Chương 1242: Hâm Dao Biết Nói Dối
Chương 1242: Hâm Dao Biết Nói DốiChương 1242: Hâm Dao Biết Nói Dối
Hứa Hâm Dao méo miệng, nhỏ giọng nói:
"Tị Linh Y bị sư phụ lấy đi rồi, ta đang nghiên cứu Hồn Giới..."
Hứa Nguyên hơi trầm ngâm, hỏi:
"Vậy trái tim Thánh Nhân thì sao?”
"Trái tim ở chỗ tỷ tỷ nha."
Hứa Hâm Dao còn chưa lên tiếng, một giọng nói yêu mị đã từ phía sau truyền đến, giọng nói mang theo chút lười biếng:
"Mùng một đầu năm, sao Trường Thiên lại cam tâm xuống địa phương như Hắc Ngục này?”
Nghe vậy, ánh mắt ba người trong phòng không hẹn mà cùng nhìn về phía cửa ra vào, một thân ảnh yểu điệu mặc sa y màu tím chậm rãi từ cửa mật thất bước vào.
Trong nháy mắt Lâu Cơ đến đã áp chế khí thế hai nữ tử trong phòng, đôi mày phảng phất nét lười biếng cao quý, đôi chân trắng nõn ẩn hiện sau lớp sa y, giày gót sen gõ nhẹ xuống nền đá "cộc cộc".
Tuổi trẻ không biết a di tốt, lầm tưởng thiếu nữ mới là bảo bối.
Nhìn chằm chằm một cái chớp mắt, Hứa Nguyên liền thu hồi tâm mắt.
Nam nhân đến chết vẫn là thiếu niên, xem thiếu nữ như báu vật mà nâng niu.
Nữ nhân chết tiệt này hơn phân nửa là ngửi thấy mùi nên đến moi tiền hắn.
Tiến đến gần, Lâu Cơ tùy ý đưa tay vén tóc dài ra sau lưng, liếc qua Nhiễm Thanh Mặc bên cạnh Hứa Nguyên, cùng với hai người đang nắm tay, khóe môi theo bản năng cong lên.
Ánh mắt chạm nhau, Nhiễm Thanh Mặc vẫn giữ nét thanh u bình tĩnh, không có bất kỳ phản ứng nào.
Nàng nhớ ra người phụ nữ này là ai.
Chính là người mà tối hôm qua Hứa Nguyên đã nhận nhầm là nàng.
Tuy Hứa Nguyên sau đó đã giải thích, nhưng nàng vẫn cảm thấy có chút gì đó mờ ám.
Lâu Cơ khế bật cười, ánh mắt ẩn chứa thâm ý, nàng nói: "Ồ, phụ thân ngươi chịu để cô nương này vào nội viện rồi, xem ra là chấp nhận hôn sự này, nhưng Trường Thiên, ngươi đã chuẩn bị thỏa đáng chưa?"
Hứa Nguyên cười lớn, đánh trống lảng:
"Tỷ tỷ, sao tỷ lại đến đây?"
"Đến tìm nghĩa muội của ngươi, tình cờ gặp ngươi ở đây."
Lâu Cơ nhún vai, đáp lời đầy hờ hững, liếc mắt nhìn những vật dụng lộn xộn trên bàn trong mật thất, nàng khẽ nói:
"Ngươi cũng thật là, có tiền chế tạo cho nghĩa muội ngươi những thứ vô dụng này, chi bằng đưa cho tỷ tỷ, biết đâu còn moi được thêm vài tin tức quan trọng."
Hứa Hâm Dao nghe vậy, đôi mắt đẹp lập tức mở to, chằm chằm Lâu Cơ như một chú gà con bảo vệ thức ăn nhìn. Nhưng khi ánh mắt Lâu Cơ lướt qua, chạm phải ánh nhìn sắc bén như rắn độc của nàng, Hứa Hâm Dao lại im lặng dời mắt.
Rắn nuốt gà con, chỉ trong nháy mắt.
Hứa Nguyên vô thức bước sang một bên, che chở cho Hứa Hâm Dao sau lưng.
Lâu Cơ và vị Tứ muội này luôn bất hòa.
Bản tính đã quen với những mặt hắc ám, nàng ta chán ghét chủ nghĩa lý tưởng ngây thơ của Hứa Hâm Dao. Hơn nữa, đại mị ma Lâu Cơ này, trừ tảng băng và công chúa, những nữ nhân khác đều bị nàng ta dìm cho bẹp dí.
Hứa Nguyên khẽ cười, thấp giọng nói:
" Ta đã cân nhắc kỹ lưỡng Hồn Giới, cho dù chỉ chế tạo được bán thành phẩm, đối với Tướng phủ mà nói cũng là một lá bài tẩy."
Vừa dứt lời, ánh mắt Hứa Nguyên chợt lóe sáng, nhìn chằm chằm Lâu Cơ, hắn chậm rãi nói:
"Hơn nữa, ta nhớ tỷ tỷ hình như đã moi của ta một giới chỉ chứa đầy vật tư, giá trị của số vật †ư đó..."
"Được rồi, được rồi."
Lâu Cơ tự biết đuối lý, bèn chớp chớp mắt tỏ vẻ đáng thương, đưa tay xoa đầu Hứa Nguyên như xoa đầu cún con, cười nói:
"Tỷ tỷ biết Trường Thiên thương tỷ tỷ nhất, chắc chắn sẽ không so đo, đúng không?" Nhiễm Thanh Mặc đứng bên cạnh nhìn chằm chằm bàn tay của Lâu Cơ, im lặng không nói.
