Tiên Tử, Xin Nghe Ta Giải Thích (Bản Dịch)

Chương 75 - Chương 75 - Hay Là Để Bản Công Tử Đi Cùng!

Chương 75 - Hay là để bản công tử đi cùng!
Chương 75 - Hay là để bản công tử đi cùng!

Chương 75: Hay là để bản công tử đi cùng!

Giữa người với người, ý hồn luôn có tính bài xích lẫn nhau. Đây cũng không phải là lời nói đùa.

Nếu cố gắng cưỡng ép cắn nuốt sẽ xảy ra hậu quả như vậy.

Đây là một thủ đoạn gần giống với đồng quy vu tận, cũng là lời cảnh cáo của Tô Cẩn Huyên.

Để cho nàng ta rời đi, nếu không, sẽ cùng nhau hủy diệt.

Hứa Nguyên thoáng chút cảm thấy được ý hồn yếu ớt hơi có hao tổn, trong mắt lộ ra vẻ suy tư, rồi nói nhẹ nhàng:

“Mấy ngày nay chúng ta như hình với bóng, Cẩn Huyên thật sự cứ như vậy mà rời đi hay sao?”

Có vẻ vô tác dụng, thủ đoạn này xem ra không dùng được.

Ngay sau đó, không đợi Tô Cẩn Huyên trả lời, Hứa Nguyên tiếp tục nói:

“Hay là để bản công tử cùng đi với nàng?”

Hắn muốn nhìn xem Tô Cẩn Huyên còn có thủ đoạn nào khác hay không. Nếu chỉ có như thế, vậy thì hắn có thể không khách khí nữa. Phải biết rằng, ý hồn ẩn chứa trong những hạt bào tử vi mô kia sẽ không mất đi ngay lập tức, mà là ở trạng thái tự do sau đó mới có thể dần dần hòa tan vào trong không trung.

Mà sau khi vỡ tan sẽ tạo thành những mảnh vụn nhỏ bé hơn, càng giúp cho Hứa Nguyên thôn phệ dễ dàng.

Hơn nữa, một khi hấp thụ được càng nhiều bào tử, ý hồn sẽ càng phát ra chấn động kịch liệt hơn.

Chu Sâm có rình coi hay không thì Hứa Nguyên không biết rõ, nhưng khẳng định bóng dáng của nữ nhân đó vẫn ở xung quanh đây.

Một khi có chấn động phát ra, trong nháy mắt sẽ tới đây.

Hứa Nguyên ê a nói chuyện, thời gian đó đổi lấy hơn vạn bào tử được hấp thụ.

Nhìn thấy kết quả như vậy, trong lòng Hứa Nguyên càng vui vẻ cười lớn.

Tốt rồi. Vẫn là chiêu này. Có thể động thủ!

Hứa Nguyên bất ngờ nhếch miệng cười, cùng lúc vận chuyển cả Huyết Nguyên Tâm Vẫn Quyết và bí pháp ý hồn. Hắn chậm rãi ngồi dậy, bỗng dưng đưa ta bóp lấy cổ của Tô Cẩn Huyên.

Nhưng cũng giống như trước đó, cánh tay mới giơ lên một nửa thì thân thể của hắn cứng đơ ngay lập tức.

Hay người im lặng đối mặt, Tô Cẩn Huyên nhoài người đè lên Hứa Nguyên, ngón tay lả lơi vẽ một vòng quanh ngực hắn. Đẩy hắn ngã xuống giường, đôi mắt híp lại, cười duyên nói:

“Tam công tử muốn đi cùng nô gia thật hay sao?”

Trong lúc nói chuyện, vô số hạt bào tử nhỏ bé kia lại bắt đầu dập dờn như làn sóng lúa chín, còn Hứa Nguyên thì ngay lập tức ngấu nghiến càn rỡ mà thôn phệ lấy nó.

Mấy ngày thực hiện công tác “đạo tặc” này đã khiến hắn tương đối quen thuộc với quá trình thôn phệ luyện hóa bên trong bí pháp.

Mặt ngoài ý hồn của Hứa Nguyên hiện ra vô số lỗ thủng, giống như vô số cái miệng há to, đang liên tục nuốt chửng những hạt bào tử li ti bám vào ý hồn.

Một nghìn hạt.

Hàng nghìn hạt.

Một vạn hạt.

Hàng vạn hạt.

Chỉ trong thời gian ngắn ngủi, những bào tử dày đặc, lít nha lít nhít như gặp phải cảnh tượng địa ngục trần gian.

