Tiên Tử, Xin Nghe Ta Giải Thích (Bản Dịch)

Chương 758 - Chương 1075

Chương 1075 Chương 1075: Xem Phong Thư Mở ra phong thư thứ bảy, Hứa Nguyên phát hiện khoảng cách thời gian chỗ lạc khoản so với phong thư thứ sáu có chút dài, nghĩ đến hẳn là do Lý Quân Vũ bề bộn nhiều việc quân lữ chỉ vụ nên không có thời gian để viết thư.

[ hôm nay ta nghe lão gia tử của ta nói trên tình báo quân luận đã ghi Bắc Phong thành bị luân hãm, cả tòa thành bị tàn sát không còn một người nên đột nhiên nhớ tới tên hoàn khố ngươi hình như cũng ở Bắc Phong thành, cho nên liền viết cho ngươi một phong thư đi. ]

[ nhưng mà Trường Thiên, ngươi biết bản cô nương nghe thấy tin tức như vậy phản ứng trước tiên là gì không? ]

[ một chút cũng không lo lắng cho sinh tử của ngươi, dù sao tai họa ngàn năm, cho nên một tai họa hoàn khố như ngươi nhất định có thể sống tiếp. ]

Nhìn câu nói này, trong lòng Hứa Nguyên hơi oán thầm.

Nhưng lập tức hẳn liền phát hiện chữ viết đã hơi trở nên sắc bén của Lý Quân Vũ tựa hồ dừng lại ở đây thật lâu, mực nước tràn ra tại nét bút cuối cùng, lưu lại một điểm đen nồng đậm.

Đầu bút lông dừng lại lại lần nữa xê dịch hắt vấy, chỉ còn lại một chút cợt nhả như ngày thường.

[ không nói những thứ này nữa, trong khoảng thời gian này một mực chưa từng viết thư cho ngươi cũng bởi vì quá mệt mỏi, mệt đến mức cơ hồ sắp nhanh chóng quên mất tên hoàn khố ngươi rồi.

[ ai, trong khoảng thời gian này ta lần đầu tiên mới biết được con người thì ra có thể sống đến mệt mỏi như vậy, một ngày mười hai canh giờ cũng không đủ dùng, hận không thể một ngày có thể mọc ra hai mươi bốn canh giờ

[ may măn là đã đột phá Dung Thân, nếu không chỉ sợ căn bản không kiên trì nổi nữa, tu hành, luyện binh, tập binh pháp, mang binh ra ngoài diễn tập huấn luyện dã ngoại...

[ a, đúng rồi, một tuần trước bản cô nương đã mang theo một bộ phận thủ hạ khúc bộ tiến vào Đại Mạc tuần tra, tao ngộ một chỉ quân đội sói con, ngươi đoán là sau đó thế nào?

[ bản cô nương dựa vào một khúc binh lực trực tiếp đánh tan hơn ngàn người, trận chiến mở màn này so sánh với trận chiến mở màn của nữ nhân Lý Thanh Diễm kia phải mạnh hơn nhiều. ]

Nhìn khoe khoang trong lúc "lơ đãng" này của đối phương, nỗi lòng Hứa Nguyên không hiểu sao có chút buồn cười, giống như quay về lúc tứ thiếu kinh thành cùng nhau gây sóng gió ở Đế An thành lúc trước.

Năm đó bốn người bọn họ thời điểm ra ngoài tụ tập cũng thường xuyên ngầm trào phúng lân nhau như vậy.

Nỗi lòng im bặt dừng lại, trong đôi mắt Hứa Nguyên bỗng nhiên bộc lộ một vòng ảm đạm.

Bậc cha chú của Cung Nguyên Tăng và Vương Thừa Bình đều là Hoàng đảng, sau lần tụ tập cuối cùng trước đó đã không còn liên hệ, duy nhất chỉ còn lại huynh đệ ngực tốt Lý Quân Vũ này. Nguyên nhân vẫn là do lão cha nàng là Trấn Tây Hầu không để ý tới chuyện triều chính, một mực trấn thủ ở Tây Mạc.

Nhẹ nhàng thở dài, Hứa Nguyên nhìn về phía hai lá thư còn sót lại trên bàn, im lặng mở phong thư tiếp theo.