Hứa Nguyên cảm nhận được ánh mắt của nàng, lập tức hất tay Lâu Cơ ra:
"Được rồi, ngươi đến tìm Hâm Dao làm gì?"
"Tất nhiên là vì trái tim của Hoàng đế Sean rồi, ta đang chuẩn bị bóc Giới Không Thạch trên đó ra."
Dứt lời, Lâu Cơ nhìn Hứa Hâm Dao, cười nói:
"Hâm Dao, tỷ tỷ cần muội hỗ trợ duy trì trận pháp, rảnh không?"
Nữ nhân xấu xa là vậy, da mặt dày hơn cả tường thành.
Rõ ràng vừa moi tiên nghiên cứu của người ta, giờ lại mặt dày nhờ vả.
Thầm oán trách trong lòng, Hứa Nguyên nhẹ giọng nói:
"Lát nữa ta có thể hỗ trợ."
Lâu Cơ nghe vậy nhướng mày, cười nói:
"Ồ? Trường Thiên, ngươi am hiểu trận pháp, hay tinh thông dược lý?"
Lời còn chưa dứt, Lâu Cơ bỗng cảm thấy một trận lạnh lẽo như bị lột sạch quần áo, nhìn kỹ lại, thì ra trong mắt tên tiểu tử thối tha trước mặt lóe lên tia máu.
Thủ đoạn dò xét quỷ dị.
"Bốp!"
Một phát vào đầu.
Lâu Cơ ôm ngực, xoa xoa cánh tay trắng nõn, hừ nhẹ:
"Đã bảo đừng dùng thứ đó dò xét tỷ tỷ, cứ như bị ngươi nhìn thấu vậy."
Đau đến mức nghiến răng, Hứa Nguyên nhẹ giọng nói:
"Ta chỉ bảo ngươi là ta có thể hỗ trợ thôi, Nguyên Khí của ta có thể kích thích trái tim Hoàng đế Sean."
Đôi mắt tím của Lâu Cơ lóe sáng, nhưng sau đó lại cười nói:
"Thôi khỏi, không cần đâu, tu vi của ngươi đến đó cũng chỉ thêm vướng chân."
"Đúng vậy." Lúc này, Hứa Hâm Dao cũng nhỏ giọng phụ họa:
"Ta và Lâu Cơ tỷ tỷ cùng đi là được rồi."
Đêm đó nếu không có Cữu Cữu ở bên cạnh, có lẽ Tam ca đã bị thi thể kia đánh lén mất mạng.
Vừa nói, Hứa Hâm Dao vừa thu dọn bàn, chuẩn bị cùng Lâu Cơ rời đi:
"Tam ca, huynh và Thanh Mặc tỷ tỷ ở đây đợi ta một lát, ta sẽ quay lại ngay."
"Không cần bạc nữa à?"
Hứa Hâm Dao khựng lại.
Hứa Nguyên buông tay Nhiễm Thanh Mặc ra, bước tới gần Lâu Cơ, thấp giọng nói:
"Tỷ tỷ, chắc tỷ cũng biết sự đặc biệt trong cơ thể ta hiện giờ, tỷ không phải muốn thử cấy ghép trái tim kia sao? Có lẽ ta chính là vật chủ thích hợp nhất."
Lâu Cơ nhíu mày, giọng điệu ngả ngớn mang theo vài phân nghiêm túc:
"Lời này, tỷ tỷ ta xem như lời nói đùa, sau này đừng nói vậy nữa."
"Tại sao không được, đêm đó chúng ta đều chứng kiến uy lực của trái tim kia, nếu có thể sử dụng nó..."
“Trường Thiên, dường như trái tim đó có ý thức."
"Hả?"
"Hừm...
Lâu Cơ day day mi tâm, thấp giọng nói:
"Ta và Lạc Hi Nhiên đã nghiên cứu nhiều ngày, phát hiện bên trong trái tim đó có một loại tuyến thể tương tự như thức hải."
Hứa Nguyên nhíu mày:
"Tuyến thể? Nhưng thức hải không phải là vô hình sao?"
"Cho nên ta mới nói là tương tự."
Giọng Lâu Cơ mang theo tia nghiêm trọng:
"Cấu tạo cơ thể của người Sean có chút khác biệt với Đại Viêm ta, cho dù là truyền tinh huyết hay trực tiếp cấy ghép trái tim cũng là phải kích thích tuyến thể kia để nghiên cứu."
Nói đến đây, Lâu Cơ nhìn thẳng vào mắt Hứa Nguyên:
"Phương pháp dò xét của ngươi tương tự như ý hồn, nếu rót nó vào trong tuyến thể kia, không ai đảm bảo sẽ không xảy ra chuyện ngoài ý muốn."
Hứa Nguyên trầm ngâm lẩm bẩm:
"Vậy sao..."
Lâu Cơ nói:
"Cho nên, Trường Thiên, ngươi đừng quậy thêm nữa..."
"Tỷ tỷ, việc này kỳ thật có cách giải quyết."
"Hả?"
Hứa Nguyên im lặng lấy Liễu Mộc Quỷ Nhận từ trong nhẫn trữ vật ra, khí tức âm u lập tức tràn ngập khắp mật thất rộng lớn.
Cầm chuôi Quỷ Nhận, Hứa Nguyên cười nói:
"Ta có thể tạm thời kết nối ý hồn với Quỷ Nhận, dẫn dắt bản nguyên âm quỷ Thánh giai bao trùm linh thị của ta để kích thích tuyến thể kia, cho dù bị công kích, kẻ gánh chịu phản phệ cũng sẽ là con âm quỷ này."