Tiêu Diêu Du (Dịch Fulll)

Chương 293 - Chương 209: Tin Tức Bất Ngờ

Chương 209: Tin tức bất ngờ
Chương 209: Tin tức bất ngờ

Chương 293.1: Giao phong

Hàng da của Long gia trại ở Trường An vốn nổi danh vậy sao?

Lý Ngư ngồi ngay ngắn ở Thiêm Áp phòng Tây Thị Thự của mình, véo cằm, dường như đang ở trong ảo mộng.

Theo lý mà nói cho dù Long Tác Tác bình thường mở cửa tiệm, cũng không có lý nào nhanh như vậy, dẫu sao năm vị chủ cửa tiệm đều đang kinh doanh rất tốt, lại không hề dán cáo thị muốn bán, không có lý do gì thuận lợi như vậy.

Nhưng bây giờ, năm vị chủ cửa tiệm kia vô cùng phối hợp, thật sự còn chủ động tích cực hơn với Long Tác Tác, giờ phút này Long đại tiểu thư đã lấy thân phận chủ cửa tiệm lớn, chỉ huy năm vị chủ cửa tiệm cũ dỡ bỏ hàng tồn, đồng thời lại nhờ Dương Tư Tề giới thiệu, tìm một chủ thầu có bản lĩnh, chuẩn bị đại hưng thổ mộc, sửa sang lại cửa tiệm mới.

Tên của cửa tiệm mới…

Long đại tiểu thư vốn định đặt là “Chính Khí Đường”, Lý Ngư ngược lại không thèm để ý nàng muốn lấy tên gọi gì, nhưng luôn cảm thấy có gì đó kỳ lạ, tên gọi này không khỏi cũng…quá giang hồ rồi sao, nghe thấy giống như phòng tụ họp Lương Sơn hảo hán.

Sau đó, Lý Ngư nghe Vô Tình Lang cùng Phụ Tâm Hán nói với nhau, nhắc đến cái gì “Chính Thê Đường”, nói người ta gọi là “Càn Long Đường”, quá có đại khí, đại tiểu thư cũng muốn đòi một cái tên tốt, nếu không phải sợ phạm vào kiêng kỵ triều định, cũng định đặt là Khôn Ninh Cung rồi.

Lý Ngư lúc này mới chợt hiểu tâm tư của cô nàng nhà mình, hắn cũng lười để tâm, chẳng qua hôm nay lúc chủ thầu nhận tu sửa cửa hàng đến nịnh nọt với hắn, đã nhắc tới một chuyện rất lý thú, nói bà chủ cửa tiệm đã phái hai tiểu nha hoàn gặp mình yêu cầu làm bảng hiệu.

Kết quả hai tiểu a hoàn cũng không biết điều, lại ngay trước mặt hắn mà “lén lút” nói chuyện với nhau, nói tiểu thư nhà họ vốn rất hài lòng với cái tên “Chính Khí Đường” này, đột nhiên lại cảm thấy “chính khí” cũng không ổn, giống như “chính thê”, rõ ràng là không cho phép người nào bước chân vào cửa này.

Cho nên, dưới sự đề nghị của hai tiểu a hoàn vui giận đều đẹp, xinh đẹp tuyệt trần, Long đại tiểu thư quyết định lấy tên cửa tiệm này là “Thần Tiên Động” !

“Càn Long” ngươi mặc dù khí lớn, nhưng ta là “Thần Tiên”, ngươi đã xưng Đường rồi, ta không thể xưng Cung, cũng không thể gọi là Phủ, vậy thì ta lấy tên là Động, cái Động Phủ này nghe có chút tiên khí, cũng không phạm vào kiêng kỵ, khi hai tiểu a hoàn nói hết sức dương dương tự đắc.

Lý Ngư nghe đến đây, trong lòng thầm quyết định: một khi trở về Lũng Hữu, lập tức đuổi hai tiểu a hoàn này ra ngoài làm việc, tuyệt đối không thể giữ lại trong nội viện, sau này trong phủ có chút việc gì, chắc chắn sẽ bị các nàng ta buôn chuyện ra ngoài, hai cái miệng anh đào nhỏ nhưng độ tám chuyện thì không ai bằng!

