lúc này Hứa Trường Ca biểu hiện ngược lại rất kiên nhẫn:

"Thời điểm ngươi vận khí, lưu chuyển qua kinh lạc đối với cữu cữu mà nói chỉ là thùng rỗng kêu to. Hơn nữa một kiếm kia của ngươi cũng không ẩn chứa đạo uẩn, chỉ là một chiêu thức gò bó theo khuôn phép mà thôi, bắt chước lại có gì khó."

Hứa Nguyên cái hiểu cái không, hỏi tiếp:

"Đơn giản. . . . Vậy ngươi cũng có thể?"

". . . . .”

Hứa Trường Ca trực tiếp giả bộ như không nghe thấy, đi trở về vị trí của mình ngồi xuống.

Hứa Nguyên không cố gắng kéo căng ra, cười thành tiếng.

Kiếm quyết Huyết Mặc Ngọc này vẫn còn chút môn đạo, chí ít Hứa Trường Ca bắt chước không được.

Bị Kiếm Thánh Phượng Cửu Hiên nhìn ra cũng không tính là quá mất mặt mũi.

Suy nghĩ trong chớp mắt, Hứa Nguyên tự mình đi đến trước bàn ngồi xuống, thay đổi chén rượu, uống một ngụm tự an ủi:

"Hứa Trường Ca, cữu cữu nói sẽ dạy ta kiếm đạo, cụ thể là dạy cái gì?"

Hắn có chút hiếu kỳ, cũng có chút chờ mong.

Hứa Trường Ca lườm Hứa Nguyên, không lạnh không nhạt:

"Chờ cữu cữu trở về, ngươi tất nhiên sẽ biết."

"Sách, thì ra vẫn còn ghi thù."

Hứa Nguyên nhỏ giọng thầm thì:

"Đáng đời ngươi mẹ goá con côi cả một đời."

"Răng rắc - "

Nắm tay ghế bị Hứa Trường Ca bóp nát.

Hứa Nguyên không lên tiếng, ánh mắt nhìn thoáng qua lão cha trên chủ tọa, lại ra hiệu liếc qua Hứa Trường Ca. Đôi mắt Hứa An Hạc mỉm cười, đứng ra chủ trì công đạo:

"Trường Ca, cái tính tình này của ngươi quả thực nên thay đổi một chút."

Thanh âm Hứa Nguyên nghiêm túc, phụ họa nói:

"Hứa Trường Ca, tiểu gia tử như ngươi thật không biết tại sao người ta lại coi trọng ngươi, còn ở ngoài thành chờ ngươi nửa tháng đây này."

Hứa An Hạc nghe vậy hơi có vẻ kinh ngạc liếc qua trưởng tử:

"Trường Ca, lời ấy của Trường Thiên là ý gì?"

"."

Hứa Trường Ca buông lỏng tay, đang muốn nói chuyện, Hứa Nguyên liền trực tiếp chen miệng nói:

"Phụ thân, ngài không biết a? Hứa Trường Ca hắn hẳn là khi du ngoạn đã phát sinh tình cảm với người ta."

Hứa An Hạc nghe vậy, sắc mặt luôn luôn trầm ổn hiếm khi lại xuất hiện một chút chần chờ, thanh âm cũng mang theo một chút do dự:

"Là. . . Nha đầu nhà ai?"

Hứa Trường Ca thấy thế lập tức nói:

"Phụ thân, chuyện này ta sẽ tự xử lý, ngài. . . . ."

"Là Tiểu Thiên Sư Thiên Sư môn."

". . . ."

Hứa An Hạc há to miệng, nhìn chằm chằm Hứa Trường Ca biểu lộ có chút cổ quái.

". . . ."

Hứa Trường Ca.

"Phụ thân, Tiểu Thiên Sư kia không phải nam tử, là một tỷ tỷ."

Hứa Trường Ca hít sâu một hơi, nắm chặt nắm đấm:

"Trước khi cữu cữu trở về, vi huynh trước tiên cũng có thể dạy dỗ ngươi thường thức một chút kiếm đạo."

Dùng vũ lực uy hiếp? Dùng vũ lực uy hiếp là biểu hiện vô năng nhất.

Trong lòng Hứa Nguyên cười lạnh, trực tiếp sửa lời nói:

"Phụ thân, con cháu tự có phúc của con cháu, nếu đại ca hắn. . . . ."

"Được."

Hứa An Hạc khoát tay áo, trầm ngâm mấy giây, tựa hồ đưa ra quyết định gì đó, nhìn về phía trưởng tử:

"Trường Ca, nếu như ngươi nguyện ý, vi phụ có thể đi Thiên Sư môn. . . . ."

Hứa Trường Ca trực tiếp đánh gãy lời nói của Hứa An Hạc, lắc đầu, ánh mắt rất kiên định:

"Phụ thân, chuyện này ta tự rõ ràng."

"."

. . . . .

Nghe thấy lời ấy, Hứa An Hạc nhìn về phía Hứa Trường Ca, ánh mắt trở nên có chút phức tạp.

Thông gia cũng không tính là cái gì to tát, nhưng Phủ Tướng Quốc và Thiên Sư môn kết thành thông gia lại liên lụy rất lớn.

Một loại thái độ, một loại thỏa hiệp.

Nếu muốn khóa Thiên Sư môn lên chiến xa của Phủ Tướng Quốc, cần nỗ lực bỏ ra đại giới cực lớn, thậm chí có khả năng ảnh hưởng tới bố cục khác, mà cuối cùng đổi lấy có lẽ chỉ là lấy giỏ trúc múc nước, công dã tràng.

Điểm ấy, Hứa Trường Ca rất hiểu, cho nên hắn không thể vì tư dục mà ảnh hưởng đại cục.

Một bên Hứa Nguyên nhìn thấy biểu lộ của phụ thân và huynh trưởng, bỗng nhiên cười nói:

"Thiên Sư môn chính là huyền môn chính tông, coi như sau này muốn thanh trừ tông môn, bọn hắn đại khái sẽ không đứng về phía ai."

Dứt lời, yên lặng.

Bầu không khí không hòa hoãn, ngược lại trở nên có chút ngưng trọng.

Hứa An Hạc và Hứa Trường Ca chợt đồng thời nhìn về phía hắn.

Đón hai ánh mắt, Hứa Nguyên hơi có vẻ lúng túng hỏi:

"Thế nào?"

Yên lặng mấy giây, Hứa An Hạc hỏi:

"Trường Thiên, tại sao ngươi có thể xác định Thiên Sư môn sẽ đứng trung lập? Vẻn vẹn bởi vì bọn hắn tiến cống cho triều đình?"

"."

. . . .

Nghe nói lời ấy, trong nháy mắt Hứa Nguyên kịp phản ứng.

Đối với Phủ Tướng Quốc hiện tại, xem ra Thiên Sư môn bây giờ đúng là một đối tượng có thể tranh thủ, nhưng ai biết bọn hắn sẽ không giả vờ?

Huyền môn chính tông. . . . .

Vạn Tượng tông trên danh nghĩa cũng là huyền môn chính tông.

Nếu không phải lúc trước hắn đúng lúc phá vỡ kế hoạch đồ thành của Vạn Tượng tông, Vạn Tượng tông bên kia đoán chừng hiện tại đã mỹ danh lan xa rồi.

Bình Luận (0)
Comment