Tiêu Diêu Du (Dịch Fulll)

Chương 286 - Chương 209: Tin Tức Bất Ngờ

Chương 209: Tin tức bất ngờ
Chương 209: Tin tức bất ngờ

Chương 286: Một cuộc khẩu chiến

Long Tác Tác được Vô Tình Lang cùng Phụ Tâm Hán đỡ, một chân vừa đạp lên bàn đạp, đột nhiên giống như bị trúng phép định thân, đứng luôn ở trên xe. Dương Thiên Diệp lúc này cũng đang muốn xuống xe, một chân đang trên không trung, kinh ngạc nhìn về phía đối phương.

Hai con ngựa rất gần như là đối mặt, nghe được cả hơi thở phì phò của nhau. Bởi vì động tác của hai người họ mà hai chiếc xe đều là hơi chao đảo làm cho hai vị cô nương bừng tỉnh lại. Hai người từ từ đi xuống xe, đi về hướng đối phương ba bước, đứng lại.

Long Tác Tác nhìn chằm chằm Dương Thiên Diệp, cười nhạt một tiếng, nói:

- Ta nghe nói Hột Can Thừa Cơ đi theo La Nhất Đao, bị La Khắc Địch đánh đổ, lúc ấy ta nghĩ đó là cái kết của kẻ đã phản bội ta, còn ả nữ nhân kia không biết rơi vào cái kết quả gì. Hôm nay xem ra, ông trời đối với ngươi không tệ nên ngươi an toàn chạy trốn tới Quan Trung, chân ngươi dài thật á.

Dương Thiên Diệp cười nhạt nói:

- Cái mà “kết quả của kẻ phản bội” ? Ta ban đầu vào Long gia trại chính là vì muốn thừa cơ thám thính tung tích của Hột Can Thừa Cơ, hơn nữa, bổn cô nương chưa bao giờ làm việc gì gây bất lợi cho ngươi. Long cô nương, ngươi cần gì phải nói châm chọc như vậy.

Vừa nói, ánh mắt Dương Thiên Diệp hiếu kỳ thỉnh thoảng liếc về phía bụng Long Tác Tác, nhìn bộ dáng nàng ta rõ ràng là đang có thai, chẳng lẽ nàng ta vừa mới lập gia đình? Hay là... đã gặp việc gì bất hạnh chăng? Nhưng với bản năng cẩn thận Dương Thiên Diệp không mở miệng hỏi.

Dương Thiên Diệp cũng không nghĩ tới Lý Ngư, nên biết, nàng cùng Hột Can Thừa Cơ nhờ cậy La Bá Đạo không bao lâu, Lý Ngư đã đi Trung Nguyên, bây giờ là ở Chợ Tây, không thể nào cùng Long Tác Tác thành thân sinh con, nếu không hắn không lý nào lại ở Trường An sống thoải mái vui vẻ được.

Long Tác Tác hừ lạnh hạt nói:

- Thật ư? Ngươi nói gì nhỉ, không bao giờ phụ sự tín nhiệm của ta, người phụ lòng bổn cô nương tuyệt đối sẽ không có kết quả tốt. La Bá Đạo sụp đổ, ngươi chạy tới Trường An mướn nhà ở, ngay cả một chỗ đặt chân cũng không có, thảm hại như vậy, quả thực đáng thương!

Dương Thiên Diệp ưỡn ngực, nhàn nhạt nói:

- Thảm hại? Ngươi nhìn bổn cô nương giống như vậy sao?

Nàng mặc chiếc áo thêu viền bạc cùng chiếc Hồ bào thuần trắng, đội chiếc mũ nhỏ trông rất xinh đẹp. Trên mặt khí huyết dồi dào, vinh quang tỏa sáng, bên hông ngọc bội đeo lủng lẳng, rõ ràng nhà đại phú, nàng như vậy sao có thể nói quá thê thảm, nói vào cung làm hoàng hậu cũng còn được nữa là.

- Ngược lại là Long cô nương ngươi..., chặc chặc chặc...

Dương Thiên Diệp chặc chặc mấy tiếng, lắc đầu than thở:

- Phong trần mệt mỏi, giống như đi đường xa. Long gia trại ở không được nữa rồi, lại muốn làm một tiểu phụ nhân bụng bự ngàn dặm bôn ba, buôn bán mưu lợi. A quên, Long cô nương ngươi có thai rồi à? Vừa mới không bao lâu, mà ngươi đã gả cho người ta rồi, chúc mừng, chúc mừng!

