Tiên Tử, Xin Nghe Ta Giải Thích (Bản Dịch)

Chương 754 - Chương 1071: Ngươi Cảm Thấy Vi Huynh Dạng Người Gì?

Chương 1071: Ngươi cảm thấy vi huynh dạng người gì?

.Tiếng nói ôn nhuận hơi trầm thấp của Hứa Trường Ca vang lên:

."Nàng nói, ngươi che giấu rất nhiều thứ với chúng ta"

.Nghe vậy, trong mắt Hứa Nguyên hơi có vẻ nghi hoặc.

.Hắn quả thực có che giấu một vài chuyện, nhưng cũng nói cho Lâu Cơ một chút, những chuyện này cũng không đủ để cho lão bà kia cáo trạng cho cha hắn a?

.Mà lời nói Hứa Trường Ca vẫn chậm rãi vang lên như cũ: "Nàng còn nói, nếu như ngươi tỉnh lại, phải hỏi cho rõ ràng sự tình mà ngươi giấu diếm, có điều phụ thân nghe xong thế nhưng không có so đo quá nhiều. Người nói, bất luận là kẻ nào cũng sẽ có bí mật của riêng mình, không nói cho chúng ta biết đại khái là bởi vì ngươi có suy tính của chính mình"

.Nói đến đây, ngón trỏ Hứa Trường Ca hơi nhấc.

."Ầm!"

.Theo động tác này của hắn, một tiếng vang trầm, ánh nắng phủ kín mặt đất trong phòng bỗng nhiên tối sầm lại, cửa phòng nhỏ bị đóng lại.

.Hứa Nguyên liếc qua cửa phòng đóng chặt kia, nuốt ngụm nước bọt.

.Hỏng.

.Lần này Hứa Trường Ca lại muốn ra tay dạy dỗ.

.Mà trong ánh mắt của hắn, Hứa Trường Ca chậm rãi đứng lên từ trên ghế, sau đó từng chút từng chút cuốn tay áo chính mình lên:

."Vi huynh cũng không phải rất tán đồng cách làm của phụ thân, dù sao lần này bởi vì người nào đó giấu diếm mà kém chút nữa làm hại chính mình mất mạng. Muốn giấu diếm, vậy bản thân mình cũng phải tự hiểu lấy, tối thiểu nhất, trong hậu quả do sự tình đang giấu giếm tạo thành vẫn có năng lực tự bảo vệ mình"

.Trong lúc nói chuyện, Hứa Trường Ca đã hoàn toàn cuốn hai cái tay áo tới khuỷu tay, nhìn chằm chằm Hứa Nguyên:

."Lấy chuôi đao gỗ của ngươi ra đây, vi huynh đến khảo giáo một chút Trường Thiên ngươi bây giờ có cái năng lực tự vệ này hay không"

.Hứa Nguyên nghe vậy không nhúc nhích.

.Nói đùa.

.Để Dung Thân hắn chém ngược Nguyên Sơ hả?

.Hơn nữa còn là Nguyên Sơ có thể nghịch chiến Bán Thánh.

.Hứa Trường Ca thấy thế, khẽ gật đầu một cái:

."Xem ra, Trường Thiên ngươi muốn công bằng"

.Hứa Nguyên bỗng nhiên mở miệng đánh gãy, cau mày hỏi:

.“Ngươi mới vừa nói cái gì?"

.Trầm mặc trong chớp mắt, ánh mắt Hứa Trường Ca lạnh nhạt quan sát tam đệ này:

."Vi huynh nói ngươi lấy chuôi đao gỗ...

."Một câu trước đó"

."Vi huynh cũng không tán thành phụ thân"

."Lại trước một câu"

."Lâu Cơ nói..."

."Trước đó nữa"

.Không khí bỗng nhiên yên tĩnh.

.Khóe mắt Hứa Trường Ca nhảy lên, không còn tay không, trực tiếp lấy ra một thanh danh kiếm còn mang vỏ, nhấc trong tay đi đến phía Hứa Nguyên.

."Dừng lại!"

