Tu vi thấp khiến cho hắn căn bản không có cách nào ngay lập tức chống cự cải tạo của mệnh nguyên đối với thân thể hắn, nhưng cũng may ma tinh Mặc Xà tồn tại giúp hắn tạm thời bảo trì lại linh trí của nhân loại.
Nhưng dị quỷ chung quy vẫn là dị quỷ.
Mỗi một lần vận dụng thân thể dị quỷ tự lành, mỗi một lần chuyển hóa mệnh nguyên làm nguyên khí có thể dùng được, thậm chí là mỗi một lần lợi dụng Hắc Tử khuẩn giáp đều sẽ khiến cho loại tiến trình dị quỷ hóa từ thân thể đến ý thức này tăng tốc.
Đến một thời điểm giới hạn, ý thức thuộc về bản thân và bản năng của dị quỷ đối kháng sẽ khiến ý thức lâm vào một loại trạng thái hỗn độn.
Đương nhiên, loại đối kháng này chỉ là một người qua đường đi ngang qua sân khấu. Bởi vì dị quỷ hóa không thể nghịch chuyển.
Vạn năm trước, trong thời đại sóng triều nguyên khí anh tài thiên hạ xuất hiện lớp lớp cũng chưa từng có dù chỉ là một người có thể trong giai đoạn này chiến thắng bản năng dị quỷ.
Nhưng mặc dù không có người nào chiến thắng bản năng dị quỷ, nhưng lại có rất nhiều tu giả vào thời khắc cuối cùng này lựa chọn chủ động để cho bằng hữu chém giết mình.
Ý thức hỗn độn khiến cho trong thời gian này người bị chuyển hóa cơ hồ sẽ không phản kháng, cũng bởi vậy thời gian này là lúc sinh linh dị quỷ yếu ớt nhất.
Nhưng có ngoại vật dẫn đạo thì không giống vậy.
Thanh âm đột nhiên nổ vang bên tai khiến ý thức Hứa Nguyên bỗng nhiên ngưng tụ, trong hai con ngươi tinh hồng hiển hiện một vòng thanh minh.
Lạc Hi Nhiên.
Vì sao thanh âm của Lạc Hi Nhiên lại xuất hiện ở chỗ này?
Cùng là dị quỷ, vì sao hắn không cảm ứng được nàng?
Ý thức nhân loại chiếm cứ thân thể trong chớp mắt, trong đầu Hứa Nguyên cấp tốc hiện lên rất nhiều suy nghĩ, nhưng những ý niệm này vào thời điểm hắn nhìn thấy Man Vương trước mặt liền lập tức bị áp chế xuống, ánh mắt mang theo một tia kinh nghi bất định.
Man Vương này không phải vừa rồi còn nửa chết nửa sống sao?
Vì sao bây giờ khí tức đột nhiên trở nên quỷ dị như vậy?
Suy nghĩ lướt qua nhanh như điện quang hỏa thạch, sương mù huyết sắc vô tận trong gian uyên đã lan tràn ra từ bốn phương tám hướng bao khỏa toàn bộ động rộng rãi, thanh âm Lạc Hi Nhiên lại lần nữa vang lên bên tai Hứa Nguyên:
"Hứa Trường Thiên, thất thần làm cái gì? Ngươi không nhìn ra hắn muốn đột phá sao! Bản tọa cho ngươi mượn gian uyên dùng một lát, mau giết hắn!"
"."
Hứa Nguyên cảm giác đầu óc chính mình có chút đứng máy.
Man Vương, đột phá?
Không đúng, cái kịch bản không đúng.
Là người xuyên không qua, theo lẽ thường mà nói, chẳng lẽ không phải là trong lúc chiến đấu hắn đột phá lĩnh ngộ Thiên Môn kiếm ý, trước tiên trảm Man Vương sau đó lại trảm Lạc Hi Nhiên sao?
