Tiên Tử, Xin Nghe Ta Giải Thích (Bản Dịch)

Chương 65 - Chương 65 - Có Đưa Hay Không?

Chương 65 - Có đưa hay không?
Chương 65 - Có đưa hay không?

Chương 65: Có đưa hay không?

Hứa Nguyên liếc mắt nhìn bộ ngực của Nguyệt Nương đang dán vào cánh tay hắn, lặng lẽ rút tay về.

Nguyệt Nương mỉm cười ngồi thẳng dậy, đôi mắt cong cong nhìn Hứa Nguyên.

Trong mắt Hứa Nguyên lộ ra một tia suy nghĩ.

Để hắn tham gia thi hội kia.

Tỉ mỉ nhớ lại mấy bài sử thi đã được lưu truyền từ nhiều đời trước mà hắn còn nhớ.

Hừm. Có vẻ là một ý kiến không tồi.

Cái này có thể đem ra để so tài một chút cũng không đến nỗi xấu hổ.

Nhưng ý nghĩ vừa lóe lên, Hứa Nguyên lại khẽ lắc đầu.

Bây giờ hắn là Hứa Trường Thiên nha.

Biết làm thơ phú?

Hắn biết cái rắm!

Để một kẻ ngay cả mấy bài thơ vè xoàng xĩnh cũng không viết nổi như hắn đi tham gia mấy trò thi thố văn chương thơ phú, đúng là làm trò cười cho thiên hạ a.

Hít một hơi thật sâu, Hứa Nguyên lấy ra một tờ ngân phiếu trị giá mười ngàn lạng bạc từ nhẫn trữ vật giới và ném nó lên trên bàn đá.

Đồng tử của Nguyệt Nương hơi co lại.

Không những kinh ngạc trước tờ ngân phiếu mười ngàn lượng bạc, càng kinh ngạc hơn đó là chiếc nhẫn trên ngón tay Hứa Nguyên.

Hứa Nguyên không quan tâm đến sự kinh ngạc trong mắt Nguyệt Nương, nhìn chằm chằm nàng:

“Một lần cuối cùng, có đưa ra hay không?”

Mười ngàn lượng bạc để mua lạc hồng của một hoa khôi xuất các đã xem là một cái giá rất cao rồi, thậm chí có thể nói là cao ngất ngưởng.

Giống như hai tỷ muội Tử Diệp và Tử Hoa, tính chung lại bọn họ cũng chỉ có giá khoảng bốn mươi lượng một đêm, nếu tính riêng lẻ thì có thể chỉ được hơn mười lăm lượng.

Giống như cái giá một trăm lượng một đêm của các sương phòng trên đỉnh lầu Túy Tiên Các, hầu hết những người khác đều sẽ dùng nó để tổ chức tiệc tùng khắp nơi, duy nhất chỉ có công tử kiêu ngạo như Hứa Nguyên mới có thể bỏ ra chỉ để thuê gian phòng ung dung hưởng thụ trong đó.

Lạc hồng của một hoa khôi có giá hàng vạn lượng bạc, loại chuyện này chỉ tồn tại trong mấy cuốn tiểu thuyết thôi a.

Nguyệt Nương liếc nhìn một vạn lạng bạc, mím môi tỏ vẻ ủy khuất:

“Tam thiếu gia, thiệp mời nô gia cũng đã phát đi rồi, ngài nhất định không đợi được nữa sao?”

Chiếu theo tính cách trong quá khứ của vị tam công tử này, có lẽ vị thiếu gia này vẫn có thể tăng giá, hơn nữa nếu hắn còn có thể sở hữu trữ vật giới, hắn chắc chắn sẽ có thể tăng giá.

Im lặng một lát,

Hứa Nguyên trực tiếp thu lại tờ ngân phiếu mười vạn lượng kia, thay vào đó đặt một tờ ba ngàn lượng lên bàn, đi ra ngoài nói với Chu Thần:

“Chu tiên sinh, chúng ta đi Trúc Uyển đi.”

