Chương 1078
Chương 1078: Suýt Chết Trong lòng suy nghĩ, Hứa Nguyên trong lúc vô tình đã đi tới bên ngoài thư phòng. Nhìn cửa mộc đàn đỏ trang nhã cổ phác kia, trong lòng Hứa Nguyên bỗng nhiên có chút do dự.
Hiện tại lão cha vẫn ở trong thư phòng làm việc, hắn có cần cáo tri việc này cho phụ thân hay không?
Đương nhiên, chủ yếu nhất vẫn là để cho lão cha tham mưu một chút kế hoạch của hắn.
So với những người bình thường kia, hắn xác thực được coi là thông minh, cũng coi như có chút thủ đoạn, nhưng bây giờ hắn so với vị lão cha Tể tướng mưu đoạn thiên hạ trong thư phòng kia vẫn còn kém xa. Loại quyết định này có thể ảnh hưởng hưng suy "bá chủ" một phương, có lẽ đúng là cần tham vấn đối phương một chút.
Trong lòng đang do dự, bên tai Hứa Nguyên chợt nghe thấy một trận tiếng bước chân dồn dập.
"Cộc cộc cộc cộc cộc "
Thính lực cường đại của Dung Thân cảnh giới giúp cho Hứa Nguyên trong chớp mắt liền nghe được tiếng bước chân nhẹ nhàng chậm chạp này là bước chân của một vị nữ tử.
Buông bàn tay đang muốn đẩy cửa xuống, Hứa Nguyên đứng tại chỗ yên tĩnh ngoái nhìn phương hướng bước chân truyền đến.
Bây giờ nữ tử có thể đi vào trong viện tướng phủ chỉ có một người.
Tiểu Tứ, A Dao. Vì để đảm bảo thanh tịnh, toàn bộ trong viện tướng phủ đều bị một tầng Tị Âm trận pháp bao phủ, ngăn cách hết thảy ồn ào náo động của ngoại giới, chỉ còn một chút âm thanh chim gáy ve kêu phá vỡ yên tĩnh, tạo ra một chút náo nhiệt.
Tiếng bước chân dồn dập từ xa đến gần, rất nhanh đã tới chỗ ngoặt ngõ nhỏ đi đến nội viện.
Sau đó, Hứa Nguyên lại lần nữa nhìn thấy Tứ muội xa cách đã lâu kia.
Hứa Hâm Dao vẫn là một thân váy màu xanh lam như trước, khuôn mặt trắng noãn mang theo một chút ửng hồng sau khi chạy bộ.
Sau khi chuyển qua chỗ ngoặt, ánh mắt của nàng liền gắt gao khóa chặt trên thân thanh niên đứng ở trước viện lạc kia.
Khoảng cách bảy tám trượng cũng không tính là xa, Hứa Nguyên có thể nhìn ra vị Tứ muội này có chút tiều tụy, có điều đôi tròng mắt kia của nàng vẫn như cũ thanh tuyền thuần khiết thanh tịnh.
Bên trong ngõ nhỏ có chút yên tĩnh.
Hai huynh muội nhìn nhau mấy giây, Hứa Nguyên đột nhiên cười khẽ một tiếng, hỏi:
"Thế nào, mới bao lâu không gặp liền không nhận ra ta rồi?"
Nhìn tiếu dung quen thuộc trên mặt thanh niên, trên gương mặt ôn nhu của Hứa Hâm Dao không tự chủ được xẹt qua một chút như trút được gánh nặng, mang theo thăm dò:
"Ca, ngươi tỉnh lại khi nào vậy?"
Thanh âm vẫn hiền thục như nước như cũ, nghe vào khiến cho người ta có cảm giác như mộc xuân phong. Giữa huynh muội chính là như vậy, cho dù trước đó thời điểm ở Thịnh Sơn huyện có chút mâu thuẫn, nhưng chuyện này cũng là đầu giường đánh nhau, khục, trước cửa đánh nhau, sau cửa làm hòa. Hứa Nguyên ngước mắt nghĩ nghĩ, thuận miệng trả lời:
"Hẳn là một hai canh giờ trước đó đi, lúc ấy nghe thấy Bức Vương Hứa Trường Ca kia nói ngươi đang ở chỗ Nhiễm Thanh Mặc bên kia nên không có đi gọi ngươi." Lúc nói chuyện, Hứa Hâm Dao đã đi tới gần Hứa Nguyên, hơi ngửa đầu nhìn qua ca ca dáng người cao lớn trước mắt, trong mắt đẹp là ý cười nhẹ nhàng từ đáy lòng, mím môi cười nói:
"Đúng vậy a, không đi gặp nàng một chút sao?"
Thanh âm vẫn hiền thục như nước như cũ, nghe vào khiến cho người ta có cảm giác như mộc xuân phong.
Hứa Nguyên liếc qua phương hướng ngoại viện, khe khế lắc đầu:
"Tạm thời vẫn chưa định gặp."
Hứa Hâm Dao hơi có vẻ kinh ngạc: "Nhưng mà Thanh Mặc tỷ tỷ nàng đã đợi †am ca ngươi rất lâu rồi."
"Phụ thân muốn mượn cơ hội này để ta giả chết."
Hứa Nguyên cũng không có ý định giấu diếm việc này với Hứa Hâm Dao:
"Nàng cũng không thuận tiện biết việc này."
Nghe thấy lời ấy, Hứa Hâm Dao hơi trầm mặc, nhưng rất nhanh đã kịp phản ứng nguyên do trong đó, đôi mắt như nước hiện lên một vòng ảm đạm: "Phụ thân hắn lại phải có hành động rồi." Hứa Nguyên đưa tay đặt trên tóc dài nhu thuận của Tứ muội trước mắt, nhẹ nhàng vuốt vuốt, nhẹ giọng nói:
"Ngươi hồi kinh cũng được một đoạn thời gian rồi, hẳn cũng biết hiện tại là thế cục như thế nào, phụ thân hắn nhất định phải làm một vài ứng đối."
Tứ muội trước mắt là một người theo chủ nghĩa lý tưởng, nhưng người theo chủ nghĩa lý tưởng cũng không đại biểu cho người đó sẽ vụng về.
Hứa Hâm Dao trầm mặc một chút, khẽ gật đầu nhưng không nói gì.
Nhìn thấy một màn này, trong mắt Hứa Nguyên ngược lại lóe lên một chút kinh ngạc:
"Hành động lần này thế nhưng có thể sẽ chết rất nhiều người nha." Thân thể mềm mại của Hứa Hâm Dao hơi run lên một cái, gật đầu nhẹ đến mức dường như không thể nhận ra, nhỏ giọng nói:
"Lúc trước phụ thân truyền âm nói cần bố trí trận pháp, Hâm Dao đã đồng ý."
Thấy thế, Hứa Nguyên thu hồi bàn tay, trong mắt kinh ngạc không thể che giấu được, hơi có vẻ cổ quái hỏi:
"Thế mà ngươi lại không phản đối? Xem ra trong khoảng thời gian Hâm Dao của chúng ta tự mình ra ngoài du ngoạn này hẳn đã tăng thêm không ít kiến thức." Nói đến đây, Hứa Nguyên nhẹ giọng hỏi: "Ngươi đây là muốn từ bỏ con đường lúc trước ngươi một mực kiên trì?"
Hứa Hâm Dao giương mắt nhìn chằm chằm con mắt hắn, nhỏ giọng nói:
"Ca, lần này ngươi suýt chút nữa đã chết rồi."