.Hứa Nguyên thấy thế lập tức thấp giọng hô một tiếng, sau khi đứng dậy lui nửa bước, Liễu Mộc Quỷ Nhận xuất hiện trong tay, âm lệ chi khí trong nháy mắt phun trào trong phòng.

.Hứa Nguyên nắm chặt chuôi đao, một bên lặng yên lui lại, một bên nhìn thẳng ánh mắt Hứa Trường Ca, nói từng chữ:

."Ngươi trả lời vấn đề ta hỏi trước đã"

.Hứa Trường Ca hơi nắm chặt chuôi kiếm, nhưng sau khi hít sâu một hơi, vẫn nói ra:

."Gặp chuyện bất bình, rút kiếm bình lòng người, một kiếm đứt cổ, khoái ý ân cừu."

."Đúng, chính là câu này.

."Làm sao? Ngươi cảm thấy lời này của ta không ổn?"

."Ta có cho ngươi nói tiếp rồi sao?

.Hứa Trường Ca.

.Trầm mặc trong chớp mắt, tay Hứa Trường Ca cầm kiếm bắt đầu nhẹ nhàng run rẩy, bên trên khuôn mặt phong tư trác tuyệt dường như có gân xanh nhô lên.

.Hứa Nguyên lặng yên lui ra phía sau mấy bước, ánh mắt không để lại dấu vết quét về phía ánh nắng lộ ra sau song cửa sổ bên cạnh.

.Mặc dù bây giờ cả phòng đều đã bị khí cơ của Hứa Trường Ca phong tỏa, nhưng hắn cảm thấy nếu như mình sử dụng Đạp Hư Trảm dùng toàn lực ứng phó, hẳn là có thể trực tiếp chạy khỏi gian phòng này.

.Chỉ cần ra khỏi gian phòng, lão cha sẽ có thể cảm ứng được khí cơ bên này, sau đó có thể chạy tới đè Hứa Trường Ca xuống đất cứu hắn.

.Nhưng ngoài dự liệu của Hứa Nguyên, Hứa Trường Ca trầm mặc mấy giây, sau đó liền quay người đi trở về trước bàn vuông gỗ đỏ ngồi xuống, nhưng danh kiếm trong tay lại bị hắn trực tiếp đặt lên trên bàn. Nhìn cử động của đối phương, Hứa Nguyên hơi chần chờ, cuối cùng vẫn lựa chọn từ bên tường đi trở về. Lấy hiểu rõ của hắn đối với đại ca, thời điểm hắn muốn đánh ngươi tuyệt đối sẽ không che che lấp lấp, càng sẽ không giống như lão bà Lâu Cơ kia trước tiên dùng một chút thủ đoạn khiến cho ngươi buông lỏng, sau đó lại đột nhiên tập kích treo ngươi lên đánh.

.Nhu hòa ngồi về đối diện Hứa Trường Ca, thanh âm Hứa Nguyên ép rất thấp, tận lực khiến cho chính mình nhìn không giống kiệt ngạo bất tuần:

."Ca, ngươi tìm ta đến cùng là có chuyện gì?"

.Hứa Trường Ca trầm mặc một chút, bỗng nhiên lên tiếng hỏi:

."Trường Thiên, ngươi cảm thấy vi huynh dạng người gì?"

.Hứa Nguyên vô thức mở miệng:

."Bức"

."Ừm?"

.Lông mày Hứa Trường Ca nhíu lại, đầu ngón tay nhẹ nhàng khoác lên trên chuôi kiếm.

.Khóe mắt Hứa Nguyên giật một cái, ho nhẹ một tiếng: "Khục, thiên tài khiến cho anh tài đương thời cũng phải tránh lui"

.Đầu ngón tay Hứa Trường Ca dịch chuyển khỏi, trả lời bình thản đương nhiên:

."Sự tình thiên hạ đều biết này còn cần ngươi nói? Vi huynh là muốn hỏi tính cách làm người"

.Khóe mắt Hứa Nguyên nhảy lên.

