Tiên Tử, Xin Nghe Ta Giải Thích (Bản Dịch)

Chương 791 - Chương 1104

Chương 1104 Chương 1104: Bán Thành phẩm Đêm mùa đông ở Đế An rất lạnh, không có gió thổi, không có mặt trăng, chỉ có yên tĩnh như chết.

Đi ra từ thiện phòng, Hứa Nguyên bưng hai món ăn, một món canh nóng hôi hổi hành tẩu trong đêm đông giá lạnh, trong lòng câu được câu không nhớ tới.

Mặc dù hai chữ nấu nướng luôn không hợp với tên mặt lạnh Hứa Trường Ca này, nhưng sự thật là vị huynh trưởng này biết nấu ăn, hơn nữa hương vị cũng không tệ. Nhớ rõ lúc trước sau khi mẫu thân qua đời, phụ thân và nương cữu đã biến mất một đoạn thời gian rất dài, bốn đứa trẻ trong nhà thì bị cấm túc ở nội viện.

Để đề phòng bất trắc xảy ra, cha và nương cữu trước khi đi còn bố trí rất nhiều thứ trong nội viện Tướng phủ, không cho phép ra vào.

Là đứa nhỏ hiểu chuyện duy nhất vào lúc đó, nếu lão đại Hứa Trường Ca này không nấu cơm, không cần ba tên tiểu nhân kia ám sát, mình đã chết đói trước rồi.

Suy nghĩ trong lòng, lúc Hứa Nguyên đi ngang qua cánh cửa viện của Hứa Trường Ca thì bất giác nắm chặt lấy mâm thức ăn trong tay.

Tuy rằng không muốn thừa nhận, nhưng Hứa Trường Ca quả thật là một huynh trưởng tốt.

Ngoại trừ nói chuyện không thích dùng miệng ra, nhưng đúng là một người tốt. Dù sao.

Trước khi bị cấm túc, hắn mới vừa tận mắt nhìn thấy mẫu thân bị giết chết ở trước mắt mình. Mà cho dù như vậy, hắn cũng không lựa chọn biểu lộ ra trước mặt ba huynh muội bọn họ một chút nào.

"Hô "

Hứa Nguyên thở dài một tiếng, đi qua cửa phòng Hứa Trường Ca, thu liễm cảm xúc mới bưng đồ ăn trở lại sương phòng của mình.

Bữa tối tối nay đối với một mình Hứa Hâm Dao thì có vẻ quá mức phong phú. Hai món mặn, một món canh.

Ngày thường mấy người trong nhà tụ tập ăn uống với nhau cũng chính là đãi ngộ này, Hứa Trường Ca làm nhiều như vậy hẳn là cũng có một phần của Hứa Nguyên hắn.

Nhưng Hứa Nguyên lại không có ý định động đũa, chỉ yên tĩnh ngồi ở một bên nhìn xem. Làm một tiểu thư khuê các tiêu chuẩn, dáng vẻ Hứa Hâm Dao dùng bữa vẫn dịu dàng đoan trang như ngày thường, nhai kỹ nuốt chậm, không có bất kỳ tiếng vang gì.

Chiếc đũa trúc khế chạm bát sứ, tiếng leng keng giòn giã trở thành tiếng vang duy nhất giờ phút này.

"Tam ca, huynh thật sự không ăn sao?" Hứa Hâm Dao khẽ nuốt xuống một miếng thịt cá thơm ngon, sau đó bỗng nhiên giương mắt nhìn về phía Hứa Nguyên đối diện.

Hứa Nguyên hoàn hồn, nhìn lướt qua các loại nguyên liệu nấu ăn phong phú mê người trên bàn, khẽ cười lắc đầu:

"Tu giả dung thân trở xuống cần ăn uống để duy trì các loại cơ năng của thân thể, nhưng từ dung thân đã có thể dùng nguyên khí thay thế thức ăn." Hứa Hâm Dao cười khúc khích, nhìn thoáng qua Hứa Nguyên đang nói hơi có chút đắc ý, cầm đũa trúc điểm một chút mâm sứ:

"Tam ca ngươi không ăn, là bởi vì thịt yêu thú cùng linh sơ ẩn chứa nguyên khí sao?"

