Chương 1286: Lý Do
Chương 1286: Lý DoChương 1286: Lý Do
Tần Vệ Thư ánh mắt thoáng chần chừ, không sao hiểu nổi ý tứ trong lời nói đột ngột của Hứa Nguyên, nhíu mày:
"Thấy cái gì?"
"Hừi"
Hứa Nguyên khẽ cười, hắc vụ xung quanh cuồn cuộn:
"Chẳng mấy chốc ngươi sẽ rõ."
"Phô trương thanh thế."
Tần Vệ Thư hừ lạnh, chẳng nói thêm lời nào, công pháp vận chuyển, lam sắc hỏa diễm như giòi bám xương lại bùng lên, vô số mũi nhọn lao thẳng về phía Hứa Nguyên!
Thời gian trôi qua từng khắc, hình ảnh cảm ứng được khiến lông mày Tần Vệ Thư bất giác nhíu chặt.
Hơn mười đạo kiếm khí ập đến, tên tiểu tử này vậy mà vẫn ung dung cầm kiếm đứng nguyên tại chỗ.
Hắn muốn làm gì?
Dùng thuật pháp hay kiếm kỹ đối kháng?
Không đúng, hắn không hề vận chuyển thuật pháp uy năng lớn nào cả.
Chẳng lẽ muốn dùng lớp màng sáng của thuật pháp ăn mòn kia để chống đỡ?
Cũng không đúng.
Tuy khí tức trên người hắn so với lúc nấy đã cường thịnh hơn không ít, nhưng hẳn là hắn rõ ràng Bí kiếm Không Lan của mình không thể nào đỡ nổi.
Tâm niệm điện chuyển, mũi kiếm đã đến trước áo bào Hứa Nguyên.
Rồi sau đó,
Đồng tử Tần Vệ Thư co rút lại.
Biến mất?!
Tên tiểu tử kia không để lại một chút dấu hiệu nào, cứ thế biến mất khỏi cảm ứng của gã.
Thình thịch, thình thịch. Giữa màn hắc vụ im ắng, Tần Vệ Thư nghe rõ nhịp tim mình đang dồn dập.
Ngay sau đó,
"Bây giờ ngươi đã hiểu rồi chứ?"
Một giọng nói không hề báo trước vang lên sau lưng gã.
Một đoàn lam sắc hỏa diễm bùng lên trong tay Tần Vệ Thư, gã đột nhiên vung về phía sau!
"Vút!"
Một tiếng xé gió, Bí kiếm Không Lan xé toạc màn hắc vụ, tạo nên một đường sáng chói lóa, sắc bén vô song như muốn cắt đôi không gian, một tòa cổ lâu bị chém làm đôi, vết cắt gọn gàng bóng loáng, phải một lúc sau mới đổ sụp ầm ầm.
Thế nhưng, sau lưng gã chẳng có ai.
Lơ lửng giữa không trung, Hứa Nguyên nhìn xuống Tân Vệ Thư đang không ngừng đảo mắt nhìn quanh, trong lòng đã hiểu rõ.
Hắn vẫn luôn thắc mắc làm cách nào Tần Vệ Thư có thể khóa chặt mình trong màn hắc vụ này.
Phạm vi cảm ứng của một gã đại tông sư bình thường trong đây cũng chỉ hơn mười trượng, cho dù khả năng của Tần Vệ Thư cao đến đâu cũng có vẻ hơi quá đáng.
Ban đầu Hứa Nguyên cho rằng Tần Vệ Thư đã gieo Mặc Ấn lên người mình.
Mặc Ấn thuật là một loại trong số các thuật pháp khóa địch, một khi đã gieo xuống, mọi hành động của đối phương đều nằm trong lòng bàn tay.
Mặc Ấn thuật thông thường có thể cảm nhận được vị trí của đối phương, Mặc Ấn thuật cao thâm hơn có thể cảm nhận được cả sự chuyển động cơ bắp, thậm chí là sự ngưng tụ và tiêu tán của Nguyên Khí và Ý Hồn.
Gần như tương đương với việc mở Thiên Lý Nhãn.
Tuy nhiên, loại thuật pháp này cũng có nhược điểm, Mặc Ấn thuật không phải cứ gieo xuống là xong chuyện, giữa bản thể và điểm neo sẽ có một đường truyền dẫn Nguyên Khí để duy trì việc dò xét.
Người thường rất khó phát hiện ra đường truyền dẫn này, càng khó có thể chặt đứt nó.
Thế nhưng Linh Thị đối với loại Nguyên Khí nhỏ bé này lại có thể nắm bắt chính xác. Nhưng đáng tiếc là Hứa Nguyên không hề phát hiện ra bất kỳ đường truyền dẫn Nguyên Khí nào quanh mình.
Loại trừ Mặc Ấn thuật, vậy thì chỉ còn lại một đáp án.
Bí thuật dò xét.
Hơn nữa còn là bí thuật dò xét cao thâm như Diễn Thiên Thần Hồn.
Hơi bất ngờ, nhưng cũng nằm trong dự liệu.
Sau khi giết Tân Mặc đã qua lâu như vậy, cho dù có nội ứng, Hắc Lân Vệ vẫn không thể nào điều tra rõ ràng gốc gác của Tần gia, Tần Vệ Thư thân là dòng chính của Tần gia có loại bí thuật này cũng không có gì lạ.
Thế nhưng lúc nãy khi Hứa Nguyên tập kích Hứa Mộng Khê, phản ứng của Tần Vệ Thư đã trực tiếp phủ định suy đoán này của hắn.
Tên kia dường như không hề phát hiện ra Hồn Nhận của Hứa Nguyên đánh trúng Hứa Mộng Khê ở cách đó hơn mười trượng.
Phải biết rằng khoảng cách xa nhất giữa Hứa Nguyên và Tần Vệ Thư đã từng lên đến ba mươi trượng, khoảng cách xa như vậy mà Tần Vệ Thư vẫn có thể nắm rõ phản ứng của hắn, vậy mà Hứa Mộng Khê ở ngay trước mắt lại không hề hay biết.
Đáp án lại quay về điểm xuất phát.
Là Mặc Ấn thuật, nhưng lại khác với Mặc Ấn thuật thông thường.
Lý do lúc trước Hứa Nguyên không phát hiện ra đường truyền dẫn của Mặc Ấn thuật, là bởi vì Tân Vệ Thư đã dùng năng lực không gian hoán đổi kia, trực tiếp liên kết điểm neo với bản thể, truyền dẫn từ xa.
Nhưng đáng tiếc, Đạp Hư Trảm có thể trực tiếp xóa bỏ hết những thứ này.
Phát hiện ngoài ý muốn này, cộng thêm hai chiêu thăm dò trước đó, Hứa Nguyên đã phần nào hiểu rõ cấu trúc thuật pháp của Tần Vệ Thư.
Hệ thống thuật pháp của vị nhị thiếu gia Tần gia này chính là lấy loại không gian hoán đổi kia làm hạch tâm.
Mà năng lực liên quan đến không gian này không thể nào là hiệu quả của thuật pháp, hẳn là Đạo Uẩn mà Tần Vệ Thư lĩnh ngộ được.
Thông tin nhanh chóng lóe lên trong đầu, Hứa Nguyên lại dâng lên một tia nghi hoặc. Nhìn tình hình giao thủ lúc nãy, rõ ràng Tần Vệ Thư đã dung hợp Đạo Uẩn loại không gian hoán đổi này, hơn nữa Nguyên Khí và Ý Hồn cũng đã vượt qua ngưỡng cửa Dung Thân, vì sao còn chưa đột phá Đại Tông Sư?