“Ồ, được.”

Chu Thần đáp lại, trên mặt liếc nhìn Nguyệt Nương một cái, yên lặng đi theo phía sau Hứa Nguyên.

Tam công tử hoàn toàn có thể dùng vũ lực cưỡng đoạt a, đưa cho ngươi mười ngàn lượng bạc ngân phiếu mà còn không muốn lấy, ha ha.

.

Nguyệt Nương liếc nhìn ba ngàn lượng bạc trên bàn đá, đứng dậy cười nhìn Hứa Nguyên rời đi, nói:

“Ôi chao, nếu tam công tử đã yêu thích con gái nhà nô gia như vậy, vạn lượng thì vạn lượng a.”

Dòng suối róc rách, trong sân vắng lặng.

Hứa Nguyên bước đi chậm rãi phớt lờ nàng.

Tiền hắn cũng đã đưa rồi.

Nếu như ngươi không muốn, thì quên đi.

Ba ngàn lượng đã là giá thị trường theo trí nhớ của hắn, nếu như bản thiếu gia đây có tài hoa văn thơ, vậy thì hắn chỉ cần một nửa thôi.

Bước đến cửa,

Tiếng cười của Nguyệt Nương hơi nhạt đi mấy phần, nàng nhẹ nhàng đi tới:

“Tam công tử, phàm là nói đến quy củ, ép mua ép bán không phải là đạo lý a.”

Nghe vậy, Hứa Nguyên liếc nhìn Nguyệt Nương một cái, sau đó cười nhẹ bước khỏi sân viện.

Sân viện đã đóng lạ, mọi thứ đều cắt đứt.

Nguyệt Nương ngồi trên ghế đá một lúc, hít một hơi thật sâu rồi từ từ thở ra.

Nguyên khí trên người nàng dâng trào một hồi, bóng người chợt lóe, trong nháy mắt biến mất ở chỗ cũ.

Ngay khi hình bóng của nàng biến mất.

“Bang!!!!”

Một âm thanh bị bóp nghẹt phát ra trong con hẻm giữa các viện!

Khói bụi tan ra.

Hứa Nguyên nhìn thân hình quyến rũ đột nhiên xuất hiện trước mắt này với vẻ thích thú, ngay lập tức nàng đã bị Chu Thần bóp cổ đè lên bức tường đá bên cạnh.

Và nhịp thở trôi qua, Hứa Nguyên thở một hơi dài, cười nói:

“Nguyệt Nương, nàng ở đâu xuất hiện vậy?”

Nguyệt Nương, nữ nhân này Hứa Nguyên đã sớm đoán trước được liệu nàng có tu vi hay không.

Túy Tiên Lầu lớn như vậy lại có thể chỉ nhờ vào một nữ nhân bình thường mà có thể chống đỡ được, chuyện này là không thực tế.

Bây giờ nhìn lại, quả nhiên là một cao thủ.

Có thể hiểu được nguyên thân hiện tại không thể chống đỡ nổi ba chiêu dưới tay nàng.

Rất có thể là lúc đó Nguyệt Nương này đã vận chuyển công pháp song tu.

Đừng nói tới võ đức a.

Bởi vì Nguyệt Nương đang bị bóp cổ nên nàng không thể trả lời câu hỏi của Hứa Nguyên.

Nhìn sắc mặt nháy mắt đã tái nhợt của Nguyệt Nương, Hứa Nguyên phất tay ra hiệu.

Lúc này Chu đại tông sư cũng rất phối hợp cho hắn thể diện, buông lỏng tay ra, âm trầm nhìn Nguyệt Nương một cái, sau đó chậm rãi lui ra phía sau lưng Hứa Nguyên, mi mắt rũ xuống.

Khác với những vị cao thủ khác thích đoan đoan chính chính, Chu Thần từ dưới đáy từng bước leo lên.

Đại tông sư, hắn cũng có thể làm được.

Bình Luận (0)
Comment