[ trước khi Bắc cảnh quyết chiến, Lý Thanh Diễm mất tích, tai họa ngươi không phải thật sự đã chết rồi đấy chứ?

[ Hứa Trường Thiên, ta cảnh cáo ngươi, ngươi nếu dám tự tiện chết trước, bản cô nương sẽ đem da của ngươi... hừ, được rồi, dù sao tai họa sẽ không chết, nhất định sẽ không ]

Nhìn hàng chữ viết nhứ nhất trên giấy tuyên, trong đôi mắt Hứa Nguyên bộc lộ một chút kinh ngạc.

Cũng không phải bởi vì nội dung, mà là bởi vì chữ viết vốn dĩ xấu xí như rắn bò của Lý Quân Vũ đã không còn, mặc dù vân không tính là cực giai nhưng đã mang theo một chút lưu loát phong duệ chi khí.

Loại địa phương như quân đội này, ngoại trừ luyện người còn có thể luyện chữ. Trong lòng vừa nghĩ, Hứa Nguyên nhẹ nhàng dựa vào lưng ghế tiếp tục xem xuống dưới.

Mà tính tình Lý Quân Vũ cũng không phải là loại đa sầu đa cảm, sau khi lo lắng ngắn ngủi lúc bắt đầu, lại kể mấy việc vặt vãnh của nàng trong quân và thế cục tổng thể ở Tây Trạch Quân.

Tình báo bên trong phong thư này đại khái Hứa Nguyên đã hiểu qua từ đủ loại con đường, chỉ có điều miêu tả của Lý Quân Vũ trong phong thư này càng làm cho quá trình càng thêm tường tận.

Thời gian đầu đại thắng Man tộc, vương đình Tháp Triều trong sa mạc giống như chó săn ngửi mùi máu tươi chạy đến muốn kiếm chén canh.

Lý Quân Vũ hoặc là theo Trấn Tây Hầu cùng nhau thân chinh, hoặc là đơn độc lãnh binh đã đánh mười mấy trận tao ngộ chiến không lớn không nhỏ cùng với người Tháp Triều, cuối cùng đều lấy đại thắng mà kết thúc công việc.

Tỉnh tế xem hết, Hứa Nguyên đột nhiên cảm giác được Lý Quân Vũ có vẻ như thật sự rất lợi hại.

Trên đời này tựa hồ thật sự có người sinh ra đã biết, trong thời gian ngắn ngủi mấy tháng vậy mà thật sự từ một huynh đệ ngực tốt của một giới hoàn khố trưởng thành biến thành một tướng lĩnh lãnh binh.

Thầm nghĩ, Hứa Nguyên xé mở phong sáp phong thư cuối cùng.

Khoảng cách thời gian từ lạc khoản đến hiện tại rất gần, một tuần trước, mà nội dung của phong thư này cơ bản giống với phong thư trước đó.

Nhưng thời điểm nhìn thấy đoạn cuối cùng của phong thư, lông mày Hứa Nguyên bỗng nhiên chớp chớp.

[ đúng rồi, bản cô nương trước đó đã gặp được một chuyện rất lý thú ]

[ hai tuần trước, ta lĩnh hai bộ thiết ky xâm nhập Tử Vong Cốc trong Đại Mạc tiến hành điều tra, kết quả đã tao ngộ tỉnh nhuệ vương đình Tháp Triều.

[ một nhóm ngàn người đều là Ngưng Hồn chi cảnh, hộ tống một nữ nhân Tây Vực rất đẹp, sau đó mới biết được nữ nhân kia là vị Thần nữ của vương đình Tháp Triều, đáng tiếc lúc ấy ta mang theo binh lực quá ít, sau khi tập kích vẫn để cho nữ nhân kia trốn thoát, nếu không liền có thể để cho Trường Thiên ngươi nhìn một chút phong tình của Thần nữ Đại Mạc ]

[ có điều sau tập kích lần này, thời điểm thu dọn chiến trường, phó tướng của ta ngược lại lục ra được một tấm địa đồ vương đình trên thi thể một thân vệ, còn có một phong thư cầu viện không biết gửi cho ai ]

[ Trường Thiên, Thần nữ Đại Mạc kia tựa hồ muốn chạy khỏi vương đình ]
Bình Luận (0)
Comment