Chương 1287: Phát Hiện
Chương 1287: Phát HiệnChương 1287: Phát Hiện
Lý Quân Khánh lúc trước áp chế tu vi, không đột phá Tông Sư cảnh là vì lo lắng Thái tử nghi ky, chẳng lẽ Tần Vệ Thư cũng lo lắng Tần Vệ Cửu giết hắn?
Không giống lắm.
Với tính cách ngạo mạn của hắn, không có khả năng phải kiêng dè những chuyện này.
Ý niệm chợt lóe, trong mắt Hứa Nguyên nhìn về phía Tân Vệ Thư bất giác hiện lên một tia kinh ngạc.
Theo như những gì hắn đọc được trong cổ tịch, loại tình huống này chỉ có hai khả năng.
Một là Tần Vệ Thư muốn dùng song Đạo Uẩn đột phá Đại Tông Sư, hai là tên tiểu tử này muốn đi theo con đường mà lão cha hắn đã mở ra.
Ở cảnh giới Dung Thân trực tiếp dung hợp Đạo, bỏ qua Đại Tông Sư, trực tiếp trở thành Nguyên Sơ.
Cảnh giới Dung Thân là lần lột xác đầu tiên trên con đường tu hành, thân thể phàm tục ở cảnh giới này sẽ được Nguyên Khí và Ý Hồn tôi luyện, mà ngoài hai thứ này ra, kỳ thật còn có một lựa chọn khác.
Đạo Uẩn.
Dùng Đạo Uẩn tôi luyện thân thể, ngưng tụ Đạo Uẩn pháp thể.
Theo như Hứa Nguyên được biết, người thành công ở con đường thứ nhất, thiên hạ hiện nay chỉ đếm trên đầu ngón tay, còn con đường thứ hai, kể từ khi lão cha hắn mở ra, chỉ có Hứa Trường Ca thành công.
Hơn nữa Đạo Uẩn pháp thể của Hứa Trường Ca kỳ thật cũng có chút khiếm khuyết.
Hắn không thể hoàn toàn tôi luyện thân thể ở cảnh giới Dung Thân.
Nhưng đây không phải vấn đề về thiên phú, mà là bởi vì nhân họa.
Chứng kiến mẫu thân chết ngay trước mắt, Hứa Trường Ca không thể khống chế tu vi, trực tiếp bước qua ngưỡng cửa Đại Tông Sư.
Nhìn Tần Vệ Thư phía dưới bởi vì mất đi Mặc Ấn thuật mà rút kiếm nhìn quanh hoang mang, Hứa Nguyên siết chặt chuôi đao trong tay.
Lời nói ban nãy của Tần nhị thiếu gia tựa hồ không phải nói đùa. Nếu để hắn thành công, bất kể là loại nào, ngày sau cũng sẽ rất khó giải quyết.
Tần gia đã là địch nhân.
Tên tiểu tử này, tuyệt đối không thể lưul
Ý niệm vừa hiện, bốn phía bỗng chốc sáng lên vô số luồng lam diễm, tựa như quỷ hỏa lay lắt trong màn hắc vụ.
Tần Vệ Thư rốt cuộc vẫn không nhịn được, quyết định ra tay trước.
Điểm neo bỗng dưng biến mất khiến hắc ám vô tận trong màn sương mù như thủy triều cuồn cuộn ập tới. Mọi thứ yên tĩnh xung quanh bỗng trở nên âm lãnh, nguy hiểm rình rập.
Hắn không rõ đối phương dùng thủ đoạn gì để thoát khỏi Hóa Thần tê thuật của mình, nhưng hắn biết nếu cứ tiếp tục như vậy, e rằng hắn sẽ bỏ mạng tại đây.
Không thể khóa chặt vị trí chính xác, vậy thì dùng thuật pháp phạm vi lớn, dựa vào Khí cơ phản về để xác định vị trí của đối phương.
"Bạ”
Nhưng theo sau tiếng búng tay thanh thúy, vô số lam diễm kia lập tức biến mất.