.Hắn hiện tại thật sự muốn lấy một bầu nước dội trên mặt Bức Vương Hứa Trường Ca này. Nhưng lại liếc qua danh kiếm mang vỏ bày trên mặt bàn, sau khi ước lượng một chút cách biệt thực lực giữa hai người, Hứa Nguyên vẫn từ bỏ ý niệm này.

.1263 chữ

Chương 1072: Nghe Lời

.Hơi cân nhắc dùng từ một chút, Hứa Nguyên uyển chuyển nói:

."Là bá vương, làm việc có bộ nguyên tắc của chính mình, người sống chớ lại gần, đối xử với mọi người đạm mạc vô tình, ân, ngoại trừ đối với người nhà chúng ta"

.Nghe thấy câu trả lời này, khóe môi đơn bạc của Hứa Trường Ca hơi ngoắc ngoắc:

."Kỳ thật, thời điểm lúc ban đầu tính tình vi huynh cũng không như thế này Hứa Nguyên.

.Ngươi có thể kéo ta xuống sao, lão tử nhìn ngươi lớn lên, còn có thể không biết ngươi sao?

.Trong lòng oán thầm, nhưng mặt ngoài Hứa Nguyên chỉ ngượng ngùng cười cười:

."Cho nên, đại ca ngươi muốn nói cái gì?"

.Hứa Trường Ca nhẹ nhàng cười một tiếng, ngữ khí nhu hòa:

."Người thiếu niên lòng mang nhiệt huyết, vi huynh lúc ban đầu tiếp xúc sự tình trong phủ cũng không tốt hơn bao nhiêu so với ngươi bây giờ"

.Nghe nói như thế, trong nháy mắt Hứa Nguyên liền hiểu Hứa Trường Ca tới tìm hắn là vì lý do gì, ánh mắt nhìn về phía đối phương có nhiều thêm vài tia cổ quái.

.Vừa rồi thư phòng chưa đóng cửa, gia hỏa này hơn phân nửa là đã nghe được đối thoại giữa hắn và lão cha, sợ tâm tính hắn khó chịu mới cố ý chạy tới.

.Nhưng mà Hứa Trường Ca này từ nhỏ đến lớn là một Bức Vương sao lại biến thành ca ca lắng nghe lòng người rồi?

.Hứa Nguyên có cảm giác chính mình có chút không kềm được.

.Mà nhìn thấy ánh mắt này của Hứa Nguyên, Hứa Trường Ca cũng ý thức được tâm tư của mình bị hắn khám phá được, khuôn mặt phong thần tuấn lãng bộc lộ một tia cứng ngắc, cưỡng ép duy trì tiếng nói nhu chậm, không nhanh không chậm nói tiếp:

."Ban đầu phụ thân để vi huynh đi theo Hoa Hồng, lão gia tử kia tiếp xúc với rất nhiều người và sự tình trong Thiên An thương hội, từ cơ sở đến cao tầng đều có. Trong đó có một vài người đáng chết vì tư lợi mà bán Thiên An thương hội, nhưng cũng có rất nhiều người đáng thương bởi vì những nhân tố như thiên tai nhân họa các loại không thể khống chế mới phá hỏng quy củ.

."Cái trước, vi huynh hạ lệnh giết, nhưng cái sau, lúc ấy vi huynh không hạ được nhẫn tâm này Hứa Nguyên nghe vậy cổ quái trong mắt dần dần chuyển hóa thành kinh ngạc.

.Trong đôi mắt sắc bén của Hứa Trường Ca bộc lộ một vòng hồi ức, nhẹ giọng nói:

."Bởi vì hạn hán hồng thủy dẫn đến dược liệu mất mùa khiến đan dược của một khu vực cung cấp không đủ, bởi vì nạn trộm cướp yêu họa mà dẫn đến một lượng lớn hàng hóa bị cướp mất, cũng có nguyên nhân nội loạn trong nhà mà không cách nào giao hàng đúng hạn với bạn thương... " Nói đến đây, Hứa Trường Ca bỗng nhiên chuyển mắt nhìn về phía Hứa Nguyên, nói khẽ: "Dựa theo quy củ mà phụ thân bọn hắn đã quy định, những người này lẽ ra phải bị xử tử, gia quyến tài sản nên sung quỹ để đền bù tổn thất, nhưng Trường Thiên ngươi cảm thấy những người gặp họa ngoài ý muốn này nên giết hay là nên cho bọn hắn một cơ hội?"

