Chương 1310: Trêu Đùa Dưới Bàn 2 Lúc còn ở Thất Thành minh, Ất Quỳ đã từng nhiều lần nói chuyện nam nữ với nàng.
Chương 1310: Trêu Đùa Dưới Bàn 2 Lúc còn ở Thất Thành minh, Ất Quỳ đã từng nhiều lần nói chuyện nam nữ với nàng.Chương 1310: Trêu Đùa Dưới Bàn 2 Lúc còn ở Thất Thành minh, Ất Quỳ đã từng nhiều lần nói chuyện nam nữ với nàng.
[ Đúng rồi, hôm qua Tư Mệnh đại nhân có phát hiện ra điều gì không? ]
[ Xem ra là không rồi! Hôm qua lúc ngươi đến tẩm cung của ta, tên nhóc Lê Tinh kia cũng ở đó, trốn cùng ta sau lớp màn kia kìa- ]
[ Lê Tinh ái mộ ngươi nhiều năm như vậy, ngoài mặt thì luôn từ chối ta, nhưng kết quả thì sao? Chỉ cần ta hơi dùng chút mị thuật là hắn đã ngoan ngoãn bò lên giường rồi, ngươi không biết đâu, hôm qua lúc nghe thấy giọng nói của ngươi, hắn ta hưng phấn đến mức nào đâu- ]
[ Việc ấy thì có liên quan gì đến ngươi? Đương nhiên là không rồi, địa cung này vô vị như thế, bổn quan chỉ muốn cùng ngươi chia sẻ chút thú vị mà thôi. ]
[ Đàn ông ai cũng là khẩu thị tâm phi, đừng nhìn bọn họ nói gì mà phải xem bọn họ làm gì, hơn nữa bọn họ càng nhiệt tình với những chuyện càng kích thích. ]
[ Thôi được rồi, bổn quan biết nhìn người, kẻ giống như họ Tần kia sẽ chẳng bao giờ theo đuổi kích thích, nhưng mà Tỉ Mệnh đại nhân nếu người kiên trì với con đường mình đã chọn thì có lẽ ngày sau sẽ dùng đến lời ta nói hôm nay, đến lúc đó nhớ hảo hảo cảm tạ bổn quan trong lòng một phen, ha ha ha - ]
Trong lúc luận đạo, từng đạo uẩn thuật pháp ngưng tụ, không ngừng tác động, khiến nguyên khí trong phòng chấn động không thôi.
Gió nhẹ thổi qua, tà áo trắng muốt như tuyết của Bạch Mộ Hi khẽ lay động, càng tôn lên khí chất thanh lãnh thoát tục, không nhiễm bụi trân của nàng.
Điềm tĩnh mà ung dung, hào phóng.
Nàng am hiểu bản thân nên bộc lộ thần sắc gì, thể hiện khí chất ra sao vào những thời điểm khác nhau.
Tiên tử thánh khiết mà sa đọa, làm ra chuyện dâm loạn càng khiến người ta khao khát.
Bạch Mộ Hi biết rõ, bản thân xuất hiện quá muộn.
Thứ nàng muốn, đều phải dựa vào bản thân tự tay tranh giành.
Đêm nay nữ nhân ngốc này đột nhiên đến đây, nếu nàng không làm chút gì đó, e là sau khi luận đạo xong, công tử sẽ cùng nữ ngốc này rời đi. Tuy rằng hiện tại, công tử có vẻ rất tức giận, nhưng xúc cảm cứng rắn như sắt nơi mũi chân lại nói cho nàng biết, những kinh nghiệm mà Ất Quỳ kể lại trước đây đều là thật.
Hừ -
Nếu thật muốn cự tuyệt nàng, công tử hoàn toàn có thể vận công áp chế tà niệm này.
Nhưng hắn không làm vậy.
Xem ra công tử cũng là kiểu người khẩu thị tâm phi.
Nhưng nữ nhân ngốc này cũng thật là ngốc, đúng như lời công tử nói, chưa được cho phép, nàng thật sự không hề dùng ý hồn dò xét xung quanh.
Đang suy tư, không gian yên tĩnh trong phòng bỗng chấn động.
Lời nói của Bạch Mộ Hi đột nhiên dừng lại, môi nàng mím chặt, không thể khống chế. Nhiễm Thanh Mặc ở bên cạnh, thần sắc lạnh nhạt cũng vô thức nhúc nhích.
