Tiên Tử, Xin Nghe Ta Giải Thích (Bản Dịch)

Chương 64 - Chương 64 - Đến Phòng Của Ta!

Chương 64 - Đến phòng của ta!
Chương 64 - Đến phòng của ta!

Chương 64: Đến phòng của ta!

Mí mắt Chu Thần giật giật.

Hứa Nguyên vỗ vai hắn ta, cười nói:

“Đi thôi, ta đã thông báo cho tú bà dưới lầu đợi sẵn rồi.”

Chu Thần im lặng một lúc rồi mỉm cười:

“Vậy thì Chu mỗ tạ ơn Tam thiếu gia trước.”

Nói xong liền một đường đi theo Hứa Nguyên.

Suốt đường đi xuống, trong Túy Tiên Lầu có một mùi thơm thoang thoảng.

Mùi thơm này có chút say đắm, chắc là dược phẩm tinh chế, nếu cẩn thận cảm nhận còn có thể cảm nhận được tác dụng kích thích tình dục mỏng manh trong đó.

Trên đường đi có vô số oanh oanh yến yến, thỉnh thoảng có thể bắt gặp một số thiếu gia đứng ngay ngắn ở cửa sương phòng tạm biệt các hồng nương bên trong.

Một vài hồng nương vô tình nhìn thấy Hứa Nguyên từ tầng cao nhất đi xuống, bọn họ sẽ chủ động trò chuyện cười đùa, như có như không mà quyến rũ hắn.

Tam công tử a, kẻ ăn chơi nổi danh chốn lầu xanh. Các tỷ muội ở đây còn đồn thổi rằng nếu phục vụ tốt thì tam thiếu gia này thậm chí có thể bỏ ra hơn trăm lượng để làm các nàng vui lòng.

Các hồng nương có thể sở hữu một sương phòng trong Túy Tiên Lầu đều là những cô nương có ngoại hình và dáng người xinh đẹp hơn người, Hứa Nguyên cũng rất hưởng thụ khi tán tỉnh những cô nương này.

Thực sắc tính dã, đều đã chốn tìm hoa vấn liễu này rồi, không cần phải che đậy.

Khi đến hậu sảnh ở tầng trệt, trên người của Hứa Nguyên đã nhuốm đầy mùi phấn hồng.

Có một sân viện lớn bên ngoài sảnh sau của Túy Tiên Lầu, là nơi tú bà và một số hoa khôi hàng đầu trong Túy Tiên Lầu sinh sống.

Những hoa khôi này đều có tài phú tuyệt vời, không chỉ có ngoại hình xuất chúng mà còn thông thạo mọi thể loại cầm kỳ thi họa.

Muốn làm khách của bọn họ đều phải là những công tử giàu có bậc nhất trong thành, hơn nữa còn là kẻ tài cao học rộng.

Họ lựa chọn khách đến chứ không phải khách kén họ.

Mánh khóe tiếp thị cũ rích nhưng mấy công tử thanh lịch vẫn thích bị cắn câu.

Khu vực hậu viện Túy Tiên Lầu rất rộng, giống như một khu vườn hơn là hậu viện.

Quy cách mỗi viện của mỗi một hoa khôi đầu bảng sẽ được sắp xếp theo tiêu chuẩn của cuộc thi phú ca hội.

Các đình đài tiểu lâu, hồ nước tráng lệ sang trọng.

Nhưng mấy chuyện này cũng là chuyện dễ hiểu, nếu không bỏ công sức luyện tập thi ca, làm sao có thể khiến cho những thiếu gia phong lưu kia tiêu tiền?

Tuy nhiên so với những biệt viện khác của những hoa khôi đầu bảng, viện của tú nương có hơi nhỏ hơn một chút.

Chỉ là một gian biệt viện nhỏ tiêu chuẩn.

Đến trước cửa biệt viện tú nương, Hứa Nguyên đẩy cửa bước vào.

Có thể gõ cửa, nhưng không nhất định phải làm vậy.

Hòn non bộ nhỏ, suối chảy róc rách, bàn ghế đá, một đôi chim hót hoa nở, cách điệu không tồi.

Giống như nghe thấy tiếng động ngoài cửa, trong phòng lập tức truyền đến một giọng nói tươi cười:

“Ai da, tam công tử đến sớm như vậy, ta còn chưa chuẩn bị gì a~”

Giọng điệu của giọng nói này có pha lẫn một chút quyến rũ đặc trưng của chốn lầu xanh.