Long Tác Tác ưỡn bụng ra, cũng thản nhiên nói:

- Bổn cô nương vào Trường An, nhưng không phải là vì kinh doanh buôn bán, mà là tới tìm người đàn ông của ta.

Long Tác Tác vuốt bụng, mặt đầy đắc ý nói:

- Ta vốn là tính toán, sóng tại Mã Ấp Châu rất tốt, nhưng nam nhân của ta có bản lĩnh, đưa hàng da tới Trường An, lại làm đại quan, nói nơi này phong thủy tốt, dễ dàng dạy dỗ con cái, cố ý muốn đón ta tới Trường An hưởng phúc. Ta á, gả gà thì theo gà, cũng là việc tốt mà.

Long Tác Tác nói tới chỗ này, liếc Dương Thiên Diệp một cái, giả vờ nói:

- À! Từ lúc từ biệt ở Đại Chấn Quan không gặp nhau nữa, ta quên mất, ngươi còn không biết đàn ông ta là ai chứ gì? Thật ra thì ngươi cũng biết hắn, cha của con ta, chính là Lý Ngư.

Dương Thiên Diệp, Mặc Bạch Diệm, Phùng Nhị đồng loạt ngẩn ra. Sau khi ngẩn ra, Mặc Bạch Diệm cùng Phùng Nhị kiềm lòng không đặng cùng liếc nhau, đáy mắt là không giấu được vẻ mừng như điên.

Cho tới bây giờ, bọn họ đều cảm thấy Lý Ngư là một chướng ngại làm trở ngại nghiệp lớn phục quốc của công chúa, tình yêu nhi nữ nổi lên, tiêu tan ý chí chiến đấu, làm sao gánh vác nghiệp lớn phục quốc chứ? Nhất là Thiên Diệp công chúa là phụ nữ, một khi cưới gả, sanh con dưỡng cái, giúp chồng dạy con, thì việc khôi phục đại Tùy đích thực là khỏi nói rồi.

Bây giờ tốt rồi, Lý Ngư đã cưới vợ, với thân phận tôn quý của công chúa, tuyệt đối không có đạo lý làm thiếp cho người ta, vậy cái mối tơ tình có thể từ đây cắt đứt.

Dương Thiên Diệp cũng ngây người, tin này của Long Tác Tác thực sự làm nàng rúng động thực sự không nhỏ.

Lý Ngư đã lập gia đình? Nương tử của hắn chính là Long Tác Tác...

Chờ một chút! Không đúng!

Dương Thiên Diệp trong đầu lướt qua thật nhanh chuyện lần trước gặp Lý Ngư ở Chợ Tây, nhớ tới lúc hai người tiếp xúc, lại nhanh chóng hồi tưởng Lý Ngư thông qua Đại Chấn Quan đi Quan Trung, cũng thừa cơ mượn thanh danh Trử Long Tướng mang nàng cùng Hột Can Thừa Cơ đi, La Bá Đạo ra khỏi Đại Chấn Quan, lập tức suy đoán, lời nói của Long Tác Tác không thật.

Long Tác Tác có thai mà phụ thân của đứa bé là Lý Ngư, chuyện này sợ rằng không giả, Long Tác Tác sẽ không lấy chuyện như vậy ra đùa giỡn, nhưng nếu nói hai người đã thành thân, lại là Lý Ngư phái người đón nàng ta tới, chỉ sợ chưa chắc là thật.

Nếu không, Lý Ngư từ lần đó qua Đại Chấn Quan chưa từng nói tới hoặc lộ ra bộ dáng đã cưới gả, lúc ấy hắn thậm chí đã tiếp nhận lễ vật của Trử Long Tướng, định tới Trường An làm phụ tá cho Trử Tướng Quân, cái này giống bộ dáng người có gia thất ở Mã Ấp Châu hay sao?

Huống chi, nếu như hắn lúc ấy mới vừa cưới, lúc đó sao đi xa được? Đôi cẩu nam nữ này phát sinh chuyện cẩu thả hẳn là thật, nhưng nói đến thành thân, mà Lý Ngư phái người đón nàng ta tới Trường An ở thì...

- A a...

