Chương 63: Thói quen hại chết người
Tuy nhiên, hắn ta vẫn đối xử với tam công tử bằng thái độ như trước.
Nếu như tam công tử thật sự thay đổi bản tính, lấy tư chất Tiên Thiên Đạo Thể và tài nguyên được cung cấp từ Tướng Quốc phủ, tam công tử trước mắt này rất có khả năng trở thành nhị công tử thứ hai.
Thậm chí tốc độ tăng trưởng còn có thể nhanh hơn.
Trong vòng nửa tháng hắn đã đột phá đến cửu phẩm.
Sau vài năm tu luyện, với tính khí bá đạo cuồng ngạo của tam công tử này.
Chu Thần.
Chu Thần thực sự muốn tát mình một cái thật mạnh.
Loại thói quen này quả thực có thể hại chết người a.
Sự im lặng ở trên đỉnh lầu vẫn tiếp tục kéo dài,
Hứa Nguyên lặng lẽ nhìn chằm chằm vào Chu Thần.
Còn Chu Thần vẫn tiếp tục cúi đầu chắp tay.
Nhìn đối phương không chịu nói gì, Hứa Nguyên dần dần mất kiên nhẫn.
Là một kẻ thông minh, nhưng không đặc biệt thông minh lắm.
Bây giờ ngươi đã nắm được tình hình hiện tại, ta cũng đã chịu đựng ngươi nửa tháng rồi, ngươi không định giải thích gì về mấy lời mạo phạm kia liền cứ thế bỏ qua sao?
Tu vi của Chu Thần tất nhiên không cần nhìn cũng có thể phát hiện ra sự thay đổi trong mắt của Hứa Nguyên, sắc mặt của hắn trong nháy mắt liền thay đổi, hắn cắn răng nói:
“Tam công tử, người vừa mới bước vào cửu phẩm, Chu mỗ vẫn chưa có gì biểu thị, nhưng có một món lễ vật nhỏ đặc biệt chuẩn bị cho ngài.”
.
Hứa Nguyên nhìn thấy một màn này có chút thất vọng.
Hắn cần bất cứ thứ gì cả.
Những gì hắn muốn là con người Chu Thần.
Tệ nhất thì cũng phải có vài lời hứa tận lực giúp đỡ chứ nhỉ?
Suy nghĩ vừa thoáng qua, Hứa Nguyên cũng biết mình quá tham lam.
Cửu phẩm liền đủ để thuyết phục một đại tông sư, vậy thì đại ca hắn cũng không cần phải sứt đầu mẻ trán như vậy a.
Trấn chỉnh lại suy nghĩ, Hứa Nguyên lại nhìn Chu Thần.
Vẻ mặt Chu Thần đau khổ, nhắm mắt lại, vươn tay về phía trước, dâng lên một chiếc bình ngọc tới trước mặt Hứa Nguyên:
“Vật này tên là Tiêu Nguyên Tán.”
Tiêu Nguyên Tán ?
Hứa Nguyên liếc nhìn chiếc bình ngọc.
Có một ít bột tinh thể màu xám xanh được nghiền mịn nằm dưới đáy bình ngọc.
Trên đời này không phải loại dược nào cũng tồn tại ở dạng viên nén, dược ở thể lỏng, rắn, hay thậm chí là khí đều khác nhau.
Với một vài ký ức trong đầu, hắn đã nhớ ra chức năng của loại dược này.
Là đồ tốt.
Là loại dược vật luyện thể đỉnh cấp, khi tắm có thể đổ vào trong bồn tắm, thích hợp sử dụng ở bất kỳ cấp độ nào, cho dù hắn mới tiến vào cửu phẩm cũng có thể sử dụng.
Đan lược hỗ trợ đại tông sư tu hành, nếu như Tiêu Nguyên Tán này mang ra bên ngoài bán, giá thị trường chắc chắn hơn một vạn lượng.
Đối với Chu Thần mà nói, cũng được coi là phải trích máu rồi a.
