Hứa Nguyên cược dị quỷ nữ vương trước mắt này không dám mở thân thể ra cho hắn. Bởi vì nếu như hắn nói là sự thật, toàn bộ dị quỷ Khải sẽ biến thành khôi lỗi cho hắn.
"... Đáp án này bản tọa miễn cưỡng hài lòng."
Khải thở ra một hơi, liếc qua huyết trì vẫn sôi trào như cũ:
"Nhưng chưa tới một khắc đồng hồ, mệnh nguyên bản tọa tích lũy vạn năm đã bị rút sạch hai phần ba, ngươi còn chưa phát hiện ngươi hẳn là phải cho bản tọa một lời giải thích a?"
"Ngươi ngớ ngẩn sao?"
Hứa Nguyên tức giận lắc đầu, đưa tay chỉ trận văn tráng kiện vách trong huyết sào:
"Khởi động loại trận pháp cấp bậc đại trận này không cần năng lượng?"
Khải lạnh lùng quét mắt nhìn hắn một cái nói:
"Bản tọa nhớ rõ bên trong trữ vật giới của ngươi hẳn là có rất nhiều Nguyên Tinh, tại sao còn muốn lãng phí mệnh nguyên quý giá bản tọa góp nhặt vạn năm."
Nhìn đi, dị quỷ nữ vương này thế mà còn có thuộc tính của loài hamster.
"Trữ vật giới của ta đang ở chỗ Lý Thanh Diễm, không mang xuống dưới."
Hứa Nguyên lần nữa đưa tay vỗ vỗ bả vai Khải cười:
"Được rồi, đừng nhỏ mọn như vậy, hiện tại Thánh Nhân sắp tới rồi, huyết trì ngươi muốn mang đi cũng không mang đi được, cũng không giữ được, không bằng trực tiếp dùng."
Dứt lời, Hứa Nguyên liền vượt qua nàng đi về phía Lý Thanh Diễm và Bạch Mộ Hi.
Đi tới gần hai người, trước tiên Hứa Nguyên dùng linh thị kiểm tra một vòng thân thể hai người, xác nhận không có bị Khải động tay chân, sau đó đưa tay ra với Lý Thanh Diễm:
"Đưa ta."
"Ừm?"
Lý Thanh Diễm nhíu mày.
"Trữ vật giới a, trữ vật giới của ta."
"."
Lý Thanh Diễm “ba” một tiếng đập chiếc nhẫn vào lòng bàn tay hắn, trong mắt hiện lên một vòng buồn cười:
"Đại nam nhân, không phóng khoáng."
Hứa Nguyên lần nữa mang trữ vật giới vào đầu ngón tay, liếc công chúa quấn ngực một chút:
"Ngươi không trộm thứ gì đấy chứ? Ta thế nhưng là nhớ rõ bên trong có bao nhiêu bạc."
"."
Bộ ngực Lý Thanh Diễm chập trùng một trận, quay đầu sang chỗ khác không lên tiếng âm thanh.
Hứa Nguyên thấy thế cười ha hả áp sát tới, đang chuẩn bị ôm eo nàng.
"Ba!"
Trực tiếp bị hất ra, Lý Thanh Diễm liếc qua bàn tay của hắn, phun ra năm chữ:
"Bẩn, đừng đụng bản cung."
"."
Hứa Nguyên liếc qua tiểu Bạch bên cạnh.
Ánh mắt đối diện, đôi mắt sáng của Bạch Mộ Hi chớp chớp, liếc qua Khải, lập tức nhỏ giọng hỏi:
"Công tử, ngài không sao chứ? Vừa rồi dị quỷ …"
Vừa nói nàng vừa chuẩn bị nắm chặt bàn tay Hứa Nguyên vừa mới bị Khải ăn vào.
"Hắn còn có thể có chuyện gì?"
Lý Thanh Diễm bên cạnh liếc mắt qua tiểu động tác của Tư Mệnh địa cung này:
"Vốn là thân thể dị quỷ thì có thể có chuyện gì, ngươi nói đúng không a, Trường Thiên?"
Động tác Tiểu Bạch cứng đờ, thận trọng liếc qua Lý Thanh Diễm, không dám tiếp tục nắm lấy.
"."
A, cái hương vị trà xanh quen thuộc này.
Mắt Hứa Nguyên mang theo nhu hòa cười cười, ngoái nhìn liếc qua huyết trì, ánh mắt ngưng tụ.
Giờ phút này huyết trì chính giữa tế đàn đã dần dần trở nên thanh tịnh, Lạc Hi Nhiên khống chế khuẩn giáp hấp thu và khởi động trận pháp huyết sào cần thiết cơ hồ triệt để dùng mệnh nguyên ẩn chứa trong Huyết Trì.
Nói như vậy nghĩa là đại trận này cũng đã hoàn tất bổ sung năng lượng.
Nghĩ đến điểm này, Hứa Nguyên lại lần nữa đưa tay ý đồ ôm lấy vòng eo Lý Thanh Diễm.
Lần này, công chúa nhà hắn cũng không ngăn cản, liếc mắt nhìn hắn tùy ý hắn hành động. Nặng nhẹ thế nào trong nội tâm nàng rất rõ ràng.
Mà tiểu Bạch một bên thì không cần nhiều lời, rất tự giác đi tới ôm lấy hắn. Thời điểm tới huyết sào này cũng như thế, Hứa Nguyên mỗi tay ôm một người, ngược lại ngước mắt nhìn về phía Khải ở đối diện:
"Bổ sung năng lượng trận pháp lập tức sẽ hoàn tất, huyết sào đại trận sẽ trực tiếp phá vỡ ra một cái cửa hang phía trên huyết sào đi thẳng lên mặt đất để chúng ta ra ngoài."
"."
Hai con ngươi của Khải mỉm cười đạp chân xuống, hồng tụ phất phới, trong nháy mắt liền tới gần ba người, mở hai tay về phía Hứa Nguyên.
"Ba!"
Hứa Nguyên nhấc chân đẩy dị quỷ nữ vương ra, ánh mắt nhìn chằm chằm Lý Thanh Diễm giả này, ánh mắt mang theo kinh ngạc:
"Không phải chứ, ngươi làm gì?
"Ta mang theo hai nàng là bởi vì tốc độ các nàng chậm, tốc độ ngươi cũng chậm sao?"
Khải nhếch miệng nhưng cũng không tiếp tục tiến tới, đôi mắt tinh hồng mang theo chút u oán, nhưng lập tức liền dẫn lên một vòng ý cười quỷ dị:
"Trường Thiên, mặc kệ ngươi kháng cự như thế nào chúng ta cuối cùng cũng sẽ hòa làm một thể."
"."
Dứt lời, Hứa Nguyên liếc mắt không phản ứng nàng.
Toàn bộ động rộng rãi bỗng nhiên trở nên yên tĩnh.
Trong im lặng, từng tầng từng tầng vòng sáng huyết sắc hình thành trên đỉnh động, dần dần hình thành một hình nón bén nhọn to lớn.
Trận pháp triệt để khởi động, không có bất kỳ cái gì ngoài ý muốn phát sinh, Man Vương Xi Man không vào thời khắc ngàn cân treo sợi tóc này lấy thân thể Thánh Nhân vô địch thiên hạ truy sát đến đây.
Hết thảy đều thuận lợi tiến hành dựa theo kế hoạch của Hứa Nguyên và Lạc Hi Nhiên.