Chương 136: Tình cảnh này
Long Tác Tác uống một nửa ly rượu nho ngon, cảm giác mệt mỏi đột nhiên bao trùm cơ thể, sóng mắt dần dần mơ hồ như nước.
- Tiểu Diên!
Long Tác Tác gọi yếu ớt:
- Ta…mệt quá, giúp ta…
Một câu còn chưa nói dứt, Long Tác Tác tay mềm nhũn, ly thủy tinh thất thủ rơi vào trong bồn tắm, toàn thân cũng ngồi không vững trượt vào trong nước.
- Ôi chao! Tiểu thư, người làm sao vậy?
Diên Nhi giữ bả vai của Long Tác Tác, trên mặt tỏ vẻ kinh ngạc, nhưng giọng nói lại mang theo một chút vui mừng vì mưu kế đã thực hiện được.
- Ngươi…Tiểu Diên…
Long Tác Tác phát giác đầu lưỡi của mình dường như không nghe lời nữa rồi, chỉ nói được ba chữ này, nói chuyện cũng vô cùng khó khăn.
- Hehehe…
Cất lên tràng cười đắc ý, Lưu Tiếu Tiếu mặc một chiếc áo khoác da dê, bên hông đeo thiết sao đao, dương dương đắc ý bước vào, trong cặp mắt to lóe ra tia ác độc khiến người ta sợ hãi. Vết đao trên má, theo tiếng cười của gã, giống như một con rết sống xoắn lên.
- Ngươi…
Long Tác Tác thoáng chốc đã hiểu ra mọi chuyện. Lưu Tiếu Tiếu đối với nàng cũng đã dây dưa một hai ngày rồi, nhìn thấy cảnh này, nàng sao còn không hiểu được dự tính của đối phương. Chỉ là, nàng không ngờ tới, Lương Diên lớn lên cùng mình, tình như tỷ muội, lại cấu kết với Lưu Tiếu Tiếu, đối phó với nàng như vậy.
Nhưng tiếc rằng lúc này, nàng không những ngồi không vững, ngay cả đến giọng nói cũng nói không ra được, gương mặt nàng đỏ rực lên, không có bất cứ phản kháng gì.
Lưu Tiếu Tiếu vừa vào tới, liền nhanh chóng cởi bỏ bội đao, ném trên bàn trang điểm, sau đó vội vàng cởi bỏ chiếc áo khoác da dê của gã.
Lý Ngư ngồi ở trên nắp bồn cầu đôi mắt ngây dại ngắm nhìn phong cảnh, xuân cung đồ như nào hắn đã từng thấy rồi, nhưng, nhìn thấy một tên nam nhân dùng thuốc để vấy bẩn một nữ nhân, bất kỳ một người nào vẫn còn lương tri đều không thể nào kìm chế được, huống hồ gì là một Lý đại quan nhân sinh trưởng dưới Hồng Kỳ, ba điểm này hắn vẫn phải có.
- Làm sao đây?
Tình thế hiện giờ của bản thân cũng rất bất tiện, Lý Ngư mang theo một bộ mặt như táo bón suy nghĩ. Đột nhiên hắn cảm thấy bên cạnh giống như có động tĩnh, hắn nhìn sang bên cạnh, giật mình đến mức muốn kêu lên. Con bà nó, là con chó chết tiệt đó!
“Quân Sư” đại nhân không biết lúc nào đã lặng lẽ chui vào, bất ngờ ngồi xổm bên cạnh hắn, đang nghiêng đầu nhìn hắn, có lẽ cũng rất tò mò, hôm nay trong phòng ngủ của nữ chủ nhân tại sao lại có nhiều người đến như vậy?
Đã nói giữ nhà hộ viện?
Ngươi làm một con chó, nhìn thấy ta nấp trong khuê phòng của nữ chủ nhân nhà ngươi, ngươi cũng không kêu một tiếng cảnh báo chủ nhân, người là loại chó gì? Không bằng đi ăn phân đi!
Lý Ngư hung ác trừng mắt nhìn Quân Sư, tuy nhiên Quân Sư ở trong khuê phòng của nữ chủ nhân dường như cảm nhận được chủ nhân của mình rõ ràng là không giống với buổi chiều, sợ tới mức như muốn đào tẩu ngay lập tức.
Lý Ngư đành phải mặc kệ con chó chết đó, lặng lẽ thò đầu ra ngoài.
Sau một lát, Lưu Tiếu Tiếu đã nhanh chóng trần truồng, chỉ còn lại một chiếc quần cộc chưa cởi, thân thể đầy bắp thịt, mạnh mẽ hùng tráng, còn có vài chỗ có vết đao, càng thêm lực lưỡng vạm vỡ.
Lương Diên hơi có ý ghen tỵ, ấm ức nói:
- Ta đi ra ngoài một lát.
