Đôi mắt Hứa Nguyên híp híp, bất động thanh sắc giơ bàn tay lên nắm đầu vai của nàng kéo lại, Hứa Nguyên đẩy Khải ra phía ngoài một chút, nhếch miệng cười nói:
"Thật sao, thay đổi cái gì?"
Khải ngoẹo đầu đánh giá Hứa Nguyên mấy giây, liếc qua bàn tay của hắn:
"Ừm có lẽ là ảo giác của bản tọa đi."
Dứt lời, Hứa Nguyên hừ nhẹ một tiếng, thời khắc đang chuẩn bị buông tay ra, biến cố đột nhiên phát sinh!
Vai phải của Khải trong bộ dáng Lý Thanh Diễm đột nhiên nứt ra, cả nửa người hơi nghiêng về bên trái, huyết nhục dưới lớp áo bào màu đỏ ngay lập tức phía dần dần vỡ ra.
Chỉ một thoáng, đầu vai tuyệt mỹ của Lý Thanh Diễm nghiêng nứt ra một đầu giác hút dài hai thước dữ tợn.
Răng nanh màu trắng trải rộng, trong nháy mắt nhục tu buồn nôn mà sền sệt cuốn lấy bao khỏa tay Hứa Nguyên đặt ở đầu vai của nàng!
"."
Nhìn thấy một màn này, Hứa Nguyên chịu đựng buồn nôn không rút tay về.
Mẹ nó.
Huyết nhục quái vật chung quy vẫn là huyết nhục quái vật, bề ngoài dù tương tự như công chúa quấn ngực nhà mình như thế nào đi nữa thì vẫn chỉ là một đám huyết nhục cưỡng ép tạo nên.
Đang muốn mở miệng nói chuyện, thanh âm Lý Thanh Diễm một bên đã truyền tới trước:
"Lạc Hi Nhiên, ngươi làm sự tình buồn nôn như vậy với Trường Thiên, có thể đừng dùng hình dạng của bản cung hay không a?"
Thanh âm của nàng rất lạnh lẽo mang theo một cỗ chán ghét nồng đậm.
Trên chiến trường nàng đã gặp qua hình tượng so với một màn trước mắt này còn buồn nôn hơn. Nhưng tận mắt nhìn một nữ tử giống mình như đúc, đầu vai nứt ra thành loại quái vật buồn nôn đang ăn tay nam nhân của mình…
Nàng không tiếp thụ được.
Khải nghe nói như thế liền liếc qua khuôn mặt băng sơn của Lý Thanh Diễm, cũng không tức giận cười nhẹ nói:
"Buồn nôn sao? Nhưng loại thân thể biến hóa trình độ này hiện tại Trường Thiên cũng có thể làm được, ngươi cảm giác bản tọa buồn nôn cũng chính là cảm thấy Trường Thiên buồn nôn nha?"
"Chớ nói lung tung, ta không làm được."
Hứa Nguyên vội vàng mở miệng phủ nhận:
"Ngươi nếu như muốn kiểm tra thân thể của ta thì nhanh lên."
Khải hừ nhẹ một tiếng, mang theo một chút ghen tuông nói:
"Trường Thiên ngươi thật là che chở nàng ta, đợi cho ngươi biến thành dị quỷ, bản tọa giúp ngươi chuyển hóa nàng?"
"."
Hứa Nguyên cảm giác có chút không chống đỡ nổi.
Khuôn mặt Lý Thanh Diễm mang theo vẻ ghen tuông mặc dù xinh đẹp nhưng cái thân thể nứt ra này…
Người không thể, chí ít là không nên.
Thấy Hứa Nguyên không nói thêm gì nữa, Khải cũng phối hợp chuyên tâm kiểm tra thân thể của hắn.
Hứa Nguyên không ngăn cản đối phương rót mệnh nguyên vào thân thể hắn.
Đây là tin tưởng lẫn nhau tất yếu, hắn nhất định phải để Khải tin tưởng dị quỷ là không thể nghịch.
Hơn nữa Lạc Hi Nhiên trước khi đi cùng hắn đã nói qua, mặc dù có một chút biến hóa nhưng thân thể hắn bây giờ vẫn là dị quỷ như cũ, Khải đại khái là không nhìn ra mánh khóe.
Mệnh nguyên kiểm tra một vòng,
Khải cau mày trầm mặc, giác hút phun bàn tay Hứa Nguyên từ vết nứt trên đầu vai ra.
Sau đó, vết nứt giác hút to lớn trên người Khải dùng tốc độ mà mắt trần có thể thấy được bị vô số xúc tu huyết nhục nhỏ xíu khâu lại với nhau.
Mà khải cũng lần nữa biến thành bộ dáng khuynh thành tuyệt sắc của Lý Thanh Diễm không khác chút nào.
Nhưng giờ phút này, bên trong cặp mắt phượng tinh hồng của nàng mang theo một tia nghiền ngẫm, thanh tuyến không vội không chậm:
"Trường Thiên, mệnh nguyên khổng lồ có thể mang đến lực lượng cho dị quỷ, nhưng nếu quá mức khổng lồ sẽ ăn mòn hết lý trí."
Loại lý trí này chẳng những là chỉ tộc người của ngươi mà còn bao gồm cả dị quỷ. Thu nạp lượng lớn mệnh nguyên trong thời gian ngắn sẽ khiến cho linh trí dị quỷ nhanh chóng biến thành dã thú chỉ biết chém giết.
Nói xong, trong mắt Khải lóe lên vẻ nguy hiểm:
"Trường Thiên. Ngươi có thể nói cho bản tọa biết tại sao sau khi ngươi tiến vào huyết trì nhưng mệnh nguyên thể nội lại không gia tăng hay không?"
Hứa Nguyên nhìn chằm chằm nàng không thèm để ý chút nào cười nói:
"Nếu không ngươi tự đoán xem?"
Đôi mắt đẹp của Khải lấp lóe:
"Huyết Thần thạch?"
"Thông minh."
Điểm ấy Hứa Nguyên ngược lại không giấu diếm, bởi vì có giấu diếm cũng không được, thấp giọng nói:
"Vạn năm trước nhân tộc nghiên cứu ra được hai viên Huyết Thần thạch chẳng những có thể thao túng đại trận huyết sào, còn có thể thao túng khuẩn giáp dị quỷ, điểm ấy ngươi hẳn phải biết a?"
Khải hơi trầm mặc, gật đầu gật đầu:
"Biết."
"Ta dùng Huyết Thần thạch điều khiển đại bộ phận mệnh nguyên của khuẩn giáp, bản thể tất nhiên cũng sẽ không chịu quấy nhiễu của bọn nó."
"Vậy vì sao khuẩn giáp của ngươi có thể bị bóc xuống, thứ này một khi triệt để hòa tan vào trong thân thể, cho dù tử vong cũng không có cách nào bóc ra."
"Đã nói Huyết Thần thạch có thể điều khiển khuẩn giáp."
Hứa Nguyên nhẹ giọng mang ý cười, sớm đã chuẩn bị sẵn trong đầu, đối diện với ánh mắt của Khải cong mắt cười nói:
"Nếu như ngươi không tin, hiện tại ta cũng có thể dùng Huyết Thần thạch để thao túng khuẩn giáp trong cơ thể ngươi."
Đây là một lần đánh bạc.