Vừa nói chuyện, một người phụ nữ với dáng người yểu điệu bước ra từ trong phòng, trên mái tóc hai bên thái dương cài một bông hoa vàng rực rỡ, chiếc váy dài đơn giản ôm lấy dáng người thướt tha.

Hứa Nguyên nhớ rằng vị tú nương trước mặt hắn tên là Nguyệt Nương, là một nữ nhân rất lợi hại.

Nguyên thân thậm chí không thể tránh được ba chiêu dưới tay nàng.

Sau khi Nguyệt Nương đi ra, đầu tiên nàng dùng ánh mắt tươi cười liếc nhìn Hứa Nguyên, sau đó lại nhìn Chu Thần phía sau Hứa Nguyên, trên môi mang theo nụ cười:

“Tam thiếu gia, ngươi để Cửu nha đầu đến báo cho ta, có chuyện gì vậy a. Nếu như có hai người mà nói, thân thể nô gia yếu ớt như vậy.”

Chu Thần nghe vậy, khóe miệng hiện lên một nụ cười giễu cợt.

Nhưng Hứa Nguyên lại trực tiếp ngắt lời nàng:

“Có hai chuyện.”

Hai người tiến lại gần, gật đầu cười:

“Ngài nói đi, nô gia đang nghe đây.”

“Việc đầu tiên là ta muốn Tử Diệp và Tử Hoa lên phòng trên đỉnh lâu.”

“Ồ, điều này ... điều này còn tùy thuộc vào mong muốn của hai cô nương nhà nô gia a.”

Nguyệt Nương tự nói với chính mình, nhưng sau đó liếc nhìn Hứa Nguyên, nàng trực tiếp thay đổi nụ cười nói:

“Nếu như tam công tử cần chúng ta, chúng ta tất nhiên không cần nhiều quy củ như vậy, người cứ thông báo một tiếng, nô gia lập tức sắp xếp. Không biết chuyện thứ hai mà tam thiếu gia muốn nói là chuyện gì nha?”

Hứa Nguyên lắc đầu mỉm cười, sau đó đi đến bên ghế đá trong viện ngồi xuống, gõ gõ bàn đá, nheo mắt cười nói:

“Việc thứ hai chính là đưa vị hoa khôi mới đến của Túy Tiên Lầu đến phòng của ta.”

Ánh mắt của Nguyệt Nương thoáng chốc sáng lên, nàng đi ngang qua Hứa Nguyên, chỉnh lý góc váy của mình, chậm rãi ngồi xuống, mỉm cười quyến rũ nói:

“Tam công tử, tối mai trong vườn trúc có tổ chức thi hội, đến lúc đó nàng đương nhiên sẽ xuất hiện ở đó, ngài cần gì phải vội vàng như vậy làm gì a ~”

“Thi hội?”

Hứa Nguyên lầm bầm.

“Đúng vậy a, đến lúc đó, những nha đầu khác trong hậu viện cũng sẽ đến góp mặt, ngài chỉ cần dùng chút phong độ của mình, chẳng phải tất cả nha đầu của ta đều yêu thích ngươi sao. Tại sao phải vội vàng ~”

Nguyệt Nương uyển chuyển muốn từ chối.

Hứa Nguyên sau khi nghe nói, lại gõ bàn cười nói:

“Bao nhiêu tiền, cứ nói cho ta biết.”

Trong mắt Nguyệt Nương hiện lên một tia bất đắc dĩ, nàng vội vàng nói:

“Tam thiếu gia, đây không phải là vấn đề tiền bạc, thư mời xuất các của nha đầu nhà chúng ta đã được gửi đi rồi, hơn nữa nha đầu này còn là thanh nương, nên tùy ý của nàng ấy.”

Hứa Nguyên cau mày đăm đăm nhìn vào mắt mỹ nhân trước mặt im lặng một lúc:

“Cho nên, không thể bàn bạc tiếp sao?”

Trên mặt Nguyệt Nương vẫn giữ nguyên nụ cười, nhẹ nhàng ngồi xuống bên người Hứa Nguyên, ôm lấy cánh tay của hắn, nhẹ nhàng vuốt ve đùi hắn:

“Tam thiếu gia đừng nổi giận a, như thế này đi, bất luận ngày mai kết quả thi hội như thế nào đi nữa, ta cũng sẽ an bài để ngài và nữ nhi nhà ta gặp mặt, có được không?”

Bình Luận (0)
Comment