Tiên Tử, Xin Nghe Ta Giải Thích (Bản Dịch)

Chương 670 - Chương 670 - Nhục Thân Cứng Cỏi Của Man Tộc

Chương 670 - Nhục thân cứng cỏi của Man Tộc
Chương 670 - Nhục thân cứng cỏi của Man Tộc

Lập tức, sát ý và lợi mang trong mắt hắn rốt cuộc không áp chế nổi, cười gằn giơ tay lên đón nắm đấm của Xi Man.

Nhìn nắm đấm bọc trong khí lưu u lam không ngừng tới gần, Hứa Nguyên rất rõ ràng chính mình không nên đón đỡ một quyền này.

Người tu khí liều mạng nhục thân với người tu võ là một kiện sự tình rất ngu ngốc.

Hắn có quá nhiều lựa chọn khác có thể chọn, có thể dùng Đạp Hư Trảm tránh né mũi nhọn, có thể dùng kiếm kỹ Thanh Ngữ trong tay phản lại làm tổn thương Man Vương, thậm chí có thể ngưng kết phòng hộ bích chướng trước người.

Nhưng chẳng biết tại sao, trong nháy mắt Hứa Nguyên hắn lại muốn dùng nhục thân cứng đối cứng một lần với Man Vương.

Hơn nữa loại dục vọng bản năng này dường như chế trụ lý trí và bản năng chiến đấu của hắn.

Trong không khí phảng phất như ngưng kết, thời khắc bóng người xinh xắn kia bay ngược ra, chưởng và quyền trên không trung đụng vào nhau vang lên âm thanh ầm ầm chấn động.

Trong im ắng, mặt đất vỡ vụn cùng với gió lốc nhấc lên trực tiếp quét sạch hết thảy quanh mình.

Bên trong ** đồng tử tĩnh mịch của Xi Man kia vào thời khắc này rốt cục toát ra một tia kinh ngạc.

Lần này chút gió rét khi ngược xuôi ba châu Bắc cảnh Đại Viêm và rét lạnh ở cực hắc chi địa so sánh bất quá cũng chỉ là tiểu vu gặp đại vu.

Muốn sống sót, dù chỉ là anh hài cũng nhất định phải bắt đầu luyện thể dưới dẫn dắt của trưởng giả bộ lạc. Anh hài không cách nào thích ứng sẽ tuyệt vọng mà chết đi trong rét lạnh này.

Phần nghèo nàn này hạn chế nhân khẩu Man tộc, hạn chế con đường Man tộc có thể lựa chọn tu hành, nhưng tương tự cũng sáng tạo ra nhục thân cứng cỏi dị thường của bọn hắn.

Bên trong cùng giai, nhục thân Man tộc cường đại đến mức phóng tầm mắt ra khắp thiên hạ rộng lớn như vậy, người có thể sánh vai cùng bất quá cũng chỉ có một vài quái vật yêu tộc bên trong Cổ Uyên.

Nhưng vào giờ khắc này, nắm đấm của hắn thế mà lại bị nhân loại tu vi không bằng hắn trước mắt đỡ được.

A, không phải, hẳn là dị quỷ.

Thân ảnh cao lớn hơn một trượng vung ra một quyền liền bị cánh tay mảnh khảnh của Hứa Nguyên mạnh mẽ đỡ lấy.

Hứa Nguyên và Man Vương đấu sức khiến không khí xung quanh chấn động, khí lưu u lam và tinh hồng điên cuồng tán dật ra bốn phía!

Thế nhưng trong mắt Xi Man cũng vẻn vẹn chỉ hơi có vẻ kinh ngạc.

"Tê "

Đôi môi mở ra, một cỗ không khí bị hắn hít vào trong phổi, man văn u lam quanh thân Xi Man lập tức quang mang đại tác, một cái vòng sáng loá mắt đột ngột vờn quanh phía trên cánh tay cơ bắp kia!

"Oanh! ! ! !"

Đột nhiên cự lực khổng lồ trực tiếp bẻ gãy cánh tay chống ở phía dưới của Hứa Nguyên thành từng khúc, mà dư lực còn sót lại từ quyền phong của hắn đánh ra một cái hố đường kính hai thước sâu tới mười trượng trên mặt đất!

Mà đây vẻn vẹn chỉ là vừa mới bắt đầu.

Dưới đấu sức không cân bằng, trong chớp mắt thân thể Hứa Nguyên không bị khống chế mà nghiêng về phía bên trái.

Thừa dịp cơ hội trong chớp mắt, dưới chân Xi Man đột nhiên phát lực, mặt đá thoáng chốc vỡ nát, một cái chân cuồn cuộn bắp thịt khác hóa thành tàn ảnh mang theo u lam thần quang trong bóng đêm xẹt qua một cái hình cung bổ tới phía Hứa Nguyên.

Nhưng trong chớp mắt chuẩn bị chống đỡ lên thân thể Hứa Nguyên, biến cố đột nhiên phát sinh, một vòng sáng vờn quanh trên bàn chân Xi Man.

Lập tức, tốc độ lực lượng đá ngang tiến thêm một bước bắn ra, trực tiếp nghiêng bổ vào phía trên vai phải Hứa Nguyên!

"Thẻ Băng!"

Không có huyết nhục văng ra, nhưng toàn bộ xương vai phải gồm cả xương cốt và huyết nhục của Hứa Nguyên trực tiếp sụp đổ xuống phía dưới, cả người bị thương dữ tợn kinh khủng.

Tay trái bị phế, xương vai phải bị vỡ nát sụp đổ, thương thế này đổi lại là Thuế Phàm cũng coi như là trọng thương!

"Trường Thiên! !"