Còn có, Bán Thánh đột phá đi lên sẽ là cảnh giới gì?
"."
Phảng phất cảm nhận được huyết mạch tương liên với huyết vụ gian uyên kia, Hứa Nguyên lập tức biết mình lại có thể mượn nhờ gian uyên Lạc Hi Nhiên để thi triển mị thần Đạo Vực của chính mình.
Suy nghĩ chưa kịp làm rõ, nhưng thân thể Hứa Nguyên đã động, triệt thoái về phía sau một bước, giày xẹt qua một đường vòng cung trên mặt đất, phía trên lưỡi kiếm Thanh Ngữ lập tức hiển hiện huyết mặc.
Đồng thời, tiên nhạc phiêu miểu, vô số dáng người mang theo mị hoặc bắt đầu như ẩn như hiện ở trong huyết vụ.
Mị thần Đạo Vực đã lặng yên triển khai.
Người trúng thuật mị thần căn cứ cách hiểu ẩn chứa trong đó mà nhìn thấy cảnh tượng bất đồng.
Trong chớp mắt tiếp theo, mũi kiếm Thanh Ngữ trong tay Hứa Nguyên xẹt qua một đường vòng cung mỹ lệ trên không trung vạch tới phía trên cổ Xi Man.
"Ông —— "
Bên trong kiếm minh to rõ, Xi Man chỉ lẳng lặng đứng tại chỗ nhìn một kiếm này vung đến, nguyên khí tinh khiết hình thành hộ thuẫn quanh thân, cả người giống như một Thiên Thần!
Nhưng va chạm trong dự đoán lại không phát sinh.
Bởi vì Hứa Nguyên không dùng kiếm kỹ huyết mặc mà là dùng Đạp Hư Trảm.
Hắn bỏ chạy.
"."
Lạc Hi Nhiên.
"."
Xi Man.
Nhìn nam tử huyết y biến mất, Man Vương cũng không có ý tứ truy đuổi, ngược lại trực tiếp xếp bằng ở dưới đáy động rộng rãi.
Tu vi của bản thân hắn cũng đã đạt tới đỉnh phong Bán Thánh, tình huống bình thường sau một năm hay nửa năm nữa cũng có thể thuận thế đột phá.
Chuyến thời khắc sinh tử này có thể sớm đột phá cũng xem như ngoài ý muốn, nhưng cũng coi là xảo hợp cơ duyên trong lúc nguy cấp.
Mà nếu đã là cơ duyên, hắn nhất định phải tóm chặt lấy. Bởi vì những tộc nhân xem hắn là thần còn đang ở trong tuyệt cảnh chờ đợi hắn.
Mượn nhờ gian uyên thi triển mị thần Đạo Vực bao trùm, khoảng cách Đạp Hư Trảm so với bình thường còn xa hơn gần như gấp đôi.
Thân hình lóe lên, Hứa Nguyên biến mất tại chỗ này trong động đá vôi, không quay đầu lại chạy như điên về hướng vị trí của Lý Thanh Diễm và Bạch Mộ Hi.
Giờ này khắc này những đường hành lang bên trong Huyết Ma quật đã tràn ngập gian uyên thuộc về dị quỷ.
Gian uyên bổ sung nguyên khí, thân thể dị quỷ của Hứa Nguyên ở trong đó giống như cá gặp nước, trực tiếp tiêu hao nguyên khí rất lớn dùng Đạp Hư Trảm nhanh chóng bỏ chạy.
Thân ảnh màu đỏ ngòm cơ hồ trong chớp mắt trực tiếp chạy vài dặm địa.
"Hứa Trường Thiên, ngươi đang làm cái gì? ! !"
Khi Hứa Nguyên phi nước đại trên đường, thanh âm tức giận tới mức thở hổn hển của Lạc Hi Nhiên lại lần nữa vang lên bên tai hắn:
"Trở về! Giết hắn! !"