Tiên Tử, Xin Nghe Ta Giải Thích (Bản Dịch)

Chương 891 - Chương 1204: Lâu Cơ Bị Tính Kế

Chương 1204: Lâu Cơ Bị Tính Kế Chương 1204: Lâu Cơ Bị Tính KếChương 1204: Lâu Cơ Bị Tính Kế

Trên đường đi, Long Tâm Linh cứ bám theo nàng, líu lo không ngớt.

Đối với Long Tâm Linh, cô bé lạnh lùng này thật bí ẩn.

Mà bí ẩn đồng nghĩa với việc khơi gợi sự tò mò của nàng.

Bỏ ngoài tai những lời ôn ào phía sau, Tiểu Lâu Cơ im lặng tiến về phía lối vào Hắc Hạng, sau đó thốt ra câu nói thứ hai kể từ lúc gặp Long Tâm Linh, cũng là câu nói cuối cùng trong lần gặp gỡ đầu tiên.

Hãy rời khỏi Hắc Hạng, trở về nhà đi.

Nói đoạn, lợi dụng lúc Long Tâm Linh còn đang ngơ ngác, Tiểu Lâu Cơ nhanh chóng hòa vào dòng người tấp nập, biến mất khỏi tâm mắt nàng.

Khi ấy, Lâu Cơ không thể ngờ rằng chỉ một ngày sau, nàng lại gặp vị tiểu thư phiên phức kia ở ngay chính nơi hai người gặp nhau hôm trước.

Long Tâm Linh mua lại một quầy hàng ở đó.

Nàng ngồi ung dung sau quầy, chẳng mảy may bận tâm đến những ánh mắt tò mò xung quanh, tay chống cằm, lơ đãng quan sát dòng người qua lại.

Và trong khoảnh khắc ấy, ánh mắt hai người vô tình chạm nhau giữa biển người.

Long Tâm Linh nhìn nàng, ánh mắt sáng rực.

Lâu Cơ lạnh lùng quay đi, chẳng buồn đáp lại tiếng gọi đầy phấn khích phía sau.

Lần thứ hai gặp gỡ kết thúc chóng vánh như vậy.

Sau lần đó, Lâu Cơ quyết định thay đổi tuyến đường về nhà.

Cũng chính vì sự thay đổi này, lần gặp gỡ thứ ba giữa nàng và Long Tâm Linh đã diễn ra tại một trạch viện rộng lớn nằm sâu trong lòng Hắc Hạng.

Ba năm quan sát đã giúp lão nhân gia thấu hiểu tiềm lực ẩn giấu trong thân thể nhỏ bé của Lâu Cơ.

Trí tuệ, tâm tính, căn cơ tu hành, tất cả đều là thượng thừa.

Lão muốn giữ nàng ở lại để lợi dụng tài năng ấy, nhưng lão biết giới hạn của một phàm nhân như lão không thể nào dung chứa nổi vị "Đại Phật" này.

Hắc Hạng quá nhỏ bé, có thể là điểm khởi đầu, nhưng tuyệt đối không phải là bến đỗ cuối cùng của nàng.

Lão già Hắc Hạng hiểu rõ, kết thiện duyên với nhân vật như nàng khi còn nhỏ, đợi đến khi nàng trưởng thành, chỉ một chút ân tình đó cũng đủ giúp lão thực hiện tâm nguyện cả đời - rời khỏi Hắc Hạng.

Nhưng lòng tham của con người là vô đáy, lão già Hắc Hạng muốn nhiều hơn thế. Lão muốn nhân lúc nàng còn chưa đủ lông đủ cánh, trói buộc tương lai của nàng với gia tộc mình.

Hành động ấy thật ti tiện, nhưng lão nào còn bận tâm.

Bởi vì chỉ cần thành công, khi nàng vươn mình bay lượn trên Cửu Trùng Thiên, gia tộc lão cũng sẽ theo đó mà một bước lên tiên.

Tuy nhiên, lão già Hắc Hạng hiểu rõ, dù Lâu Cơ còn nhỏ tuổi, nhưng đối với loại người như nàng, lão không được phép để lại bất kỳ sơ hở nào.

Một khi đã đắc tội, nếu không thể ra tay trước, diệt trừ hậu họa, thì chỉ còn nước rửa sạch cổ chờ chết.