.Trong đôi mắt Hứa Nguyên bộc lộ một vòng suy tư, sau một lúc lâu chậm rãi phun ra hai chữ:

."Nên giết"

.Hứa Trường Ca nghe vậy ánh mắt hơi có vẻ ngoài ý muốn.

.Hứa Nguyên buông thõng đôi mắt thấp giọng nói:

.“Vị trí hắn đứng, lợi ích hắn nhận, làm việc phải gánh trách nhiệm, thiên kinh địa nghĩa"

.Hứa Trường Ca thở phào ra một hơi, khóe môi mang theo ý cười:

."Cho nên, ngươi sẽ trực tiếp dựa theo quy củ mà giết bọn hắn?"

."Không"

.Hứa Nguyên lắc đầu, thấp giọng nói:

."Đây chỉ là phân tích trên lý luận, nếu như thật sự nhìn thấy những người kia, chỉ cần điều tra rõ chuyện như vậy thật ra cũng không phải do bản ý của hắn, lại không có sơ sẩy, ta đại khái cũng sẽ chỉ trừng trị một chút. Dù sao, chuyện ngoài ý muốn không phải ai cũng có thể tính toán trước được."

.Hứa Trường Ca đưa tay vuốt vuốt mi tâm:

."Trường Thiên ngươi nói không sai, lúc trước vi huynh cũng nghĩ như vậy, cũng quả thật đã làm như vậy. Là lão thần trung tâm cần cù chăm chỉ cống hiến sức lực mấy chục năm cho tướng phủ ta không nên chết đi như vậy, gia quyến hắn cũng không nên lưu lạc đến bực này"

."Dù sao, đối với tướng phủ ta mà nói, loại tổn thất này kỳ thật chỉ tính là chín trâu mất một sợi lông"

.Nói đến đây, Hứa Trường Ca để tay xuống, trong đôi mắt dài nhỏ bộc lộ một vòng bất đắc dĩ:

."Nhưng loại chuyện này nếu nhìn thấy nhiều, tâm tình nhiệt tình cũng sẽ lạnh xuống, dựa vào đâu mà phải hao hại của tổn lợi ích của chính mình để đền bù cho sai lầm của người khác? Hơn nữa chắc chắn sẽ có người xem sự thương ngươi là chuyện đương nhiên, xem như kiểu mẫu cho chính mình kiếm cớ"

."Thời điểm lúc ban đầu, ta bởi vì mềm lòng mà bỏ qua cho hơn mười người, nhưng về sau vi huynh liền phát hiện, quy củ chính là quy củ, một khi mở ra một ngoại lệ, rất nhiều người sẽ lợi dụng điểm này để kiếm lời. Thương đội bị cướp nếu như không bị trừng trị, sau hôm đó thương đội sẽ dễ dàng bị "người một nhà" chặn lại, dược liệu mất mùa không bị trừng trị, sau hôm đó sẽ có người ngụy trang mất mùa mà giảm bớt cống phẩm. Mà bắt đầu từ lúc đó, vi huynh liền phát hiện, đối với chúng ta mà nói lãnh huyết là cần thiết Hứa Nguyên tinh tế nghe xong, trầm mặc mấy giây, nhẹ giọng trả lời:

."Ca, ta đại khái rõ ràng"

.Hứa Trường Ca nhẹ nhàng lắc đầu, ung dung nói:

."Những điều ta vừa nói chỉ là một chút mặt trái của tiểu thương, vẫn còn chưa đến phương diện trên hoàng triều. Từ sơn phỉ cướp đường đến khi biến thành nhân họa, lại đến âm mưu gây họa tới một phủ, thậm chí gây họa tới một châu sinh linh đồ thán, ở trong đó có sự tình dựa vào thế lực của tướng phủ có thể tiến hành ngăn cản, nhưng cũng có sự tình ngươi chỉ có thể suy nghĩ làm thế nào ép tổn thất xuống đến mức thấp nhất. “Trường Thiên, mặc dù hơn một năm nay ngươi đã tiếp xúc đồng thời xử lý một ít chuyện trong phủ, nhưng sự tình mà ngươi nhìn thấy qua chung quy vẫn là quá ít. Chờ ngươi nhìn thấy đủ nhiều, đến lúc đó cũng sẽ chậm rãi quen thuộc, sẽ hiểu ra hết thảy đều có cái giá của nó.

