Tiên Tử, Xin Nghe Ta Giải Thích (Bản Dịch)

Chương 947 - Chương 1260: Kì Kèo Mặc Cả 2

Chương 1260: Kì Kèo Mặc Cả 2 Chương 1260: Kì Kèo Mặc Cả 2Chương 1260: Kì Kèo Mặc Cả 2

Dứt lời, Hoa Hồng dứt khoát đứng dậy.

Hứa Nguyên thấy thế vội vàng kéo ống tay áo lão, hạ giọng nói nhanh:

"Hoa lão gia tử, lão hẳn là biết bố cục của ta là đại sự, lão không thể thông cảm một chút sao?"

"Đại sự? Hừ, tiểu tử, ngươi muốn lão phu nói toạc ra sao?"

Hoa Hồng liếc nhìn Hứa Nguyên chắn trước mặt, giọng điệu khó hiểu:

"Tướng Quốc phủ tạm thời không có ý định nhúng tay vào Đông Doanh, ngươi tự mình quyết định vì sao lại muốn Tướng Quốc phủ chỉ trả? Nếu nhất định muốn Tướng Quốc phủ xuất lực, hãy đi tìm Hứa Ân Hạc, phụ thân ngươi lên tiếng, lão phu sẽ lập tức điều động quân giới cho ngươi."

An tĩnh một lúc, Hứa Nguyên ho nhẹ một tiếng, nói tiếp:

"Hoa lão gia tử, số bạc này cũng không phải ta quyt nợ, lấy uy tín của ta ngay cả quân giới hai doanh cũng không đổi được sao? Hơn nữa nơi ở của di dân Địa Cung chúng ta đã định, bọn họ còn có thể chạy đi đâu?"

Hoa Hồng nhìn Hứa Nguyên từ trên xuống dưới, hừ lạnh một tiếng, phun ra hai chữ:

"Không được."

Hứa Nguyên bĩu môi, hỏi:

"Vậy với thân phận Hội trưởng Thiên An thương hội của lão, chuyện này chắc có thể giúp được chứ?"

Hoa Hồng không phủ nhận, thản nhiên đáp:

"Có thể, nhưng lão phu không muốn giúp, chuyện Đông Doanh, lão phu và phụ thân ngươi có cùng thái độ, xét theo lợi ích của Tướng Quốc phủ, không cần thiết phải dính dáng đến việc Hoàng thất đặt cược."

Nói xong, Hoa Hồng nhìn sâu vào Hứa Nguyên:

"Chuyện này, ngươi nên hiểu rõ nguyên nhân." Hứa Nguyên im lặng.

Thành Đế An suýt chút nữa bị thiêu rụi, tuy là do Tướng Quốc phủ gây ra, nhưng lại là đánh vào mặt Lý thị Hoàng tộc.

Lý Diệu Huyên bị ép buộc.

Nếu không hành động, hoặc chỉ phái quân tượng trưng, sẽ khiến nhiều kẻ trong nước rục rịch, cho nên vì duy trì uy nghiêm Hoàng tộc, hắn phải cứng rắn dùng binh lực răn đe.

Mà đây lại là điều Tướng Quốc phủ muốn nhìn thấy.

Tuy rằng Hoàng tộc và Tướng Quốc phủ hiện tại vẫn ở mặt trận thống nhất, nhưng trong sự hợp tác này đã ẩn chứa rạn nứt, Lý Diệu Huyền không thể nào để lại cho người kế nhiệm đế vị gặp phải một Tướng Quốc phủ quá lớn mạnh.

Mà một khi Hoàng tộc xuất binh Đông Doanh, thực lực trong nước chắc chắn sẽ bị suy yếu.

Đánh trận chính là đánh quốc lực, huống chỉ là viễn chinh hải ngoại.

