Tiên Tử, Xin Nghe Ta Giải Thích (Bản Dịch)

Chương 762 - Chương 1079

Chương 1079 Chương 1079: Trầm Mặc Hứa Nguyên sững sờ, lập tức trong lòng lóe lên một vòng nhu ý, đưa tay dùng sức giật giật khuôn mặt non mềm của muội muội trước mắt. Không phải từ bỏ. Chỉ là lần này bởi vì hắn suýt chết mà phá lệ. Có chút tiến bộ, nhưng không nhiều. Nhưng mà băng dày ba thước không phải chỉ do một ngày lạnh. Phải biết rằng mặc dù lão đầu Khương Hà kia vẫn luôn lén lấy mấy món đồ khoa học kỹ thuật dân dụng của Tứ muội mân mê ra để cải chế thành đồ quân dụng, nhưng đây đều là giấu diếm nàng vụng trộm tiến hành, bản thân nàng vẫn luôn chưa hề tham dự qua việc nghiên cứu chế tạo trận pháp hoặc là khí cụ có tính sát thương quy mô lớn.

Hiện tại Tứ muội này lại đồng ý giúp đỡ nghiên cứu chế tạo trận pháp có tính sát thương, dù chỉ duy nhất lần này nhưng cũng đã khiến cho Hứa Nguyên rất hài lòng.

Dù sao, rất nhiều chuyện một khi có lần thứ nhất, vậy sẽ dễ dàng có lần thứ hai, lần thứ ba.

Nhìn khuôn mặt Tứ muội tùy ý để cho hắn nắm vuốt chính mình trước mắt, Hứa Nguyên cười thu hồi bàn tay, nhẹ giọng hỏi:

"Ngươi vội vội vàng vàng chạy về như thế chính là vì để xác nhận ta đã tỉnh sao?" "Ừm"

Hứa Hâm Dao nâng mu bàn tay trắng nõn lên nhẹ nhàng phất qua cái má mới bị nắm, khẽ gật đầu một cái, thanh âm dịu dàng:

"Mặc dù trước đó ta và Lâu Cơ còn có vị Lạc tiền bối kia đã cùng nhau ổn định lại trạng thái thân thể của tam ca ngươi , nhưng vẫn luôn không có biện pháp nào khiến cho ý thức của ngươi tỉnh lại."

Nói đến đây, lời nói của Hứa Hâm Dao có chút dừng lại, cặp mắt thanh trong như nước kia mang theo một tia tìm kiếm: "Tam ca ngươi có thể tỉnh lại, đã xảy ra chuyện gì?"

Liên quan tới trả lời vấn đề này, thời điểm Hứa Nguyên hảắn tỉnh lại bước ra khỏi cửa phòng cũng đã chuẩn bị xong.

Dưới loại trạng thái kia đột nhiên tỉnh lại, lấy tâm tư kín đáo của phụ thân không có khả năng không có lòng nghỉ ngờ. Nhưng rất đáng tiếc, lão cha kia căn bản không hỏi. Hắn hoàn toàn giống như trước đây, lựa chọn tôn trọng và tin tưởng dòng dõi của mình.

Bây giờ từ trong miệng Tứ muội này hỏi ra, Hứa Nguyên cũng không có ý tứ giấu diếm, ngước mắt nhìn về một phương hướng phía chân trời, khóe môi mang theo một vòng ý cười:

"Xem như được một cố nhân cứu được." "Cố nhân?"

Hứa Hâm Dao nghe thấy câu trả lời này, con ngươi thanh lệ vô thức nhìn về phía thư phòng lão cha một cái:

"Phụ thân và cữu cữu mấy ngày này đều ở trong phủ."

Hứa Nguyên nghe vậy sững sờ, lập tức giải thích nói:

"Nàng cũng không tính là người, trước đó vân một mực ký sinh trong chuôi Liễu Mộc Quỷ Nhận này, trong trận biến cố lúc trước đã hòa thành một thể với ta."

Hứa Hâm Dao nháy con ngươi, thần sắc trong mắt có chút cổ quái.