."Giống như phụ thân lúc trước, Trường An và vi huynh hiện tại vậy"

.1195 chữ

Chương 1073: Lý Luận Tham Hoa

.Một luồng gió mát thổi qua, trong phòng đã không thấy bóng dáng áo xanh kia.

.Hứa Trường Ca đi rồi.

.Đối với một người ngôn từ bất thiện mà nói, so với lời nói, Hứa Trường Ca càng ưa thích dùng ngôn ngữ tay chân hơn, nhịn xuống tính tình đi nói những lời tri tâm chi ngôn này với tam đệ đã đủ khiến hắn cảm giác toàn thân khó chịu.

.Có thể những lời này phụ thân sẽ không nói, cữu cữu càng sẽ không, trong nhà cũng chỉ còn có thể do đại ca hắn đến nói với Trường Thiên.

.Ngồi một mình trước bàn gỗ đỏ, nhìn qua cửa phòng lần nữa rộng mở mà hắt xuống từng tia nắng, trong đầu Hứa Nguyên không hiểu sao lại nghĩ đến đêm mưa trong miếu cổ thâm sơn kia.

.Đến nay hắn vẫn nhớ rõ, thiểm điện vạch phá đêm tối chiếu sáng viện lạc kia, tàn chi bị nước mưa cọ rửa nằm rải________________ rác đầy đất, cùng với huyết tương không ngừng tràn ra trên đó.

.Hắn cũng vẫn nhớ rõ, một khắc đó chính mình suýt chút nữa bị huyết tinh bực này dọa cho ngất đi.

.Nhưng bây giờ thì sao...

.Nhìn thấy qua yêu thú tứ ngược bay qua huyện thành biên cảnh, nhìn thấy qua huyết nhục bay tứ tung trên chiến trường, nhìn thấy qua ngàn vạn bách tính thống khổ cầu đường sống trong trận chiến giữa các tu giả cao giai.

.Nếu như giờ phút này lại đặt hình tượng đêm mưa trước kia lại trước mặt mình, Hứa Nguyên hắn cảm thấy, chính mình bây giờ chỉ sợ lông mày cũng không nháy một cái.

.Đây cũng là cái gọi là quen thuộc.

.Nhưng loại lãnh huyết này tựa hồ vẫn còn không đủ.

.Hứa Nguyên giương mi mắt xuyên thấu qua cửa phòng rộng mở, nhìn về phía thư phòng lão cha.

.Nơi đó cửa phòng vẫn không đóng lại, thính lực cường đại của Dung Thân cảnh giới thậm chí có thể nghe được tiếng xào xạc của đầu bút lông sói của lão cha lướt nhẹ trên giấy tuyên.

.Lật tay thành mây, trở tay thành mưa, lấy thiên hạ là cục, xem ức vạn sinh linh là tử.

.Đây là sự tình phụ thân bây giờ đang làm.

.Nghĩ đến chuyện này, Hứa Nguyên thõng tầm mắt xuống, nhìn về phía bàn tay của mình.

.Hắn.... Thật sự sẽ có một ngày có thể chết lặng xem tính mạng của ngàn vạn người kia như quân cờ mà tiện tay hạ xuống?

.Trầm mặc mấy giây, khóe môi Hứa Nguyên câu lên một đường cong, khe khẽ lắc đầu.

.Hắn cảm thấy vấn đề này có chút quá mức nghiêm túc, thật sự đến một lúc đó, vậy cứ để đến khi đó lại phiền lòng đi, mình bây giờ nghĩ nhiều như vậy làm gì a?

.Về phần hiện tại, Hứa Nguyên cảm thấy vẫn nên xem mấy thứ vui vẻ một chút.