Võ nhẹ vai Hứa Nguyên, Hoa Hồng liếc nhìn Bạch Mộ Hi đang cúi đầu, nhẹ giọng nói:

"Trường Thiên, ngươi muốn dùng tư binh làm gì, lão phu không muốn quản, cũng không quản được, nhưng chỉ cần liên quan đến lợi ích của Tướng Quốc phủ, lão phu sẽ lấy mệnh lệnh của phụ thân ngươi làm trọng.

"Đương nhiên, nếu ngươi nguyện ý mua theo con đường thông thường, lão phu cũng có thể cho ngươi một chút ưu đãi."

Hứa Nguyên khẽ cụp mắt, nhẹ giọng nói:

"Ta hiểu rồi."

Hoa Hồng thở phào nhẹ nhõm:

"Nếu đã vậy, cứ theo như lời lão phu, quân giới của sáu doanh sẽ được giao cho ngươi vào mùa hạ năm sau."

"Khoan đã, ta đâu nói ta không có bạc trả."

".." Hoa Hồng.

Hứa Nguyên khế cười:

"Hoa lão, quân giới hai doanh này, ngươi mau chóng điều động đi, trong vòng nửa năm ta sẽ thanh toán bạc cho ngươi."

Kiếm tiền với Hứa Nguyên mà nói không khó, khó được là trong thời gian ngắn phải kiếm được một khoản bạc lớn như vậy, nhưng mùng một tháng trước ngoại công mới tiết lộ cho hắn tin tức về di tàng Phượng gia, cộng thêm dọc đường còn có một ít mật tàng khác, trang bị cho hai doanh binh sĩ đã là dư dả lắm rồi.

Nhìn bộ dáng Hứa Nguyên không chút sợ hãi, Hoa Hồng đè nén sự thiếu kiên nhẫn trong lòng, nhanh chóng nói:

"Nếu muốn xoay sở trang bị, chỉ có văn trụ linh nhận vẫn là xa xa không đủ, yêu mã, chiến xa, phi cầm quân dụng đều là thiếu một thứ cũng không được, hơn nữa còn cần trang bị thêm cả quân giới phụ trợ như Tế Nhật, Diệu Thiên các loại."

"Những thứ này ta đều biết, quân giới cứ dựa theo quy chế của Phụng Thiên Doanh trong Hắc Lân quân mà mua."

"Phụng Thiên Doanh?"

Hoa Hồng nheo mắt: "Ngươi xác định có thể thanh toán nổi?"

"Ta xác định." Hứa Nguyên không chút do dự.

Mỗi doanh trong Hắc Lân quân đều có phiên hiệu riêng, như Hãm Trận, Thối Phong, Tiên Quân, nhưng hai chữ Phụng Thiên lại không phải phiên hiệu cố định của bất kỳ doanh nào trong Hắc Lân quân, mà là một loại quân chế, trong đó tỷ lệ trang bị trọng ky và phi cầm quân dụng vượt xa doanh bộ bình thường, thuộc loại tinh nhuệ trong tinh nhuệ.

Hoa Hồng cau mày đi qua đi lại hai vòng trong đại sảnh rộng rãi, rồi mới ngoái đầu nói:

"Dựa theo quân chế Phụng Thiên Doanh, cần trang bị ba phần trọng ky, hai phân cung nỏ, một phần trọng khí, trong đó trọng ky một người hai ngựa, vậy chính là ba ngàn thớt yêu mã cùng trọng thú khải, cung nỏ một người hai nỏ, trăm mũi linh tiễn!"

"Được rồi, những thứ này ta đều biết."

Hứa Nguyên cắt ngang lời Hoa Hồng, thẳng thắn:

"Ngươi cứ việc chuẩn bị là được, bạc sẽ không thiếu của ngươi đâu."

"Kẹt kẹt ——"

Hoa Hồng đặt mông ngồi phịch xuống chiếc ghế gỗ trước bàn trà, day huyệt Thái Dương không nói gì nữa, chỉ là ánh mắt thỉnh thoảng lại liếc về phía Hứa Nguyên và Bạch Mộ Hi. ebookshop.vn
Bình Luận (0)
Comment