Lúc trước thời điểm tam ca nghiên cứu chế tạo giải dược, nàng đã tiếp xúc qua chuôi lưỡi đao quỷ dị này, cũng thông qua các loại thủ đoạn mà dò xét qua ý hồn của tam ca nhưng chưa từng phát hiện ta có một ý hồn ngoại lai như vậy †ồn tại ở thể nội tam ca.

Là tam ca đang nói dối...

Hay là lúc trước các nàng ba bên hội chẩn cũng chưa từng kiểm tra ra được? Trầm mặc một chút, thanh âm Hứa Hâm Dao mang theo một chút do dự:

"Ca ngươi có muốn đi Cách Vật Viện một chuyến hay không?' Mặc dù hiện tại tam ca đã tỉnh, nhưng tốt nhất vẫn nên đi kiểm tra triệt để một phen.

Hứa Nguyên thoáng có chút yên lặng, cười nhẹ hỏi:

"Ngươi đây là đang lo lắng thân thể của †a có giấu tai hoạ ngầm?"

Trán Hứa Hâm Dao hơi nhăn lại, nhỏ giọng giải thích nói:

"Nếu như có ý hồn người khác tồn tại ở trong thức hải, chỉ sợ tam ca ngươi bất cứ lúc nào cũng có thể bị đoạt xá..."

"Việc này cũng không cần lo lắng."

Hứa Nguyên đưa tay đánh gãy lời nói Tứ muội, biểu cảm rất là không quan trọng nói:

"Đây chẳng qua là một sợi tàn hồn của bản thể của nàng phân ra mà thôi, bây giờ đã triệt để tiêu tán." Nghe thấy câu trả lời này, trong lòng Hứa Hâm Dao không hiểu sao có chút lo lắng. Bởi vì vào lúc chữa trị gân một tháng trước, nàng rất rõ ràng trạng thái thân thể của tam ca hỏng bét đến cỡ nào.

Nhưng nhìn biểu lộ không thèm để ý chút nào trên mặt tam ca, Hứa Hâm Dao cũng chỉ có thể đè xuống cảm xúc trong lòng, ôn nhu hỏi:

"Tam ca ngươi rất tín nhiệm vị "cố nhân" kia của ngươi sao?"

Nghe đến vấn đề này, trong đầu Hứa Nguyên vô thức hiện lên hình ảnh yêu nữ Thiên Dạ mở miệng gọi một tiếng Trường Thiên ca ca kia, không chút nghĩ ngợi thuận miệng đáp:

"Trên cảm tính thì ta không muốn tín nhiệm nữ nhân kia, nói thế nào thì người kia cũng coi như một nghĩa muội mà ta nhận. Hơn nữa, mặc dù bây giờ không nhớ được, nhưng giữa ta và nàng hẳn là từng yêu nhau, cho nên hẳn là có thể tin tưởng được."

Thời điểm dứt lời, khóe môi Hứa Nguyên theo bản năng gợi lên một vòng ý cười. Hắn phát hiện những nghĩa muội mà chính mình đã nhận này, niên kỷ của người sau so với người trước còn cao hơn.

Nghĩa muội Lạc Hi Nhiên kia thì không cần phải nói thêm, là huynh muội của Lạc lão đầu, yêu nữ Thiên Dạ kia lại càng sắp thành hoá thạch luôn rồi.

Nỗi lòng ngừng lại, Hứa Nguyên đột nhiên hoàn hồn nhìn về phía Tứ muội trước mặt, chợt phát hiện trên gương mặt ôn nhu trắng nõn hơn tuyết của Hứa Hâm Dao nổi lên một vòng đỏ ửng dị dạng, đôi mắt ý thức dịch ra. Ánh mắt hiện lên một vòng khó hiểu, lập tức ánh mắt Hứa Nguyên lại trì trệ.

Hắn bỗng nhiên ý thức được tầng ý nghĩa khác trong lời nói của mình.

Mẹ nó, hắn suýt chút nữa quên mất, vị Tứ muội trước mắt hình như cũng không phải thân sinh.

Lời nói không đầu không đuôi lần này ở trước mặt nàng, lại phối hợp với một màn khóe môi mập mờ ý cười cuối cùng kia. Tê.

Trong lúc nhất thời, trong ngõ tắt bên ngoài thư phòng viện lạc lâm vào một màn trầm mặc quỷ dị.
Bình Luận (0)
Comment