Biến cố đột ngột phát sinh ngay trong giây lát khiên cho đôi mắt quyến rũ của Tô Cẩn Huyên hơi cau lại.

Nàng cố gắng liên hệ với những hạt bào tử bị Hứa Nguyên nuốt vào trong ý hồn. Nếu có thể điều khiển những bào tử đã bị Hứa Nguyên chủ động nuốt lấy để phân tán ra khắp ý hồn của Hứa Nguyên, như vậy nàng có thể khống chế hoàn toàn tâm thần của hắn ngay lập tức.

Nhưng mà không có bất kỳ kết nối nào với những hạt này, tất cả chúng đều bặt vô âm tín, giống như trâu đất xuống biển vậy.

Nhận ra điều này, sắc mặt Tô Cẩn Huyên trắng bệch, răng nanh nhỏ cắn chặt lấy khóe môi.

Nàng đã nhận ra được trong những ngày qua đã phát sinh chuyện gì.

Tình huống hôm nay đã hoàn toàn vượt ra khỏi sự khống chế của nàng.

Tình báo trước đó về Tam công tử, nói hắn là một phế vật trong truyền thuyết hoàn toàn sai lầm.

Nói rằng không có tu vi, vậy mà người ta đã tới cửu phẩm.

Nói rằng là tiên thiên phế hồn, vậy mà chẳng những có Tiên Thiên Hồn Thể, mà còn tu luyện một môn hồn đạo bí pháp quỷ dị đến cực điểm.

Nhưng lúc này có oán hận cũng vô tác dụng, Tô Cẩn Huyên vẫn giữ vẻ mặt tươi cười, cúi người xuống, bàn tay ngọc ngà chậm rãi vuốt ve trên quần áo của Hứa Nguyên, mắt liếc đưa tình:

“Nếu Tam công tử thật sự muốn đi thì cũng không phải là không thể, nhưng thời gian vẫn còn sớm, chúng ta ngủ thêm một lát đi”

Khi ý hồn càng bị hao tổn, ý thức con người sẽ theo đó mà mất đi tỉnh táo.

Nàng chỉ cần làm suy yếu ý hồn của Hứa Nguyên đến một mức độ nhất định, tất nhiên công pháp quỷ dị mà hắn đang vận chuyển sẽ bị đình trệ, đến lúc đó thì có thể làm cho hắn lâm vào hôn mê.

Chỉ là làm như vậy thì phải trả cái giá quá lớn, nhưng chuyện đến nước này thì không cần cố kỵ gì nữa. Nếu không làm kinh động đến hộ vệ của Hứa Trường Thiên, nàng còn có một khả năng chạy trốn.

Cùng lúc với suy nghĩ trong đầu của Tô Cẩn Huyên, những hạt bào tử dày đặc bắt đầu rút ngược ý hồn của Hứa Nguyên. Một đợt bào tử tan rã, lại đến một đợt bào tử khác tiếp tục thay thế.

Từng đợt này đến đợt khác. Từng lớp này đến lớp khác.

Hứa Nguyên đang tập trung thôn phệ cũng ngay lập tức cảm giác được từng đợt từng đợt mê mê mẩn mẩn liên tục xông lên đầu. Hắn ổn định tinh thần, trong lòng biết rõ ràng đây là thủ đoạn phản kích của Tô Cẩn Huyên.

Nhưng bởi vì trước kia tu hành công pháp Huyết Nguyên Tâm Vẫn Quyết đã trải qua vô số lần cận kề tử vong, đã làm cho hắn thích ứng được với việc giữ tinh thần tỉnh táo trong lúc hấp hối.

Sau khi thích nghi được một chút, Hứa Nguyên bỗng nhiên cảm nhận được một chuyện xảy ra bên ngoài ý hồn. Đó là một bộ phận lớn những hạt bào tử vẫn lặng im như cũ, không hề tác động đến bề mặt bên ngoài, khiến cho Hứa Nguyên dâng lên một cảm giác khó hiểu trong lòng.

Có ý gì đây?

Bên này hắn đã chuẩn bị kỹ càng để liều mạng, còn Tô Cẩn Huyên? Thế mà còn muốn không kinh động đến Ảnh Nhi đòi giải quyết được hắn?

Suy nghĩ trong giây lát, Hứa Nguyên cũng đã hiểu được suy nghĩ của Tô Cẩn Huyên.

Vậy mà nữ nhân này còn muốn chạy!

Bình Luận (0)
Comment