Đó chính là sự khác biệt giữa Tiên và phàm, cũng là xiêng xích mà lão già Hắc Hạng dù có cố gắng cả đời cũng không thể nào phá vỡ.

Chính vì vậy, mọi kế hoạch của lão già Hắc Hạng đối với Lâu Cơ đều phải có đường lui.

Giống như việc nhốt hai con gà chọi vào cùng một chỗ, chúng sẽ tự lao vào chém giết lẫn nhau. Lão chỉ cần sắp xếp để Lâu Cơ xuất hiện ở những nơi có khả năng gây ra mâu thuẫn với người khác.

Nhiệm vụ lão giao cho nàng đều là những giao dịch chính đáng, mâu thuẫn nảy sinh đều bắt nguồn từ chính bản thân Lâu Cơ.

Kế hoạch "nuôi nhốt" này tuy mất nhiều thời gian và tiềm ẩn nhiều rủi ro, nhưng lại đảm bảo an toàn.

Và rồi, ngày mâu thuẫn bùng nổ, lão già Hắc Hạng bắt đầu kế hoạch của mình.

Trước khi Long Tâm Linh xuất hiện, bầu không khí căng thẳng đã bao trùm khắp trạch viện.

Tên công tử bột háo sắc kia đến tận cửa đòi người, lão đứng ra chắn trước mặt Lâu Cơ, một mực bảo vệ nàng.

Nhưng với thân phận một phàm nhân thấp hèn, lão già Hắc Hạng đã đánh giá thấp sự ngông cuồng của những kẻ thuộc thế gia tu hành.

Tên công tử bột kia chẳng mảy may quan tâm đến quyền lực trong tay lão, bởi gia tộc hắn ta chẳng có chút lợi ích gì ở Hắc Hạng.

Còn về chuyện trả thù sau này? Xin thưa, những kẻ nắm quyền cao chức trọng kia nào coi lão già phàm tục này ra gì.

Lý do duy nhất khiến chúng lợi dụng lão, đơn giản chỉ vì lão còn có chút giá trị lợi dụng.

Hơn nữa, người gây ra chuyện lần này là nha hoàn dưới trướng lão, chỉ cân không gây thương tích, ảnh hưởng đến tính mạng của vị công tử và gia quyến, chắc chắn sẽ không có ai đứng ra bênh vực một lão già tâm thường.

Cuộc thương lượng đổ vỡ, hai bên lập tức giao chiến.

Cung phụng trong phủ và đám tùy tùng của tên công tử bột kia đều là những kẻ có cùng đẳng cấp, nhưng vừa giao đấu, cung phụng lập tức rơi vào thế hạ phong. Lợi dụng tình thế, đám tùy tùng còn lại của tên công tử kia liền xông vào tấn công những hộ vệ còn lại trong phủ.

Ngay từ đầu, cục diện trận chiến đã nghiêng hẳn về một phía.

Những hộ vệ và cung phụng đi theo lão đều là tâm phúc, nếu tổn thất quá nặng, chắc chắn sẽ ảnh hưởng đến vị thế của lão ở Hắc Hạng.

Trong cơn thịnh nộ, lão gầm lên một tiếng.

Lão vội vàng lôi người đứng sau mình ra để uy hiếp, đồng thời tuyên bố Lâu Cơ là con dâu lão.

Lời vừa thốt ra, đám công tử bột rõ ràng có mấy phần kiêng dè.

Nhưng lời này của lão giả nào phải chỉ nói cho đám công tử bột nghe, mà là nói cho Lâu Cơ nghe.

Nếu nàng ngầm thừa nhận, vậy kế hoạch của hắn đã sơ bộ thành hình.

Lão giả cũng chẳng lo lắng Lâu Cơ sẽ từ chối.

Bởi vì đây là kế sách quyên nghi trong lúc nguy cấp, chỉ có như vậy, hắn mới có thể che chở cho nàng.

Nhưng đáng tiếc thay, lão giả lại một lần nữa tính toán sai lầm.

Tiểu nha đầu này thật sự quá mức thông minh, kế hoạch cẩn thận như vậy của hắn thế mà vấn bị nàng nhìn thấu.
Bình Luận (0)
Comment