Chương 1080
Chương 1080: Nhất Thời Không Vội
Đang trầm mặc, trong lòng Hứa Nguyên dần dần bắt đầu hốt hoảng. Bởi vì hắn phát hiện khuôn mặt Tứ muội trước mắt càng ngày càng đỏ lên. Mẹ nhà hắn, Hứa Hâm Dao ngươi đỏ mặt làm gì? Lão cha ở thư phòng, Hứa Trường Ca ở sân nhỏ sát vách, lấy tu vi hai vị này đại khái là có thể nghe thấy lời hắn nói vừa rồi, nếu như bị bọn hắn hiểu lầm, vậy hắn không phải đơn giản chỉ bị treo lên đánh không thôi đâu. Trên mặt không bộc lộ bất luận dị sắc gì, Hứa Nguyên đưa tay vuốt vuốt tóc dài nhu thuận của Tứ muội trước mặt, hơi có vẻ cổ quái hỏi: "Hở? Hâm Dao, mặt ngươi tại sao lại đột nhiên đỏ như vậy?"
An tĩnh một chớp mắt, Hứa Hâm Dao cưỡng ép giương đôi mắt lên đối mặt với ánh mắt Hứa Nguyên, thanh âm ôn uyển mang theo một chút rung động:
"Hâm... Hâm Dao chẳng qua là cảm thấy tam ca ngươi làm như vậy có chút không tốt"
Hứa Nguyên.
Nghe nói như thế, trước mắt Hứa Nguyên tối sầm.
Đối thoại càng tô càng đen khiến hắn có cảm giác chính mình chỉ cần nửa bước nữa đã bước vào Quỷ Môn quan luôn rồi. Mà Hứa Hâm Dao tựa hồ cũng ý thức được điểm này, đỏ ửng lan tràn đến bên tai, thanh âm duy trì bình ổn, nói bổ sung: "Thanh Mặc tỷ tỷ nàng... nàng hẳn không phải loại dáng vẻ có thể tiếp nhận chuyện tam ca ngươi có hồng nhan khác đâu."
Trong lòng Hứa Nguyên thở một hơi dài nhẹ nhõm, khe khẽ lắc đầu:
"Nhiễm Thanh Mặc... Thuyền đến đầu cầu tự nhiên thẳng, biện pháp hầu như cũng khó khăn hơn nhiều, hơn nữa nàng cũng biết bên cạnh ta có hồng nhan khác."
Nói đến đây, Hứa Nguyên trực tiếp mượn cơ hội nói sang chuyện khác, trò chuyện quay lại chính sự:
"Nhưng nếu như Hâm Dao ngươi thực sự không yên lòng thân thể của vi huynh, ta ngược lại có thể đi một chuyến tới Cách Vật Viện, ta bên này vừa vặn có chuyện muốn hỏi ngươi." Hứa Hâm Dao không rõ vì sao sau khi chính mình nghe được lời nói kia của tam ca gương mặt sẽ nóng lên khó hiểu, càng không biết tâm tư chậm rãi sẽ trở nên hỗn loạn như thế.
Rõ ràng tam ca vẫn luôn là một tay ăn chơi như vậy.
An tĩnh mấy giây, nàng cưỡng ép đè xuống lộn xộn trong lòng, giương mắt nhìn, thanh âm nhu hòa trả lời:
"Ừm, tam ca ngươi cứ nói."
Hứa Nguyên tiện tay chỉ chỉ sân nhỏ chính mình, cất bước đi đến phía bên kia, một bên thuận miệng nói:
"Thân thể ta có một vài vấn đề, khục, trong vấn đề tu luyện, bởi vì trận biến cố này mà ta giống như không thể thổ nạp nguyên khí thiên địa..." Ánh nắng vẩy xuống đường tắt yên tĩnh, duy nhất chỉ còn dư lại tiếng bước chân vang lên.
trên đường đi về sân nhỏ của chính mình, Hứa Nguyên câu được câu không trò chuyện với Tứ muội cúi đầu không nói bên cạnh, trong lòng yên lặng thở dài một cái.