Bị đưa về sau, Lý Thanh Diễm phủ trên vôi bích trong động đá bên cạnh, thân thể trần truồng bọc lấy một kiện y phục, phía dưới nó là da thịt tuyết trắng trong gió lốc phiêu diêu như ẩn như hiện, nhưng một đôi mắt đẹp của nàng nhìn chòng chọc vào thân ảnh nhỏ bé kia trong chiến trường bị thân ảnh cao lớn cường tráng của Man Vương làm cho phá lệ nổi bật.

Nhưng trong một chớp mắt tiếp theo, lo lắng trong mắt nàng liền chuyển thành một vòng kinh nghi bất định.

Không có ngã xuống, đạo thân ảnh màu đỏ ngòm kia vẫn đứng đấy, chỉ là thân thể càng nghiêng thêm một chút.

Tại trong im lặng, Hứa Nguyên chậm rãi nhấc đôi mắt tinh hồng không có tròng trắng mắt lên.

Lập tức, hắn chống đỡ bàn chân Man Vương đang nghiêng bổ vào vai phải mình từng chút từng chút đứng thẳng thân hình.

Mà trong quá trình này, bên trong động rộng rãi yên tĩnh vang lên một trận tiếng vang "rắc rắc".

Cánh tay trái bị bẻ gãy từng khúc dưới tiếng sột soạt đáng sợ bắt đầu nối lại như cũ, mà xương vai phải bị đổ sụp xuống cũng dần dần từng chút từng chút đẩy bắp chân đánh xuống của Xi Man, sau đó phục hồi như cũ.

Đứng thẳng người, Hứa Nguyên chậm rãi đưa tay muốn chụp vào bắp chân Man Vương.

"Ầm!"

Xi Man đạp chân xuống, lần đầu tiên lui lại. Hắn nhanh như thiểm điện kéo ra một khoảng cách với nam tử huyết y quỷ dị trước mắt.

Hết thảy phục hồi như cũ, Hứa Nguyên điềm nhiên như không có việc gì vỗ vỗ vai phải vừa bị đánh sụp, bờ môi câu lên toét ra răng nanh trải rộng nhìn về phía Man Vương trước mắt cười sáng lạn một tiếng:

"Xi Man, công kích của ngươi tựa như bông vậy, có thể mạnh hơn chút nữa a?"

Xi Man đứng tại chỗ, đồng tử u lam nhìn chằm chằm Hứa Nguyên nổi lên một vòng như có điều suy nghĩ:

"Cho dù là dị quỷ thì Quyền Ý của ta hẳn là có thể gây trở ngại cho ngươi phục hồi như cũ, cho nên vừa rồi là bởi vì món quần áo kia của ngươi?"

"Bản công tử phí hết tâm tư hấp thu những thảm vi khuẩn kia, cũng không thể chỉ là vì tiêu khiển a?"

Hứa Nguyên nhếch miệng cười một tiếng, lập tức đưa tay kéo tay áo Huyết Ngọc Lưu Ly ra, nhưng ánh mắt lập tức hơi chậm lại.

Không có.

Khuẩn giáp màu nâu đỏ vốn dĩ một mực dán quanh người hắn đã biến mất.

Hứa Nguyên hơi nhíu nhíu mày.

Thảm vi khuẩn là sản phẩm xen lẫn dị quỷ, thân thể tự nhiên phù hợp nhất với khuẩn giáp cũng là dị quỷ, Hắc Tử khuẩn giáp đại khái có lẽ đã dung nhập vào bên trong thân thể hắn rồi.

Nhưng vấn đề là, loại thiếp thân chi vật này xuất hiện mỗi một tơ một hào biến hóa nào, cho dù là phàm nhân cũng có thể xuyên thấu qua làn da mà có thể cảm giác rõ ràng được, càng đừng nói tới bây giờ hắn đã có cảm giác của một Thuế Phàm dị quỷ.

Vì sao bây giờ hắn không có bất kỳ phát giác gì?

"Nhân loại tự cao tự đại, chiến đấu với bản vương thế mà dám thất thần?"

Thanh âm nương theo thân ảnh cao lớn của Xi Man đồng thời đánh tới, lại là một đòn đá ngang đại thế đại lực oanh ra!

Lần này Xi Man giống như tàn ảnh, trên cú đá xuất hiện hai vòng sáng vờn quanh.

Một đòn này nếu như là cú đá thực sự cho dù là cường giả Thuế Phàm thì không chết cũng bị sẽ thương.

Ý thức Hứa Nguyên vẫn đang suy tư nhưng thân thể lại vô thức động.

Vẫn không dùng kiếm, vẫn không ngưng tụ pháp quyết.

Trong yên lặng, đưa tay, vung ra, đán tới chính giữa bắp chân Man Vương!

Ầm ầm! ! !

Mặt đất rạn nứt sụp xuống, một trận sóng xung kích khuếch tán mà ra.

Thân hình Man Vương từ trong sương khói dâng lên bay ngược mà ra, trượt mấy chục trượng trên mặt đất mới miễn cưỡng ngừng lại, chỗ lớp biểu bì trên bắp chân xuất hiện từng tia từng tia vết rạn.

Mà Hứa Nguyên vẫn đứng trong cái hố ở vị trí lúc đầu đang rạn nứt lún xuống bởi vì năng lượng đối xông, ánh mắt bình tĩnh đánh giá cánh tay đứt rời vì mới vừa tiếp đòn đánh tới của Xi Man.

Cánh tay trái của hắn giờ phút này đang bị vặn vẹo quỷ dị, có điều do da thịt tương liên nên miễn cưỡng vẫn liền cùng một chỗ.

Xương cốt bên trong đã triệt để gãy mất, thậm chí ẩn ẩn còn có thể nhìn thấy xương trắng đứt gãy đâm ra ngoài da thịt.

Bình Luận (0)
Comment