Tiên Tử, Xin Nghe Ta Giải Thích (Bản Dịch)

Chương 447 - Chương 447 - Đoạt Tài Lộ Giống Như Giết Phụ Mẫu

Chương 447 - Đoạt tài lộ giống như giết phụ mẫu
Chương 447 - Đoạt tài lộ giống như giết phụ mẫu

Hoa Hồng mỉm cười rất hiền lành:

"Đương nhiên có thể, mặc dù ngày nay thương hội thiên hạ vẫn đang ở trong thời kì bắt đầu sinh trưởng, nhưng những thứ ngươi viết này chỉ cần chưởng quỹ cao cấp một chút thì đều có thể hiểu được, chỉ là nếu không có đại cương sẽ rất khó thiết lập thành hệ thống."

Hứa Nguyên lắc đầu nói:

"Không, ý của ta là thủ hạ của ngươi sẽ thật sự ra sức làm sao? Chuyện này có thể xem như đập bát cơm của bọn hắn a."

Đập bát cơm người khác, đoạt tài lộ người khác cũng tương đương với giết phụ mẫu khác.

Nghe vậy, cặp mắt híp híp kia của Hoa Hồng hiện lên một tia hàn quang ẩn chứa ý cười:

"Nếu không tự nguyện xuất lực thì phải ra lệnh.”

"Bây giờ nội bộ Thiên An thương hội cần sức sống mới, phải cạnh tranh rất nhiều, không đợi đến khi đời chúng ta qua đời, những chưởng quỹ cầm quyền này rất có thể hình thành thế gia môn phiệt mới trong nội bộ Phủ Tướng Quốc."

". . ."

Hứa Nguyên cười cười, không đáp lời.

Mặc dù lão già này có chút nóng nảy, nhưng đối với Phủ Tướng Quốc hắn quả thật tận trung có một không hai.

Bởi vì tính lũng đoạn tri thức, rất nhiều chưởng quỹ cao cấp có năng lực là không thể thiếu.

Thiếu đi bọn hắn, Thiên An thương hội sẽ tổn thất rất lớn.

Lâu dài dĩ vãng, những người này thậm chí sẽ hình thành môn phiệt bên trong toàn bộ hệ thống Thiên An thương hội của Phủ Tướng Quốc, cũng chính là một thế gia mới.

Gia chủ cường thế thì còn có thể đè ép được, nhưng một khi yếu thế, thì đó sẽ giống như thế gia tông môn tồn tại trong tông môn.

Hứa Nguyên dựa vào thành ghế:

"Hoa lão đầu, ngươi muốn biến những người này thành linh kiện tùy lúc có thể thay thế sao?"

"Linh kiện?"

Đôi mắt Hoa Hồng lấp lóe, cười gật đầu:

"Từ này của Trường Thiên ngươi thật là thú vị, nhưng đại khái đúng là như vậy, chỉ có xóa bỏ tính đặc thù của bọn hắn, ngoại trừ ta, Truy Nguyên Viện của Khương Hà kia cũng có thể cải chế được."

"Thì ra là như vậy a. . . ."

Hứa Nguyên thì thầm một tiếng, ánh mắt có chút thổn thức.

Hắn phát hiện bây giờ thế giới này đã có cách mạng công nghiệp thời kì cách tân hệ thống sản xuất, từ đó giải phóng sức sản xuất ở đầu mối.

Đương nhiên là lấy hình thức thế giới Siêu Phàm.

"Được a. . . Ta đã biết, nếu ta có thời gian thì sẽ hỗ trợ, nhưng mấy chuyện như biên soạn thư tịch này không phải một sớm một chiều."

Hoa Hồng từ đáy lòng cười cười, ánh mắt nhu hòa:

"Việc này Trường Thiên ngươi để ý một chút, chuyện những lão gia hỏa chúng ta làm này cũng là vì các ngươi. Chỉ khi nào xoá bỏ tính đặc thù của người ở dưới, để bọn hắn tùy lúc đều có thể bị thay thế, quyền lực gia chủ mới có thể vĩnh viễn tập trung."

". . .”

Hứa Nguyên buông thõng đôi mắt, không tỏ thái độ.

Hoa Hồng thấy thế cũng không nhiều lời, ngược lại cười nói:

"Đúng rồi, tiểu tử ngươi đi ra ngoài một chuyến, học những thứ này ở đâu a?"

Hứa Nguyên buông tay nói:

"Mưa dầm thấm đất, nhìn quá nhiều, nghĩ quá nhiều, tự nhiên cứ như vậy mà hiểu."

Hoa Hồng nghe nói như thế từ chối cho ý kiến, nói chuyện phiếm:

"Những thứ ngươi mới viết kia mặc dù có chút đạo lý, nhưng rất nhiều thứ không thích hợp thế cục thiên hạ hiện tại."

Nghe vậy, Hứa Nguyên cũng không thấy ngoài ý muốn.

Những thứ hắn viết đều là một vài kiến thức hắn học được ở đại học và nghiên cứu sinh trong kiếp trước. Một loại lý luận liên quan tới kinh tế vĩ mô, vi mô, liên quan tới thị trường marketing, liên quan tới hoạt động tài chính.

Mặc dù cơ bản đều giống nhau, nhưng lý luận trong kiếp trước muốn ứng dụng trong thế giới này vẫn cần thực hiện một vài thay đổi tinh vi để phù hợp. Dùng ánh mắt sắc bén của Hoa Hồng để đánh giá, không có khả năng hắn nhìn không ra.

Chậm rãi ngồi thẳng người, ngữ khí Hứa Nguyên mang theo vài tia chăm chú:

"Dù sao chỉ là một vài thứ nghĩ ra được mà thôi, vẫn cần Hoa lão đầu ngươi tự mình sửa đổi một chút.

"Hơn nữa, những thứ to lớn hơn phần nhiều phải đợi đến khi đại thống mới có thể ứng dụng thực hành, thời điểm chiến tranh đến gần, hết thảy hệ thống sản xuất của Phủ Tướng Quốc chúng ta đều phải phục vụ chiến tranh."

Đôi mắt Hoa Hồng có chút ngưng tụ:

"Hệ thống thời điểm chiến tranh Trường Thiên ngươi cũng hiểu?"

"Ngươi thật để mắt đến ta."

". . . . ."

Hoa Hồng.

Thở dài một tiếng, Hoa Hồng sâu kín nói:

"Ta còn tưởng rằng những thứ này tiểu tử ngươi đều hiểu a, còn đang nghĩ tham khảo ý kiến tiểu tử ngươi."

Hứa Nguyên giang tay ra, loại đồ chơi đó trong đại học thông thường ở kiếp trước không dạy, hắn muốn học cũng không có chỗ học.

Nhưng trong chớp mắt dừng lại, Hứa Nguyên bỗng nhiên nghĩ đến một sự kiện, nhẹ nhàng nói:

"Đúng rồi, có một chuyện rất quan trọng, ta không biết Hoa lão đầu ngươi có nghĩ tới không."

Hoa Hồng tập trung tinh thần:

"Có chuyện gì cứ nói thẳng, đừng có thừa nước đục thả câu."

Hứa Nguyên phun ra hai chữ, đơn giản rõ ràng:

"Ngân phiếu."

"Ngân phiếu?"

Hoa Hồng nhíu nhíu mày.

Bình Luận (0)
Comment