Vừa rồi phương thức hắn ứng đối mặc dù nhìn như đứng đắn, nhưng lại vẫn không hóa giải được xấu hổ giữa hai người. Phương thức ứng đối chính xác nhất, bây giờ nghĩ lại, phương thức ứng đối chính xác nhất hẳn là trực tiếp gõ một bàn tay lên trên cái đầu nhỏ của Tứ muội này, trực tiếp gõ cho nàng thức tỉnh.
Có điều chuyện này cũng không thể trách hắn, muốn trách thì phải trách Hứa Hâm Dao.
Muội muội ở chung hơn hai mươi năm bỗng nhiên đột nhiên bộc lộ tư thái tiểu nữ nhi ở trước mặt ngươi, khiến hắn nhất thời có chút não heo quá tải.
Cái gì, muội muội này trong quá khứ trong trí nhớ chính là mối tình đầu của hắn?
Hứa Nguyên bỗng nhiên cảm giác đầu có chút đau.
Nhưng mà mặc kệ như thế nào, hắn tạm thời không có can đảm lại tới chỗ viện lạc của lão cha, về phần xin nhờ Lâu Cơ dùng Hắc Lân vệ đi điều tra sự tình Đại Mạc thì để thêm một hai ngày nữa cũng không ảnh hưởng đến đại cục, hiện tại vẫn là hỏi Hứa Hâm Dao một chút về việc có biện pháp giải quyết chuyện tu luyện của hắn hay không.
Sau thời gian công phu một chén trà, Hứa Nguyên không nói tiếng nào dẫn Hứa Hâm Dao đi vào viện lạc chính mình.
Đương nhiên không đi đến gian phòng mà là ngồi xuống tại một cái đình đài cạnh ao nhỏ trong nội viện.
Trải qua một màn nháo kịch vừa rồi cùng với nhìn thấy tấm thần thái của Tứ muội hiện tại, Hứa Nguyên tạm thời không dám dẫn đối phương tiến vào không gian đóng kín.
Trong đình đài, Hứa Hâm Dao nghiêng cái đầu nhỏ nhìn qua đàn cá chép không ngừng tới lui phiêu đãng trong hồ nước mà sững sờ xuất thần, Hứa Nguyên thì tự quyết định nói một lần tình huống mà chính mình gặp phải với nàng.
Lại một lúc sau, hai người lại lâm vào trầm mặc.
Hứa Nguyên nhìn nghĩa muội đối diện vẫn là bộ dáng thất thần nước đổ đầu vịt như cũ, trong lòng bỗng nhiên có chút do dự.
Do dự có nên cho một bàn tay lên trên đầu Tứ muội hay không.
Mất bò mới lo làm chuồng, hẳn là vẫn chưa muộn.
Nếu như về sau giữa hai người đều là bầu không khí này, có khả năng hắn ba ngày chịu chín bữa ăn đánh.
Mái tóc mây như đoạn tơ lụa rủ xuống đầu vai tròn trịa trắng nõn, Hứa Hâm Dao bỗng nhiên thay đổi ánh mắt, nhẹ giọng trâm ôn nhu:
"Nói cách khác, tam ca ngươi bây giờ cần có một cái trận pháp có thể rút âm nguyên yêu quỷ và mệnh nguyên ma tỉnh?"
Hứa Nguyên nghe vậy lập tức nhẹ gật đầu, thấp giọng nói:
"Hiện tại tạm thời cũng chỉ có thể thử cách này một chút, có thể thực hiện không?"
Đôi mắt đẹp như nước của Hứa Hâm Dao hơi rủ xuống, mấy giây sau, nàng nhỏ giọng phân tích nói:
"Muốn rút ra mệnh nguyên của ma tinh thì loại thảm vi khuẩn của Lạc tiền bối đang thao túng hẳn cũng có thể làm được."