Khóe miệng Hứa Nguyên khẽ nhếch lên, giơ tay đón lấy lọ tinh tán từ trong tay đối phương, đặt vào trong lòng bàn tay khẽ nghịch.
Lúc này Chu Thần cũng ngước mắt lên, nhìn chằm chằm bình ngọc trong tay Hứa Nguyên, trên mặt tràn đầy bất đắc dĩ và đau lòng.
Hứa Nguyên đột nhiên đưa mắt nhìn hắn.
Ánh mắt dò xét sáng lên.
Chu Thần.
Trên mặt Chu Thần gượng cười, nói:
“Tam thiếu gia, lấy tu vi cửu phẩm của ngươi, khi tắm chỉ cần đổ một chút thứ này vào nước a?”
Còn chưa nói xong, bình ngọc đã bị Hứa Nguyên tùy ý ném trở lại.
Chu Thần vội vàng bắt lấy bình ngọc quý giá kia, trong mắt có chút kinh ngạc.
Trong tiềm thức hắn vẫn cho rằng vị tam thiếu gia này thật ngu dốt.
Hứa Nguyên chỉ liếc hắn một cái, xoay người rời đi, để lại một câu:
“Võ đạo nếu muốn đột phá bình cảnh cũng không dễ dàng gì, Chu tiên sinh nên cất giữ Tiêu Nguyên Tán này cho mình đi.”
..
Chu Thần.
Im lặng,
Ánh mắt Chu Thần lóe lên một chút, sau đó bỗng nhiên nhếch miệng cười một tiếng, chắp tay hành lễ:
“Chu Thần, tạ ơn Tam thiếu gia.”
Hứa Nguyên cũng không trả lời, bước chân vững vàng đi xuống dưới lầu.
Dừng một chút,
Chu Thần nhanh chóng đuổi theo, đôi khi da mặt dày cũng lợi và hại.
Đi theo Hứa Nguyên, Chu Thần khôi phục bộ dáng trước kia, nhưng trong lời nói lại không mang theo mùi rượu, cười hỏi:
“Tam thiếu gia, ngươi muốn tu luyện sao? Gần đây ta cũng không có việc gì, hay là để ta trợ giúp ngươi tu luyện.”
“Hỗ trợ tu luyện?”
Hứa Nguyên nhướng mày, đây là lần đầu tiên hắn nghe nói đến từ này.
Chu Thần cười giải thích:
“Đây là khả năng tu luyện đặc thù của ta, ta có thể dùng linh hồn của mình luyện hóa nguyên khí chung quanh, sau đó kéo nó đến bên cạnh ngươi, ngươi chỉ cần không ngừng luyện hóa là được.”
“Còn có điều gì muốn nói sao?”
Hứa Nguyên liếc mắt nhìn Chu Thần.
“Đương nhiên.”
Chu Thần ngang ngược nói:
“Tam công tử có cần gì không?”
“Hừm, tạm thời không dùng.”
“A? Vậy tam công tử đây là...”
“Ta xuống lầu, tất nhiên là đi tìm tú bà rồi.”
Chu Thần.
Hứa Nguyên đứng yên, nhìn Chu Thần bằng đôi mắt chứa ý cười, nói như lẽ đương nhiên:
“Ngày mai, Túy Tiên Lầu có một hoa khôi sắp rời các rồi.”
Chu Thần thực sự cảm thấy bản thân đúng là ngu ngốc.
Hắn thực sự nghĩ rằng một sắc quỷ như tam công tử sẽ khổ tu không gần nữ sắc.
Có điều, đây mới đúng là tam công tử.
Khẽ nắm chặt tay, Chu Thần nhẹ giọng hỏi:
“Tam thiếu gia, có cần ta đi cùng không?”
Lúc này đã đứng ở đầu cầu thang, Hứa Nguyên quay đầu lại cười nói:
“Chu Thần ngươi không phải trước đây rất muốn gặp tỷ muội Tử Diệp và Tử Hoa sao?”
Hứa Nguyên luôn hào phóng với những người có năng lực.
Hắn cũng không thiếu tiền.