Gian phòng yên tĩnh đến mức chỉ có hương hoa hồng nhàn nhạt trên người nàng đang tràn ngập.
Nàng nhìn chằm chằm hắn, bàn tay nắm chặt góc áo hơi hơi buông lỏng.
Hứa Nguyên thu hồi bàn tay nâng cằm nàng, đứng lên, đi về phía giường của mình.
Cảm nhận được ánh mắt của nàng, Hứa Nguyên nhẹ giọng nói:
"Tô Cẩn Huyên, Hứa Trường Thiên ta là người hiện thực, tuyệt đại bộ phận người trong lòng ta đều có một giá trị nhất định, nhưng tương tự có vài người là vô giá, ta không biết chính ngươi suy nghĩ như thế nào, nhưng ta hi vọng ngươi sẽ trở thành người vô giá trong lòng ta."
"."
Tô Cẩn Huyên nhìn bóng lưng hắn, trái tim không hiểu sao đập rất nhanh.
Mà lúc này, Hứa Nguyên bỗng nhiên đảo đôi mắt cười nói:
"Được rồi, nhận thứ đó đi, dù sao ngươi cũng thiếu ta nhiều như vậy, ít đi một chút cũng không ý nghĩa gì, có câu ngạn ngữ nói rằng nợ nhiều không ép thân a."
Tình cảm mới dâng lên trong tim không hiểu sao trong nháy mắt không còn sót lại chút gì, Tô Cẩn Huyên thở mạnh hai cái, thanh tuyến vốn mang theo mị ý xen lẫn vài tia run rẩy, cắn răng:
"Đại ân của Hứa công tử, Cẩn Huyên xin khắc trong tim."
Hứa Nguyên nhếch nhếch miệng:
"Đại ân không lời nào cảm tạ hết được, không cần cám ơn ta, dùng hành động thực tế sau này của ngươi để báo đáp đi, bây giờ mặc dù tu vi của ngươi đã đến tứ phẩm, nhưng luận chiến lực căn bản không phải đối thủ của tứ phẩm bình thường, thu thập Mị Thần hoa cũng có thể giúp ngươi nhanh chóng lĩnh ngộ đạo uẩn."
Dừng một chút, Hứa Nguyên đứng bên cửa sổ, ngược lại hỏi:
"Đúng rồi, ngươi làm nội ứng lâu như vậy, có phát hiện đến tột cùng là Tần Vệ Cửu có thuộc thế lực kia hay không?"
"."
Tô Cẩn Huyên trầm mặc không nói gì đứng dậy, đi về phía giường.
Hứa Nguyên nhíu mày.
Sau khi Tô Cẩn Huyên ngồi ở mép giường trực tiếp bắt đầu rút chân ngọc khỏi giày.
Trong gian phòng nhất thời không nói gì, Hứa Nguyên nhìn động tác của nàng hơi có vẻ kinh ngạc:
"Ngươi đây là?"
Tô Cẩn Huyên trầm mặc bỏ giày, trực tiếp chui lên giường Lý Thanh Diễm, đôi mắt xinh đẹp lay chuyển, khóe môi câu lên:
"Công tử, không phải ngươi nói phải dùng hành động để báo đáp sao? Tối nay rất dài, Cẩn Huyên sẽ từ từ nói cho công tử ngươi sự tình ngươi muốn biết."
Hứa Nguyên khẽ cười một tiếng, cũng đi tới giường:
"Tu luyện thì tu luyện, nói mập mờ như thế làm gì, để ta nhìn xem tu vi của ngươi đến cùng sâu bao nhiêu."
Là một người tâm tư kín đáo, Hứa Nguyên cũng không quên bàn giao lúc trước với Chu Thần.
Nhưng sự thật chứng minh, hắn hình như có chút xem trọng chính mình.
Bởi vì căn bản không đến hai khắc đồng hồ.
Tô Mị Ma xác thực lợi hại hơn so với trước kia, tu vi sâu đến mức hắn không rút kịp nàng.
Sau khi Mị Ma này tu Đại Hợp Hoan Âm Dương Công, Mị Thần Bào trở nên càng thêm nhỏ bé đến mức không thể xem xét, hơn nữa số lượng so với ban đầu ở Tĩnh Giang phủ cũng có cách biệt một trời một vực.
Hiện tại Tô Cẩn Huyên thậm chí còn có thể tự bạo nghiền nát Mị Thần Bào của chính mình, trực tiếp đẩy hồn lực tinh thuần tới trong thức hải Hứa Nguyên.
Phục vụ dây chuyền.
Hắn bên này còn chưa thôn phệ xong, Tô Cẩn Huyên bên kia đã lại đẩy vào một đám.
Thời gian một khắc đồng hồ, hắn trực tiếp bị nàng cho ăn no.
Trong phòng nhỏ, chỉ có âm thanh loạt soạt của y phục.
Tô Cẩn Huyên ngồi ở mép giường, dùng đôi tất chân trắng ngọc bằng lụa mềm mại bọc đôi chân ngọc trắng nõn như mỡ đông của nàng, hững hờ hỏi:
"Công tử thỏa mãn không? Lần này từ biệt, lần sau không biết khi nào Cẩn Huyên mới có thể gặp lại công tử."
Hứa Nguyên ngồi xếp bằng đầu giường, nhắm mắt lại, sắc mặt lạnh nhạt, thanh sắc như nước:
"Mọi thứ đều cần tiết chế."
Tô Cẩn Huyên lại mang giày vào, lỗ mũi tinh xảo ngạo nghễ ưỡn lên hừ cười một tiếng:
"Ban đầu ở Tĩnh Giang phủ, công tử cũng chơi đùa Cẩn Huyên đến mức không chịu được nữa mới dừng lại."
Hứa Nguyên mở mắt ra lườm nàng một cái:
"Nếu như ngươi muốn thử, hiện tại cũng có thể."
Vừa nói xong, Hứa Nguyên lập tức đưa tay kéo cổ tay trắng mảnh khảnh của nữ tử dưới lớp tố y kia:
"Dùng một loại phương thức khác."
"Hừ."
Tô Cẩn Huyên không để lại dấu vết tránh thoát, cười nhẹ nhàng:
"Công tử, Vũ Nguyên công chúa còn đang tử chiến ở thành nam, ngươi làm việc như thế phải chăng có chút có lỗi với nàng?"
"Ngươi sợ?"
Hứa Nguyên thấy thế mắt mang theo trêu chọc.
Tô Cẩn Huyên chu mỏ một cái, tư thái tiểu nữ nhi khiến cho người ta có chút không cầm giữ được:
"Đương nhiên là sợ, ta nghe nói vị công chúa kia thế nhưng là một vị sát thần, sinh linh chết dưới tay nàng không đến trăm vạn thì cũng vài chục vạn, Cẩn Huyên chỉ là một người bình thường, đương nhiên sợ hãi."
Hứa Nguyên khẽ cười một tiếng:
"Kỳ thật, con người nàng coi như không tệ, chỉ là lý trí có hơi nhiều một chút."
"Nhiều lý trí?"
Tô Cẩn Huyên hơi có vẻ hiếu kì.
Hứa Nguyên đưa tay vỗ vỗ đầu của nàng:
"Chí ít tâm nhãn so với ngươi cao hơn rất nhiều, nhìn cái tính tình này của ngươi đi, cho tới bây giờ vẫn là tính tình này, thế mà vẫn không bị bại lộ?"