Nói xong, Hứa Hâm Dao đánh giá trên dưới nam tử trước mặt mấy giây, hơi chần chờ:
"Hâm Dao nhớ rõ lúc trước thân thể của †am ca ngươi cũng có thể khống chế loại thảm vi khuẩn này, nếu như bây giờ vẫn còn thì có thể làm được chuyện này." "Hẳn là có thể"
Hứa Nguyên hơi trâm ngâm:
"Nhưng phải nghiệm chứng một chút, hiện tại chỉ là thảm vi khuẩn thể nội của ta..."
Nghe thấy lời ấy, bên trên gương mặt ôn nhu của Hứa Hâm Dao bộc lộ một chút ý cười điềm tĩnh, nói khẽ:
"Lúc trước thời điểm chữa trị thân thể tam ca ngươi, những thảm vi khuẩn kia đều bị Lạc tiền bối hấp thu hết rồi, cho nên ngươi có thể tìm nàng mượn một chút, về phần ma tỉnh, bên trong Cách Vật Viện còn có không ít tôn kho."
Vào thời điểm khai phát những bí cảnh xuất thế kia ngẫu nhiên sẽ tao ngộ loại quái vật dị quỷ này, dần dà trong kho hàng của Cách Vật Viện cũng góp nhặt một chút ma tinh dị quỷ phẩm cấp không đồng nhất.
Cảm nhận được không khí ngột ngạt dần dần tán đi, Hứa Nguyên thở ra một hơi thật dài, thấp giọng nói: "Mệnh nguyên đã giải quyết, vậy chỉ còn âm nguyên yêu quỷ."
"ừ"
Trán Hứa Hâm Dao hơi nhíu, nhưng trong mắt lại bộc lộ một vòng do dự.
Nhìn thấy chần chờ trên mặt nàng, trong lòng Hứa Nguyên không khỏi hơi trầm xuống:
"Việc này rất khó?
"Ta nhớ là lão đầu Khương Hà kia không phải đã nghiên cứu ra một đại trận có thể nuôi nhốt yêu quỷ rút ra hồn lực của nó sao, có thể làm một chút cải tiến trên đó hay không?"
Nghiên cứu của Cách Vật Viện Tướng phủ đối với yêu quỷ đã có một chút thành tích, rút ra âm nguyên Âm Quỷ cũng không phải là một chuyện khó khăn như vậy. Hứa Hâm Dao nhẹ nhàng lắc đầu, thấp giọng nói:
"Rút âm nguyên Âm Quỷ xác thực cũng không tính là khó, cái khó khăn là làm thế nào để loại bỏ cỗ cảm xúc bạo ngược bên trong âm nguyên kia, hơn nữa tam ca ngươi nếu muốn tu luyện hẳn là vẫn còn cần một loại trận pháp có thể dung hợp âm nguyên và mệnh nguyên lại cùng nhau?"
Nghe thấy vấn đề này, Hứa Nguyên hơi ngẩn người, chần chờ nói:
"Cũng không cần, hiện tại thân thể ta đại khái đã có thể trực tiếp thổ nạp hai loại năng lượng..."
"Không đúng."
Hứa Hâm Dao đánh gấy lời nói Hứa Nguyên, ngữ khí rất chắc chắn, chắc chắn đến mức thậm chí giống như nhất định phải để cho chính Hứa Nguyên hiểu rõ thân thể hắn:
"Thân thể của tam ca ngươi có lẽ quả thật có thể làm được điểm này, nhưng nếu như lấy nhục thân để luyện hóa thổ nạp vậy sẽ đạt được tâm, ngược lại tiếp theo sẽ liên lụy đến tốc độ tu luyện, nếu như giữa âm nguyên và mệnh nguyên không thể đạt tới một điểm cân bằng, tam ca ngươi đại khái sẽ trực tiếp tẩu hỏa nhập ma, thậm chí sẽ lần nữa lâm vào trạng thái lúc trước."
