Tiên Tử, Xin Nghe Ta Giải Thích (Bản Dịch)

Chương 74 - Chương 74 - Không Còn Đường Lui

Chương 74 - Không còn đường lui
Chương 74 - Không còn đường lui

Chương 74: Không còn đường lui

Nhưng mỗi lần hắn lựa chọn ra những hạt phù du để thôn phệ luyện hóa đều nhìn thấy biển phù du bên ngoài ý hồn không có động tĩnh gì đặc biệt, nên Hứa Nguyên có thể đoán được tuy rằng Tô Cẩn Huyên nhận ra có chuyện không thích hợp, nhưng chắc hẳn còn chưa tìm ra được nguyên nhân.

Chuyện này giống như phim kinh dị vậy, người đi ở cuối hàng đột ngột biến mất, mà những người khác lại không biết bằng cách nào có thể biến mất như vậy.

Tuy nhiên, dù sao trong phòng cũng chỉ có hai người. Tô Cẩn Huyên hiển nhiên cho rằng việc nàng càng lúc càng suy yếu là do Hứa Nguyên gây ra.

Chỉ là Tô Cẩn Huyên đã không còn đường lùi.

Bên ngoài có hộ vệ của tam công tử vây quanh vòng trong vòng ngoài, chu đáo chờ đợi. Không thể vạch mặt, hiện tại bất kể có như thế nào thì nàng đều phải tiếp tục kiên trì.

Hoặc là mạnh mẽ chui và Tiên Thiên Hồn Thể của hắn để có thể hoàn toàn khống chế hắn. Hoặc việc chờ đợi nàng sau khi bị bắt, chính là sống không bằng chết.

Hôm nay, việc Tô Cẩn Huyên lựa chọn nói chuyện khiến cho Hứa Nguyên cảm thấy có chút ngoài dự tính.

Hứa Nguyên cảm nhận được những hạt nhỏ đang phiêu phù kia đột ngột đình chỉ rung động, cùng lúc đó hắn được tiếp quản quyền khống chế thân thể của mình.

Hứa Nguyên chậm rãi di chuyển thân thể bên trong chiếc giường. Giường không rộng lắm, hoạt động có phần khó khăn.

Cạnh chăn cạnh gối, cạnh mỹ nhân

Dung nhan như ngọc ngắm ở gần.

Đôi môi phớt hồng màu hoa đào, ánh mắt long lanh đầy quyến rũ. Hơi thở trong miệng tỏa ra khiến người ta như lạc vào sơn cốc đầy hoa hồng thơm ngát.

Nhìn nữ tử khuynh nước khuynh thành ngay cạnh mình, đôi mắt hẹp dài của Hứa Nguyên híp híp lại, miệng hơi há ra nhưng ngay sau đó lại khép lại.

Hắn cảm nhận được những hạt nhỏ phù du đang bám sát vào ý hồn của mình bỗng nhiên phát ra một đợt rung động.

Đây là nàng đang cảnh cáo hắn không được nói lung tung.

Hứa Nguyên cười khẽ một tiếng, im lặng một chút để cân nhắc việc dùng ngôn từ thích hợp, sau đó nhẹ giọng nói:

“Cẩn Huyên, ta đã đồng ý là phải tôn trọng yêu cầu của nàng, mấy ngày nay tuyệt nhiên không có bất kỳ động tác nào. Thật oan uổng cho ta quá”

Nằm nghiêng trên giường, nhìn nhau hai giây. Tô Cẩn Huyên giơ ngón tay thon dài điểm nhẹ nhàng lên ngực hắn, nói với giọng u oán:

“Tam công tử, vậy thì tại sao mấy ngày nay Cẩn Huyên đều cảm thấy toàn thân mềm nhũn không có chút sức lực nào?”

“Mềm nhũn? Không có sức lực?”

Hứa Nguyên nỉ non một tiếng, khẽ xoa cằm:

“Cẩn Huyên, tại sao sắc mặt nàng tái nhợt như vậy? Có lẽ bị bệnh rồi, nhưng mà nếu thực sự là thân thể mệt mỏi mềm nhũn, bản công tử có thể giúp nàng xoa xoa bóp bóp được không?”

Nói xong, Hứa Nguyên cười híp hai mắt lại rồi vươn tay về phía cô.

Bốp!!!

Một âm thanh nhẹ nhàng vang lên.

Tô Cẩn Huyên đánh vào cánh tay của hắn, sẵng giọng:

“Mới vừa tỉnh dậy đã muốn chiếm tiện nghi của ta. Tam công tử thật là xấu xa”

Hứa Nguyên cũng không tức giận, thu tay lại rồi cười nói:

“Haha… Nếu Cẩn Huyên có thật sự mệt mỏi, vừa hay bản công tử có một vị thuốc gọi là Tiêu nguyên tán…”

Nếu như Chu Sâm đang rình mò xem trộm, hẳn là lúc này đã có thể phát hiện được điều bất thường.

Ngừng lại vài giây, không thấy Chu Sâm xuất hiện, có vẻ là rất thành thật, không có ý đồ nhìn trộm hắn.

Thực là quá mức nghe lời!!

Hứa Nguyên có chút bất đắc dĩ, lại phải đưa tay ra bắt lấy đôi tay ngọc ngà nhỏ nhắn của người kia, tiếp tục nói:

“Chỉ cần Cẩn Huyên đồng ý tắm rửa cùng ta, ta sẽ để nàng cùng dùng Tiêu nguyên tán với ta..”

Đôi mắt Tô Cẩn Huyên lấp lóe một chút, nhẹ nhàng cười nói:

“Bây giờ thân thể Cẩn Huyên đang suy yếu, sợ rằng không chịu nổi sự giày vò của Tam công tử, mong rằng công tử thương hoa tiếc ngọc”

“Nếu đã như vậy thì đành hẹn ngày khác a…”

“Haha…hahaa…”

Tô Cẩn Huyên nghiêng mặt cười duyên, rồi chậm rãi ngồi dậy ở trên giường. Vừa vuốt lại mái tóc mềm mại của mình, vừa lơ đãng nói:

“Tam công tử cũng nhìn thấy rồi đó, gần đây thân thể của ta gặp chút bệnh nhẹ, vị y sư quen biết thì không ở thành Tĩnh Giang này. Không biết công tử có thể để nô gia tạm thời rời đi để tìm y sư hay không?”

Hứa Nguyên nghe thấy vậy thì nở một nụ cười. Chuyện không thành là chạy trốn ngay lập tức? Trên đời làm gì có chuyện tốt như vậy? Mà nụ cười của Hứa Nguyên vừa mới hiện lên…

Ongg…

Biển hạt phù du kia vốn đang tĩnh lặng không gây chú ý đột ngột rung động.

Trái ngược với hành vi muốn đánh vỡ ý hồn của Hứa Nguyên để chui vào lúc trước, hiện tại biển phù du này lại bắt đầu rút lui ra khỏi ý hồn của hắn. Quá trình này làm cho Hứa Nguyên cảm thấy không thể tin tưởng được. Công pháp của nữ nhân này cũng là hệ ăn thịt người sao?

Nhưng nhờ vào cảm giác nhạy bén của Tiên Thiên Hồn Thể giúp cho Hứa Nguyên phát hiện ra sự khác biệt.

Những hạt bào tử vi mô sau khi hấp thụ ý hồn của hắn đến một số lượng nhất định, đều không có hiện tượng thôn phệ hay luyện hóa để lớn mạnh bản thân, mà sẽ sụp đổ ngay lập tức.

Bình Luận (0)
Comment