Nhiệt độ trong phòng vốn đang lạnh lẽo vì hàn băng do hai nàng tạo ra, bỗng chốc ấm lên.
Hai nàng còn chưa hiểu chuyện gì xảy ra, Hứa Nguyên vốn luôn im lặng bỗng nhiên giơ tay.
Mấy cánh hoa anh đào đen như mộng ảo nhẹ nhàng rơi xuống.
Yên lặng một lát, Hứa Nguyên nhẹ giọng hỏi:
"Vừa rồi hai người nói hóa đạo cần ngưng tụ thân thể dị ly hóa, vậy nếu sau này ta cũng đi theo con đường này, với đặc tính của Mị Thần Đạo Uẩn thì e là không làm được như vậy, đúng không?"
Người ta không thể chết vì nhịn tiểu, Hứa Nguyên hắn cũng không thể để mặc bản thân bị trà xanh Tiểu Bạch này nắm thóp được.
ebookshop.vn
Vừa nói, thân thể hắn khẽ động, một tia Mị Thần Đạo Uẩn từ chân Bạch Mộ Hi luồn vào trong cơ thể nàng.
Luận đạo thẳng thắn đã là biểu hiện của sự tin tưởng, cho nên Tiểu Bạch không hề phòng bị, cứ thế trúng chiêu.
Khuôn mặt xinh đẹp như tuyết của Bạch Mộ Hi bỗng chốc ửng đỏ, hai chân ngọc rụt về theo bản năng.
Tảng Băng lớn nhìn thấy Mị Thần Đạo Uẩn mà Hứa Nguyên gọi ra, tuy thần sắc vẫn lạnh nhạt như cũ, nhưng trên mặt cũng thoáng hiện lên một tâng đỏ ửng, nàng thành thật nói: "Hứa Nguyên, đạo uẩn của ngươi ảnh hưởng đến chúng ta rồi."
Hứa Nguyên giả vờ khó hiểu:
"Hai người đều là cường giả Đại Tông Sư đỉnh phong, đạo uẩn của ta sao có thể ảnh hưởng đến hai người được?"
Nhiễm Thanh Mặc kiên nhẫn giải thích, nhưng giọng nói lại có chút gấp gáp:
"Ta và Bạch tiểu thư... chúng ta đều không vận công phòng ngự, nên ít nhiều cũng bị ảnh hưởng."
Ánh mắt Hứa Nguyên lóe lên, ân cần hỏi:
"Vậy ngươi không sao chứ?”
Nhiễm Thanh Mặc nghe vậy, vội vàng dò xét cơ thể mình một lượt, sau đó đỏ mặt nói:
"Chỉ là... có chút nóng..."
"Vậy ta sẽ thu hồi ngay."
Dứt lời, mấy cánh hoa anh đào đen lập tức biến mất.
Sau đó, Hứa Nguyên nhìn Nhiễm Thanh Mặc, hỏi:
"Bây giờ còn nóng không?”
"Vẫn... còn chút."
Nhiễm Thanh Mặc đáp.
"Hay là cởi ngoại bào ra nhé?"
Hứa Nguyên đề nghị, nhưng hắn còn chưa nói hết, Nhiễm Thanh Mặc đã vội vàng ngưng tụ một tầng hàn băng, áp lên khuôn mặt, lắc đầu với Hứa Nguyên:
"Không cần đâu, như vậy là tốt hơn nhiều rồi."
Nói xong, ánh mắt Nhiễm Thanh Mặc lại hướng về phía Tiểu Bạch.
Nàng nhận ra trạng thái của Bạch tiểu thư có vẻ không đúng lắm.
Lúc này, Bạch Mộ Hi đã cúi đầu, mái tóc đen như thác nước che khuất khuôn mặt ửng đỏ, hai tay siết chặt lấy vạt áo, đôi chân ngọc giấu dưới lớp váy trắng cũng khép chặt.
Nhiễm Thanh Mặc thấy vậy, vội vàng lo lắng hỏi:
"Bạch tiểu thư, người sao vậy?" Tảng Băng lớn nhiều lắm cũng chỉ bị Mị Thần Đạo Uẩn ảnh hưởng đôi chút, còn Bích Loa Xuân lại trúng chiêu trực diện.