.Thầm nghĩ vậy, ánh mắt của hắn liền rơi xuống phía trên một chồng thư đến từ huynh đệ ngực lớn kia, dựa theo trình tự rút ra phong thư thứ nhất.

.Chỉ thấy bên trên phong thư màu vàng viết bốn chữ.

.( Trường Thiên thân khải )

.Ánh mắt nhìn lướt qua, ý cười ở khóe môi Hứa Nguyên trong nháy mắt có chút không ức chế nổi.

.Chữ viết thật là khó nhìn.

.Là kiểu chữ thảo của nữ nhân Lý Quân Vũ kia.

.Đều nói thấy chữ như thấy người, nhưng Lý Quân Vũ tựa hồ là một ngoại lệ, so với khuôn mặt thanh lệ anh táp kia của nàng, chữ viết của nữ nhân này giống như rắn bò mùa xuân.

.Mặc dù thân là một hoàn khố không có tu luyện, nhưng dưới sự hun đúc của các loại trưởng bối ở tướng phủ, chữ viết của hắn vẫn coi như phù hợp với hình tượng của một vị quý công tử.

.Cũng bởi vậy, Hứa Nguyên nhớ rõ lúc trước chính mình từng dạy qua nữ nhân này viết thư pháp.

.Có điều dạy được mấy ngày hai người liền tan rã trong không vui, hắn ghét bỏ Lý Quân Vũ gỗ mục không thể mài, Lý Quân Vũ mắng hắn mượn danh nghĩa dạy bảo chiếm tiện nghi ngực đệ.

."Xoẹt xẹt"

.Một tiếng vang giòn nhẹ nhàng vang lên trong phòng nhỏ yên tĩnh.

.Phong sáp bị mở ra, Hứa Nguyên rút ra một tờ giấy tuyên viết đầy chữ viết trong đó, hơi liếc nhìn một chút liền cười nhẹ lắc đầu.

.Thời điểm nữ nhân Lý Quân Vũ này viết phong thư này hẳn là rất nghiêm túc, hắn có thể nhìn ra được đối phương đã cố gắng hành văn để nhìn qua tận lực tinh tế.

.Mà sau khi xem xong hàng chữ thứ nhất, Hứa Nguyên có cảm giác chính mình cũng có chút muốn bốc hỏa.

.( Trường Thiên, hôm nay ta đi Bình Ninh Phủ Mạc Hoàng Đình, bên trong lại có vũ nữ Đại Mạc, bản cô nương cảm thấy, so với gánh hát trong Đế An thành phải có ý tứ hơn nhiều )

.Không có bất kỳ khách sáo gì, cũng không có bất kỳ lễ nghi phiền phức gì, vừa vào chính là đi dạo gánh hát. Mà càng nhìn xuống dưới, biểu lộ Hứa Nguyên càng cổ quái.

.Cả một phong thư, lưu loát mấy ngàn chữ, phân tích chênh lệch giữa gánh hát Đế An Thành và Tây Trạch Châu đến mức đạo lý rõ ràng.

.Xem hết phong thư thứ nhất, mặc dù chưa từng đi qua Tây Trạch Châu nhưng Hứa Nguyên có cảm giác chính mình có nhận biết có chút kỹ càng đối với gánh hát bên kia.

.Từ toàn bộ ngành nghề yên liễu của Tây Trạch Châu, từ bố cục trang hoàng gánh hát cho đến chênh lệch giữa các cầm sư bên trong đó, lại đến trí thông minh có thể dẫm lên thuế má.

.Cho tới cá thể quan nhân, từ da thịt màu nâu nhạt, màu mắt xanh biếc của vũ nữ Đại Mạc kia cho đến dáng múa dị vực phong tình của nàng, cùng với hạng mục phục vụ mà gánh hát Đế An thành không có.