Thế nhưng Tần Vệ Thư không những không kinh hãi mà trong mắt còn lóe lên tia vui mừng.
Tìm được rồi.
Nguyên Khí có tốc độ riêng, thông qua thứ tự dập tắt của lam diễm, hắn đã xác định được vị trí của Hứa Nguyên.
Với tình cảnh hiện tại, hắn nhất định phải tiếp cận, giao đấu trực diện.
Dưới chân vận lực, Tân Vệ Thư vừa định lao ra thì một giọng nói lạnh lùng vang lên:
"Ngươi muốn tiếp cận ta, chẳng lẽ định đánh tay không sao?"
Thanh âm lại truyền đến từ phía sau, Tần Vệ Thư cho rằng đây là chiêu cũ của đối phương, muốn tiêu hao Nguyên Khí của mình. Tốc độ dung thân dù nhanh đến đâu cũng không thể trong nháy mắt đã vượt qua hai mươi trượng.
Nhưng thân ở tuyệt địa sương đen, hắn không thể không đề phòng. Một chưởng bao phủ bởi lam diễm chém về sau.
Nhưng cánh tay vừa xoay chuyển, Tần Vệ Thư đã thấy bóng người thoắt ẩn thoắt hiện, da đầu hắn bỗng chốc tê dại.
Cái gì?
Sao tên tiểu tử này lại ở phía sau hắn?
Tốc độ của hắn sao có thể nhanh đến vậy?
Chẳng lẽ hắn cũng biết thuật pháp không gian?
Không đúng, nếu là thuật pháp không gian, với khả năng khống chế đạo uẩn của mình, hắn không thể nào không nhận ra.
Vì sao?
Vô số ý niệm xẹt qua trong đầu Tần Vệ Thư, hội tụ thành tiếng chuông cảnh báo inh ỏi.
Không kịp suy nghĩ thêm, một lưỡi đao thủy mặc phiêu dật đã bổ xuống, nhắm thẳng vào gáy hắn.
Nguy hiểm!
Lam diễm trên tay Tần Vệ Thư theo cánh tay nhanh chóng lan ra, một tiếng đao minh mang theo kình phong cuồn cuộn khuếch tán!
"Keng... kendg..."
Huyết nhận trong tay Hứa Nguyên bị chặn lại bởi cánh tay bao phủ lam diễm của Tần Vệ Thư.
Lưỡi đao cắm sâu hơn một tấc, xương cánh tay Tân Vệ Thư gấy lìa.
Huyết nhận tản ra thủy mặc, máu tươi từ lưỡi đao nhỏ giọt xuống đất.
Tần Vệ Thư nhìn lưỡi đao cắm trên tay mình, trong mắt tràn đầy phấn khích:
"Không tệ, một đao này rất hay, thử giết ta đi!"
'Am"
Lời còn chưa dứt, một cước đã nện thẳng vào hông Tần Vệ Thư, cả người hắn như đạn pháo.
Hình như gãy mất hai cái xương sườn rồi.
Cảm nhận thương thế trên người, Tân Vệ Thư bay ngược trên không trung, khóe miệng lại nhếch lên nụ cười quỷ dị.
Hắn cố ý đỡ một đao này, bởi vì hắn cần gieo Cửu Thanh Định Thần neo lên người Hứa Nguyên. Chỉ như vậy, hắn mới có thể cảm nhận được vị trí của Hứa Nguyên trong màn hắc vụ quỷ dị này.
Tuy bị phế một tay, nhưng hai người bọn họ lại trở về vạch xuất phát.
Sao lại biến mất nữa rồi?I
Vẻ kinh ngạc còn chưa kịp hiện lên trong mắt, một luông kình phong sau gáy lại ập tới.
Không gian biến đổi, lam diễm trong nháy mắt xuất hiện sau gáy Tần Vệ Thư. Bí kiếm Không Lan ẩn chứa bên trong lập tức xuất hiện!
ebookshop.vn