Hứa Nguyên trầm mặc một chút, nhẹ gật đầu hơi có vẻ bất đắc dĩ, liếc qua bàn tay của mình:

"Thân thể của ta hiện tại không thể tiêu hóa được những nguyên liệu này."

Trong phòng bếp nội viện, nguyên liệu thường đều là linh thực thượng thừa được hạ nhân lựa chọn kỹ càng, nguyên khí ẩn chứa trong đó mặc dù không bằng những đan dược phá cảnh kia, nhưng thắng ở chỗ vô hại đối với thân thể, dùng lâu dài cho dù là phàm nhân cũng có thể cường kiện thể phách. Nhưng vấn đề là, thể chất của Hứa Nguyên hiện tại đã ngăn cách với tu giả thế gian bằng một tầng bích chướng thật dày.

Tiên thảo bên kia, độc dược của hắn.

Bây giờ thể chất của hắn cũng không thể hấp thu nguyên khí, cỗ nguyên khí màu đen trong cơ thể thậm chí sẽ phát sinh phản ứng bài dị.

Hấp thu chút ít còn có thể dựa vào công pháp để bài xuất, nếu hấp thu quá nhiều thậm chí còn có thể có nguy cơ tẩu hỏa nhập ma.

Trong khoảng thời gian này Hứa Nguyên đã cảm thấy may mắn vì mình đột phá dung thân, nếu không có cảnh giới dung thân, hiện tại hắn chỉ có thể ăn người sống qua ngày như huyện Huệ Châu. Nhưng thời gian lâu thì đây cũng không phải là biện pháp, rồi sẽ có một ngày cơ thể hắn hảo tổn hết nguyên khí.

Nghĩ đến đây, Hứa Nguyên nhẹ nhàng gõ gõ bàn, nhìn trận văn mới khắc dưới phòng, mang theo chờ mong hỏi:

"Trận pháp, đã hoàn thành rồi sao?"

Hứa Hâm Dao dùng xong bữa, nhẹ nhàng đặt đũa trúc ở một bên:

"Chỉ hoàn thành một nửa, hơn nữa cần Tam ca tự mình thí nghiệm thành quả một chút."

Nghe vậy, trong mắt Hứa Nguyên vô thức hiện lên một tia thất vọng, nhưng mà lập tức cũng thoải mái.

Nghiên cứu chế tạo một loại trận pháp hoàn toàn mới thường thường là dùng năm làm đơn vị để tính toán, Hứa Hâm Dao có thể trong vòng hai tháng nghiền ra được đã rất không dễ dàng.

Trong lòng đang suy nghĩ, Hứa Nguyên bỗng nhiên cảm giác ánh sáng xung quanh bỗng nhiên ảm đạm xuống. Ngẩng đầu nhìn lên, lại chẳng biết lúc trong phòng nào đã phiêu đấng một tầng sương mù nhàn nhạt, màu trắng, nhìn qua rất mỏng, nhưng tính cản ánh sáng lại rất mạnh.

Hứa Hâm Dao và hắn chỉ cách nhau hơn một mét, nhưng lại không thể nhận ra thân ảnh yểu điệu kia.

Thấy biến cố này, lông mày Hứa Nguyên nhăn lại theo bản năng, nhưng lập tức cảm giác được sự phản ứng của thân thể, điều này làm cho hắn ý thức được đây chính là "bán thành phẩm" trận pháp trong miệng Hứa Hâm Dao.

"Ca, ngươi thử xem có thể thổ náp những sương mù này không."

Giọng nói của Hứa Hâm Dao từ trong sương mù truyền đến. Đây là nàng đang thao túng trận pháp. Hứa Nguyên thấy thế cũng không do dự, bắt đầu vận công.

Mà sau khi vận chuyển nguyên khí trong cơ thể đi theo một chu thiên, xung quanh cũng trở nên rõ ràng.

Giống như Ngư Long vào nước, hắn ta cảm giác như thể có thể liên kết với màn sương mù này.

Nhưng cảm giác rõ ràng này lại không phải về thị giác, mà là dùng góc nhìn của Thượng Đế để quan sát mọi thứ. Cho dù là một hạt bụi trong phòng cũng được hắn cảm nhận rõ ràng.
Bình Luận (0)
Comment