.Cuối cùng vẫn không quên bổ sung một câu:

.[ Trường Thiên ngươi sau khi hồi kinh thì đến Tây Trạch Châu chơi đi, tỷ tỷ dẫn ngươi đi thể nghiệm phong tình dị vực l Đem một thiên " luận văn Tham Hoa" này của Lý Quân Vũ cất sang một bên, Hứa Nguyên lắc đầu, một bên mở phong thư thứ hai, vừa mỉm cười thì thầm nói:

."Trước khi rời kinh còn nói muốn lãnh binh đánh trận, trở thành tướng lĩnh không kém gì Lý Thanh Diễm, kết quả vừa đến nơi lại bắt đầu trọng thao cựu nghiệp đúng không? Thật không hổ là ngươi a, Lý Quân Vũ"

.1190 chữ

Chương 1074: Khinh Thường

.( Hứa Trường Thiên, hiện tại ngươi có phải đang cười ta hay không? 1 Hứa Nguyên.

.Nụ cười trên mặt hơi cứng đờ, Hứa Nguyên vô thức nhìn lướt qua bốn phía, lập tức ý thức được cử động của chính mình có chút ngu xuẩn, tiếp tục nhìn xuống.

.[ ngươi cũng không cần kinh ngạc, bản cô nương biết ngươi đi Bắc cảnh tạm thời không nhìn thấy những thư tín này, sau khi hồi kinh đại khái suất dùng một lần duy nhất để xem hết, mà lấy tính tình của ngươi, hơn phân nửa là sẽ theo trình tự liền kề mà xem hết, hừ hừ, bản cô nương thông minh không a? 1 ( nhưng mà nói thật, ta cũng không muốn mỗi ngày ngâm mình ở trong đám nữ nhân trong gánh hát, nhưng người nào để cho lão gia tử của ta thu xếp hôn sự cho ta chứ? 1 [ mới vừa đến bên này, cái gì mà thuộc cấp trẻ tuổi, cái gì mà con trai trưởng Tôn gia đều an bài cho bản cô nương, đến đây đã hơn nửa tháng, ngoại trừ tài tuấn gặp gỡ các loại, lão bất tử này căn bản không cho ta đụng đến binh quyền, ta cũng chỉ có thể vội vã cho hắn chút kinh hỉ, xem ai hao tổn hơn ai.

.Ngón trỏ và ngón cái của Hứa Nguyên nhẹ nhàng vuốt ve mặt ngoài giấy tuyên hơi có vẻ thô ráp, trong mắt hiện lên một vòng ý cười.

.Nữ nhân này đi gánh hát thì đi gánh hát, còn hết lần này tới lần khác tìm cái cớ cho mình.

.Nhưng lão gia tử Trấn Tây Hầu kia hẳn là bị Lý Quân Vũ làm cho tức giận không nhẹ.

.Một nữ nhi duy nhất mà cả ngày ngâm trong đám nữ nhân, chuyện này nếu như vẫn tiếp tục, rõ ràng là tiết tấu muốn để cho lão Lý gia tuyệt hậu đây mà.

.Tiếp tục xem xuống dưới, thế mà phần còn lại cũng chỉ là Lý Quân Vũ chia sẻ với hắn một chút chuyện lý thú ở gánh hát.

.Mở ra phong thứ ba.

.[ Lão bất tử kia rốt cục nhịn không được nữa, tự mình xách bản cô nương từ Mạc Hoàng Đình về Trấn Tây Phủ, nhưng lão đầu tử này vẫn không hé miệng, có điều cũng không có gì quan trọng, không đi được gánh hát, nhưng trong Trấn Tây phủ vẫn có không ít thị nữ đẹp mắt, điều đi chỗ khác cũng không quan trọng, bản cô nương ngược lại muốn xem xem, lão bất tử này có dám an bài nam hầu cho ta hay không 1 Hứa Nguyên nhìn cái chữ viết như rắn bò này, khóe mắt không tự chủ nhảy lên.

.Hắn đột nhiên cảm giác tên tuổi đứng đầu tứ thiếu kinh thành của chính mình có chút quá khen.

.Hắn nguyện xưng Lý Quân Vũ là người mạnh nhất a.

.Năm đó hắn dù có hoàn khố như thế nào đi nữa cũng không dám hoàn khố đến trên đầu lão cha nhà mình.