Lưu Tiếu Tiếu bắt gặp ả với vẻ mặt uất ức, quay sang nhìn Long Tác Tác ngay cả đến ngón tay út cũng không cử động được, cười khặc khặc nói:
- Không cần đi, chúng ta vui vẻ bên nhau một chút, dù sao các ngươi từ nay trở đi sẽ là tỷ muội rồi.
Nói xong, nhìn Long Tác Tác cho dù là trong lúc oán giận vẫn mang một vẻ đẹp quyến rũ không ai bằng, lại nhìn ngắm dáng người yểu điệu dưới nước rung động lòng người, cười nói:
- Ta cùng nàng ấy tắm uyên ương trước rồi nói sau.
Lưu Tiếu Tiếu nói xong, liền cởi thắt lưng ra.
Sau bức bình phong nhỏ, Lý Ngư cũng đang vội vàng cởi thắt lưng của mình. Miếng trụ luân bảo thạch của hắn, cho dù bất luận năng lực nó kỳ dị đến đâu, bản thân nó cũng là một khối đá cực quý, Lý Ngư một mình bên ngoài, lo sợ bị người ta nhìn thấy, nên phải cất giấu nó đi.
Mà trời tuyết rét đậm này, Lý Ngư lại mặc nhiều, hắn cởi bỏ trước áo choàng, mới có thể lấy được bảo thạch ra. Tình cảnh này, hắn có thể nghĩ tới chỉ là “quay lại thời gian”, còn về phần làm thế nào để cảnh báo cho Long Tác Tác, quay lại thời gian xong rồi nói tiếp, tóm lại một khi đã quay lại thời gian, chính là lúc tối hôm qua, hắn vẫn có thời gian một ngày để suy xét cẩn thận chủ ý.
Tuy nhiên, không gian sau bức bình phong đó không lớn, Lý Ngư vội vàng cởi bỏ thắt lưng, xoay khuỷu tay, chạm vào bức bình phong đó, nó bất ngờ bị đổ xuống! Chiếc bình phong chỉ đứng một mình, nó lắc lắc hai cái, rồi đổ sụp xuống dưới. Đúng lúc Lưu Tiếu Tiếu nhe răng cười đi đến bên bồn tắm, đang muốn kéo nốt đai lưng trên quần cộc, chợt “Bốp” một cái, bức bình phong bằng gỗ vỗ mạnh vào đầu y, dập tắt nụ cười nhe răng trên mặt của gã.
Bức bình phong lắc một chút, trượt trên người Lưu Tiếu Tiếu, “bộp” một tiếng rơi xuống đất, Lương Diên đang đứng ở bên kia đỡ bả vai mịn màng của Long Tác Tác, rút lấy thắt lưng của Lưu Tiếu Tiếu, còn có Lý Ngư đang ngồi trên nắp bồn cầu toàn bộ đều chết lặng.
Quân Sư nhìn Lưu Tiếu Tiếu, lại nhìn qua Lương Diên, xoay đầu nhìn Lý Ngư,
- Ồ, đều là người quen!
Quân Sư đại nhân hai chân trước duỗi ra, chân sau co lại, dùng sức vươn lưng, sau đó xoay mông chạy tới bên trên bồn tắm, người đứng thẳng lên, móng trước cào trên bồn tắm, thè đầu lưỡi ra, cố hết sức liếm nữ chủ nhân, mới miễn cưỡng liếm được tay ngọc đang bị xụi lơ trong bồn tắm của chủ nhân.
Thông thường, mỗi lần nó làm như vậy, nữ chủ nhân đều sẽ sợ nhột mà nhanh chóng co tay lại, còn hờn dỗi cười cười vỗ vào đầu nó, nhưng không khí tối nay rất lạ lùng, nữ chủ nhân không có bất cứ phản ứng gì, trong gian phòng ngoài ba người quen thuộc ra, vẫn giữ động thái định thân, Quân Sư đại nhân khẽ sủa một tiếng.
- Gâu!
Tiếng sủa nhẹ của nó phá tan sự bế tắc trong phòng, Lý Ngư ho một tiếng, khô khan nói:
- Ta…chỉ là tuần đêm đến đây, thấy ở đây chỉ có bồn cầu, bèn vào đây để giải quyết. Các ngươi…tin không?
Ánh mắt Lương Diên đổ dồn trên phần cánh tay hơi cong bên hông của Lý Ngư.
Ánh mắt Lưu Tiếu Tiếu hơi ngẩn ra chuyển động hướng xuống dưới, đổ dồn trên y phục mà hắn mặc nghiêm chỉnh kia. Sau đó, gã nhìn thấy đôi giày dưới chiếc quần đột nhiên nhấc lên, chân sau nhấc lên, mũi chân uốn một đường cong trên mặt đất, sau đó Lý Ngư giống như một con báo đốm đột nhiên xông đến vồ lấy gã.