Dương Thiên Diệp cười hai tiếng, nói:

- Thì ra là như vậy? Lúc từ Đại Chấn Quan vào Quan Trung, ta đi cùng Lý Ngư, nhưng chưa từng nghe hắn nhắc tới chuyện đã lập gia đình. Hai ngày trước ta ở Chợ Tây Trường An mở cửa hàng 'Càn Long đường' bán châu báu, Lý Ngư còn đích thân tới chúc mừng, khi đó cũng chưa từng nghe hắn nhắc tới chuyện muốn đón ngươi tới Trường An.

Nói tới chỗ này, Dương Thiên Diệp hơi nheo mắt, có chút kinh ngạc nói:

- Nói tới chỗ này, ta có chút kỳ lạ. Long cô nương đã đến Trường An, sao không đi vào phủ của tôn phu mình, chẳng lẽ là... ngay cả mình nhà cũng không biết ở đâu?

Long Tác Tác hừ một tiếng, nói:

- Ta chẳng qua là vào thành muộn, vừa đúng giờ giới nghiêm, tạm thời nghỉ lại chỗ nhỏ bé này một đêm thôi.

Dương Thiên Diệp gật đầu một cái, cười như không cười nói:

- Thì ra là như vậy, đó không phải là hành vi của tôn phu rồi. Long cô nương... À, là Lý phu nhân, Lý phu nhân đường xa tới, lại đang có thai, tôn phu lại không ra ngoài thành nghênh đón, thật sự là..., a a...

Dương Thiên Diệp lắc đầu một cái, cất bước đi tới cửa, bàn tay đẩy cửa ra một nửa, bỗng quay đầu lại, nhìn Long Tác Tác nói:

- Mới vừa nghe Lý phu nhân nói, tôn phu ở Trường An làm đại quan? Ta lần đầu nghe nói một Thị trưởng cũng gọi là đại quan đấy. Tôn phu nói Trường An có lợi cho việc dạy dỗ con cái, những lời này thật có lý, ít nhất có thể để cho người khác mở rộng tầm mắt!

Dương Thiên Diệp cười tủm tỉm đẩy cửa đi vào, sau lưng mặt Long Tác Tác đã ửng đỏ tựa như gà mái nhỏ lần đầu đẻ trứng.

Nhưng mà khi Dương Thiên Diệp bước nhanh vào cửa sắc mặt liền chùng xuống, mặt trầm trầm.

Thiên Diệp công chúa luôn luôn khí độ ung dung, phong độ ôn nhã, cho tới bây giờ chưa từng miệng lưỡi sắc bén như vậy, nhưng sau khi Long Tác Tác nói ra phụ thân hài nhi trong bụng nàng ta là ai xong, Dương Thiên Diệp liền uốn lưỡi nói lung tung, hết sức bất thường.

Mặc Bạch Diệm cùng Phùng Nhị thấy hai người một phen khẩu chiến thì sợ khiếp vía. Hai người đàn ông lần đầu tiên mới biết, cái gì gọi là từng câu từng câu đâm vào tim, cái gì gọi là từng chữ từng chữ như mũi tên. Hơn nữa những lời nói khắc nghiệt, lại xuất từ miệng của vị công chúa điện hạ mà trong lòng bọn họ coi như là nàng tiên trên chín tầng trời cao quý, ưu nhã, ung dung, đạm bạc vậy.

Long Tác Tác tức giận đứng ở cửa, gương mặt đỏ thật lâu mới dần dần khôi phục màu trắng. Trên đường đi, nàng đều đang suy đoán, bạch y tỳ nữ được Lý Ngư cứu ra khỏi Đại Chấn Quan là ai, bây giờ không cần đoán, không thể nghi ngờ chính là tiện tỳ Dương Thiên Diệp rồi.

- Gã đàn ông xấu xa! Gã đàn ông xấu xa!

Long Tác Tác nghiến răng, Vô Tình Lang cùng Phụ Tâm Hán nơm nớp lo sợ tới gần, Vô Tình Lang dè dặt dò hỏi:

- Tiểu thư, chúng ta là có cần đổi chỗ nghỉ trọ ở nhà khác không?

Long Tác Tác nói:

- Đổi nhà nào, sợ nàng ta sao? Tối hôm nay, bổn cô nương ở nơi này!

Nói xong, Long Tác Tác đi cũng không cần người đỡ, bước nhanh vào trong sân, khiến cho Vô Tình Lang và Phụ Tâm Hán sợ hãi vội vã đuổi theo, một trái một phải mới vừa đụng vào cánh tay, liền bị nàng ta hung hãn hất ra.

Bình Luận (0)
Comment