.Phong thứ tư, chữ viết vốn dĩ cố gắng tinh tế đã bắt đầu xiêu xiêu vẹo vẹo, những vẫn có thể nhìn ra mừng rỡ của Lý Quân Vũ lúc viết phong thư này.

.[ Trường Thiên, lão gia tử nhà ta rốt cục cũng nhả ra rồi, hắc hắc, hắn cho ta một khúc tinh nhuệ, nói chờ khi tu vi của ta đột phá Dung Thân sẽ lại cho ta thêm một khúc! 1 Phong thứ năm.

.[ Trường Thiên, một tháng không viết thư cho ngươi, những ngày này thật là mệt chết ta rồi, mỗi ngày ban ngày đi theo lão gia tử tu hành công pháp quân trận, ban đêm còn phải nghiên cứu các loại binh pháp, có điều ngày mai bản cô nương muốn thử vận chuyển quân trận cùng quân tốt phía dưới. 1 I phụ thân ta nói tướng lĩnh làm trận nhãn quân trận sẽ tiếp nhận gánh vác to lớn, tốt nhất để cho ta bắt đầu nếm thử từ trăm người, vượt qua cực hạn chịu đựng của thân thể, nhẹ thì thụ thương, nặng thì tẩu hỏa nhập ma mà bỏ mình )

.[ ân, đêm nay có chút khẩn trương không ngủ được, viết cho ngươi một phong thư đi. 1 [. Phong thứ sáu.

.I thì ra là sợ bóng sợ gió một trận, may mà lão đầu tử này nói chuyện dọa người như vậy, nhưng không nghĩ tới thế mà lại đơn giản như vậy. 1 ( đừng nói là gánh chịu quân trận gia trì trăm người, xem như quân trận năm trăm người, bản cô nương một chút phụ tải cũng không cảm nhận được, ngươi không thấy biểu tình của lão gia tử nhà ta đâu a, vừa cao hứng vừa uể oải, hơn phân nửa là bởi vì kế hoạch muốn cho ta lấy chồng phải ngâm nước nóng rồi. 1 [ Nhưng mà Trường Thiên, cảm giác bị quân trận gia trì thật sự thần kỳ, vẻn vẹn mang theo quân trận gia trì năm trăm người mà ta đã cảm giác có thể địch nổi Tông Sư rồi, lần sau gặp mặt ngươi nói chuyện phải chú ý một chút a, cẩn thận ta đánh ngươi, hừ hừ l Hứa Nguyên trầm mặc trong chớp mắt, khóe môi câu lên một vòng khinh thường:

."Ta đánh không lại Nhiễm Thanh Mặc các nàng, lại còn đánh không lại Lý Quân Vũ ngươi?"

.Tiếp tục nhìn xuống dưới.

.[ đúng rồi, hôm nay ta còn thử ngưng tụ quân trận ngàn người, không có gì bất ngờ xảy ra, vẫn là thành công, bản cô nương quả nhiên là một thiên tài, hơn nữa ta có cảm giác như vậy vẫn chưa phải cực hạn của ta, nhưng đáng tiếc lão gia tử nhà ta chết sống cũng không đồng ý tiếp tục mở rộng nhân số quân trận. 1 [ nghe nói nữ nhân Lý Thanh Diễm kia lần thứ nhất ngưng trận ở Vũ Thành Hầu bên kia bất quá cũng chỉ là quân trận tám trăm người, nếu như không phải lão gia tử nhà ta ngăn cản, bản cô nương có thể làm được gấp đôi nàng. 1 [ Trường Thiên, bản cô nương đã nói qua, Lý Quân Vũ ta không thể chênh lệch so với Lý Thanh Diễm nàng 1 Nhìn thấy đoạn này, Hứa Nguyên nhịn không được mà cười ra tiếng.

.Thời điểm công chúa quấn ngực người ta lần đầu tiên có thể ngưng trận mới chỉ mười hai tuổi, Lý Quân Vũ ngươi năm nay bao nhiêu tuổi chính mình còn không đếm a?

.Thầm nghĩ, Hứa Nguyên khe khẽ lắc đầu.

Bình Luận (0)
Comment