Chủ thầu nói đến chỗ buồn cười này, vỗ bắp đùi cười như điên:

- Ha ha ha, Lý thị trưởng, ngài nói xem bà chủ đó có buồn cười không. Ta thấy nữ chủ tiệm kia, vô cùng xinh đẹp, đáng tiếc là đang mang thai, chắc nghĩ nam nhân của mình không đàng hoàng, không ít lần trêu hoa ghẹo nguyệt bên ngoài rồi. Có điều cửa tiệm này của nàng ta tương lai kinh doanh sẽ rất tốt.

Lý Ngư ngơ người, vội vàng hỏi:

- Ngươi làm sao biết sẽ kinh doanh cực tốt? Tình trường thất ý, thương trường đắc ý à?

Chủ thầu kia ngẩn người nói:

- Lý thị trưởng xuất khẩu thành văn, tiểu nhân chưa từng nghe.

Lý Ngư ngạc nhiên nói:

- Vậy ngươi làm sao biết được cửa tiệm này nhất định sẽ làm ăn cực tốt?

Dù sao cũng là mình làm kinh doanh, Lý Ngư rất muốn biết rõ đạo lý trong đó.

Chủ thầu kia nháy mắt với hắn, kiểu “mọi người đều là nam nhân”:

- Lý thị trưởng, ngài nghĩ xem, nàng ta đặt tên cửa tiệm là “Thần Tiên Động”, nam nhân nào không thích “chui vào động”, cửa tiệm này vừa mở, khách đến tựa mây? Hahah aha

Sắc mặt Lý Ngư rất khó coi, mặt sầm xuống, lạnh lùng nói:

- Nam nhân của nữ chủ tiệm kia, chính là ta!

Ba người Khang ban chủ, Lưu Vân Đào, Hoa Lâm được Lý Ngư truyền tới, khi đang vội vã chạy đến Tây Thị Thự, chỉ thấy chủ thầu cun cút ra về, cũng không biết là Lý Ngư đang làm gì, dù sao dáng vẻ cũng rất sợ hãi.

Ba người tới thiêm áp phòng, nhìn thấy Lý Ngư đang chống cằm, ngơ ngác xuất thần.

Khang ban chủ ra hiệu với Lưu Vân Đào và Hoa Lâm, bảo hai người họ đứng qua một bên, nhìn thấy Lý Ngư không có chút tinh thần, liền lấy tay lắc lắc trước mắt hắn mấy cái, đợi Lý Ngư chớp ánh mắt, mới nói:

- Tiểu lang quân có tâm sự gì à? Ta thấy tên chủ thầu Trần Tiểu Nhị vừa mới hoang mang ra về, là phạm vào chuyện gì vậy?

Lý Ngư vội vàng khoát tay nói:

- Không muốn nói chuyện về y, y tự mình có tật giật mình thôi! Các ngươi ngồi đi!

Đợi khi ba người ngồi xuống, Lý Ngư nói:

- Gần đây các Ti của các ngươi, làm có trót lọt không.

Khang ban chủ vừa nghe vậy mặt mày hớn hở, nói:

- Chúng ta làm rất tốt. Tiểu lang quân, may mà có ngươi, hơn hai trăm người ở Câu Lan Viện chúng ta hiện tại đều có kế sinh nhai, cuộc sống không phải lo rồi, thật là công đức vô lượng.

Lưu Vân Đào nói:

- Tịnh Nhai Ti trước kia nhận bị nhiều người chỉ trích, nhưng bây giờ tốt hơn nhiều rồi, con đường thông suốt sạch sẽ, mọi người đều cảm thấy có lợi, bây giờ cũng rất hoan ngênh chúng ta.

Lý Ngư gật gật đầu nói:

- Ừ, cửa tiệm và khách hàng hoan ngênh là được, còn cần xử lý tốt mối quan hệ với nhân viên khác ở Tây Thị Thự.

Hoa Lâm nói:

- Chúng ta là người của Tiểu lang quân, tự nhiên sẽ tôn trọng Tiểu lang quân, bọn họ thấy thế nào, chúng ta không quan tâm.