Lưu Tiếu Tiếu thân là đại chủ sự đội Phi Long, không những thân thủ cao minh, mà kinh nghiệm chiến đấu cực kỳ phong phú, một chiêu dã mã phân tông, đã đỡ được hai tay của Lý Ngư.
- Uỵch! Uỵch thịch thịch! Uỵch …
Nắm đấm thịt vang lên hàng hoạt, hai bên xông lên, bốn nắm đấm lập tức mở ra một trận đánh khốc liệt dữ dội, nắm đấm liên tục vang lên dữ dội, quá nhanh, căn bản không nhìn ra rốt cuộc ai đánh trúng ai.
Lúc này nhìn thấy chính là năng lực kháng cự, ai da thịt sần sùi thô ráp thì năng lực kháng cự mạnh, chỉ cần giữ không bị thương, thì sẽ thắng. Nhưng vấn đề là, trên người Lý Ngư ăn mặc đầy đủ dầy dặn, trong ngoài hai ba lớp áo choàng, mà Lưu Tiếu Tiếu chỉ mặc mỗi một chiếc quần cộc.
Tệ hại hơn nữa đó chính là hai người không chỉ động tay, mà còn động chân. Lý Ngư một đôi giày da trâu cứng ngắc, Lưu Tiếu Tiếu lại cởi bỏ giày, trên người chỉ mặc mỗi cái quần cộc ngoài ra không có bất cứ thứ gì bảo vệ, thì làm sao mà so được?
Quân Sư đại nhân cảm nhận được sự an toàn, kêu oang một tiếng rồi chuồn mất.
Lý Ngư và Lưu Tiếu Tiếu đại khai đại hợp, quyền đến chân trụ, trong khuê phòng của Long Tác Tác đột nhiên thành một mớ hỗn độn, bàn trang điểm, giường, đồ trang trí, tranh chữ, ngọc bích…toàn bộ trở thành vật để Lý Ngư và Lưu Tiếu Tiếu đá về phía đối phương, dùng làm ám khí đánh đối phương.
Cuộc chiến này vô cùng mãnh liệt, sức lực đều thay đổi, lực lượng ngang nhau, đánh đến mức hung hãn ngang nhau, mọi thứ đều bị bọn họ ném đi đánh đi, tạo nên thanh âm hỗn loạn. Cuối cùng, Lý Ngư dần chiếm thế thượng phong, liên tiếp vài cái trọng quyền đập vào trán, sống mũi và cổ của Lưu Tiếu Tiếu, sau đó thân hình như chong chóng xoay tròn, một cái chân voi…
- Thịch…
Chân quét qua, tuy rằng không quét trúng Lưu Tiếu Tiếu, bởi vì Lưu Tiếu Tiếu bị hắn liên tiếp đánh mấy quyền, toàn bộ đều đánh trúng chỗ hiểm, cả người bị té xuống ngửa mặt lên.
Lý Ngư một đòn chân quét trong không trung, nhưng... ngừng lại không được. Đòn chân này mạnh mẽ quét trên bồn tắm, nước trong bồn tắm “soạt” lên một tiếng, dội lên người Long Tác Tác, bắn lên mặt Diên Nhi. Sau đó, lại một tiếng “soàn soạt”, tiếng bồn tắm vỡ, nước…nước…nước chảy ra ào ào.
Lý Ngư dám thề với lão thần tiên Thái thượng lão quân bổn gia, hắn thật sự không nhìn rõ gì cả, khi một bóng dáng giống như một con cừu trắng lờ mờ lóe lên thì hắn đã nghiêng theo tung mình đến trước giường, hất chăn màn lên, chăn màn giống như một mảng mây bay trong không trung, rơi xuống dưới, che lấp thân thể trần truồng.
Nhưng mà lời này Long đại tiểu thư chịu tin mới được.
Long Đại tiểu thư lúc này nằm trên mảnh ván gỗ của đáy thùng, toàn thân được đắp một chiếc chăn, chỉ lộ ra một khuôn mặt, vẫn lộ ra phân nửa bả vai trắng nõn, cùng với một lọn tóc màu đen, trước mắt toàn bộ biến thành màu đen, nếu như không phải tim nàng khá khỏe mạnh, thì lúc này đã chết tức tưởi rồi.
- Rầm rầm!
Phòng của Long Đại tiểu thư bị người ta phá hỏng, Lý Bảo Vân và ba tên Phi Long chiến sĩ khác giơ lên mã đao Tây Bắc hò hét như lôi địa xông lên:
- Bảo vệ Đại tiểu thư, bắt lấy…
Tiếng hò hét dừng lại, bốn tên Phi long chiến sĩ dường như trúng pháp định thân, giọng nói khựng lại, đều dừng lại. Trong bốn người, một chân của Lý Bảo Văn vẫn giơ lên không trung, mã đao giơ cao lên, miệng há hốc, tám con mắt lồi ra, mắt nhìn thấy như muốn rơi xuống đất.