Nói xong, thần sắc dịu dàng như nước của Hứa Hâm Dao dần dần chuyển thành nghiêm túc, theo thói quen nhẹ nhàng nâng ngón trỏ thon dài tay phải để vào giữa hàm răng bên môi đỏ khẽ cắn, tự quyết định nói nhỏ:
"Còn nữa, tam ca ngươi nếu như muốn tu luyện, dựa vào âm nguyên và mệnh nguyên này hẳn còn chưa đủ, dù sao lúc trước thời điểm trị liệu, trong cơ thể ngươi cũng đã có nguyên khí tồn tại, nói cách khác, trận pháp này vừa đồng thời có thể hỗn hợp ba loại năng lượng nguyên khí, mệnh nguyên, âm nguyên, hơn nữa còn phải chiếu cố tính ổn định của chuyển hóa chuyển vận, lấy Nạp Tử Trận Nhãn hẳn là không được, phải làm một chút cải tiến ở trên đó."
Hứa Nguyên nghe thấy mấy từ linh tỉnh không ngừng phát ra từ trong miệng Tứ muội, phía trước còn có thể nghe hiểu, đẳng sau liền có cảm giác giống như đang nghe thiên thư.
Cái này, chính là trận pháp chỉ đạo đấy sao?
"Ca"
Đột nhiên, Hứa Hâm Dao phá vỡ trầm mặc, bỗng nhiên ngước mắt hỏi:
"Ngươi chuẩn bị thành lập trận pháp này ở nơi nào?"
Hứa Nguyên đang muốn trả lời, nhưng Hứa Hâm Dao căn bản không cho hắn cơ hội này, trực tiếp buông thống đầu xuống, dùng sức cắn cắn ngón trỏ thon dài trắng nõn:
"Ca ngươi phải giả chết, không thể ra cửa, nói cách khác, phải cấu trúc trận pháp ở trong nội viện này, mật thất lớn nhất trong nội viện hẳn chính là nơi đặt thông tấn viên tinh kia, loại cấu trúc không gian trước mắt này, nếu cường độ vật liệu trận pháp cao nhất là tu di sắt hẳn là không đủ để chèo chống cường độ trận pháp bực này, lại lần nữa nghiên cứu chế tạo vật liệu mới tốn thời gian quá dài, phải nhờ phụ thân hắn một lần nữa mở một vùng không gian dưới đất ra." "Vụt"
Không biết suy nghĩ linh tỉnh bao lâu, Hứa Hâm Dao bỗng nhiên đứng lên, váy ngắn màu xanh lam phiêu đãng một trận trong đình đài.
Hứa Nguyên đã bắt đầu hồn du thiên ngoại nhìn thấy cử động của nàng lập tức hồi thần:
"Hâm Dao, ngươi..."
"Ca, ta đi trước một chuyến tới Cách Vật Viện triệu tập một vài trận pháp sư nhất đẳng làm một chút chuẩn bị trước, ngươi trước tiên cứ ở đây chờ ta mấy ngày."
Lời còn chưa dứt, Hứa Hâm Dao trực tiếp đánh gấy hắn, cũng không đợi Hứa Nguyên đáp lời, sau khi dứt lời cũng không quay đầu lại quay người đi ra ngoài đình đài. Hứa Nguyên ngây người trong chớp mắt, hắn không nghĩ tới Tứ muội này vào thời điểm làm việc lại là tấm tư thái này. Dáng vẻ lôi lệ phong hành còn rất khốc. "Ba"
Một tiếng vang giòn nhu hòa vang lên, đợi cho Hứa Hâm Dao hoàn hồn mới phát hiện cổ tay của mình bị tam ca kéo lại.
Hứa Nguyên nhìn về phía nàng mỉm cười:
"Nhất thời chuyện này không vội, vi huynh còn chưa hỏi ngươi sự tình Nhiễm Thanh Mặc đâu."
Hứa Hâm Dao.