Hoa Lâm có đọc qua sách, nên lanh lợi hơn so với Lưu Vân Đào. Vừa nghe Lý Ngư nói như vậy, liền thông minh quá bị thông minh hại, cho rằng Lý Ngư đang muốn nói ý ngược lại rằng, nhắc nhở bọn họ chén cơm này là ai cho bọn họ, đừng có tới lui quá khắng khít với những người khác, phải đảm bảo rằng trong mắt họ chỉ có hắn, trong lòng họ chỉ chứa hắn, trong lỗ tai chỉ nghe lời hắn.

Bình thường người khác muốn bồi trực thân tín, muốn chính là phải như này. Ngươi có thể làm được, dù ngươi xung đột với trợ thủ của hắn, cũng là cấp trên của ngươi, bề ngoài hắn khiển trách, sau lưng cũng chỉ sẽ thêm coi trọng ngươi. Nhưng cái này là gã đã nghĩ sai rồi.

Lý Ngư không phải là muốn nhắc nhở bọn họ lập trường rõ ràng, mà là bởi vì sự xuất hiện của Long Tác Tác, suy nghĩ quay về Lũng Hữu của hắn càng gấp gáp hơn. Nếu không, khó mà bảo toàn được việc Long Tác Tác và Dương Thiên Diệp chạm mặt nhau, hai người hiện tại đơn giản là đang đánh trên lôi đài!

Biện pháp rời khỏi vẫn chưa nghĩ tới, nhưng trước khi rời khỏi, hắn cũng muốn sắp xếp thỏa đáng cho những người này, giải quyết xong mọi việc.

Nhưng chẳng qua, nỗi khổ bên trong, hắn không thể nói rõ ra được, dẫu sao…không phải là chuyện vẻ vang gì.

Lý Ngư nhìn Hoa Lâm, lắc lắc đầu nói:

- Không phải như vậy đâu. Ta lần này vắt hết óc, để thiết kế cho các ngươi chức vị mới, không đi cướp chén cơm của bọn họ, chính là nguyên nhân này. Cần nhớ rõ, kết giao nhiều bằng hữu vào.

Khang ban chủ rốt cuộc kinh nghiệm nhiều hơn so với Hoa Lâm một ít, mặc dù không biết chuyện Lý Ngư tính toán rời khỏi, chẳng qua cân nhắc lẽ thường, cũng cảm thấy thà rằng có kẻ thù, không bằng giao hữu, dẫu sao bọn họ tin cậy duy nhất vào Lý Ngư, mà Lý Ngư ở Chợ Tây, bên trên cũng có quá nhiều bà bà, không thể tạo thêm phiền toái cho hắn.

Khang ban chủ nói trước:

- Tiểu lang quân, chúng ta đã hiểu rõ rồi. Tiểu lang quân giỏi văn giỏi võ, thủ đoạn cao minh, là một nhân kiệt. Nhưng có thể dựa vào căn cơ nhỏ này của Tiểu lang quân, để tiến thêm một bước nữa, cũng không dễ dàng, người ngoài chúng ta không quan tâm, ít nhất trên dưới Tây Thị Thự, mọi người đều một lòng.

Lý Ngư gật gật đầu, tuy ông ta hiểu không đúng, nhưng chỉ cần họ làm là được.

Hắn ngừng lại một chút, nói:

- Hai huynh đệ Lý Bá Hạo, Lý Bá Hiên thế nào?

Khang ban chủ, Lưu Vân Đào, Hoa Lâm nhất thời lộ ra thần sắc khâm phục, Khang ban chủ nói:

- Tiểu lang quân từ đầu tìm được người đấy? Ta thấy, Tiểu lang quân có thể khiến cho hai người họ đảm nhận Thừa thị, trở thành cánh tay trái tay phải của Tiểu lang quân, bọn họ rất giỏi.

Chương 293.2: Giao phong

Lưu Vân Đào cũng gật gật đầu nói:

- Khang ban chủ nói đúng, Tiểu lang quân trước kia từng nói có việc gì cần chúng ta thỉnh giáo bọn họ, nhưng ta thấy bọn họ cả ngày du đông dạo tây, dường như không có việc để làm, trong lòng vẫn không phục. Cho đến khi phiền toái tìm đến, mới phát hiện hai người đó thật là lợi hại.

Lưu Vân Đào mở miệng nói to:

- Khó trách người ta làm thủ lĩnh của chúng ta, không phải muốn họ và chúng ta giống nhau mỗi ngày đều nhiều việc như vậy, mà là muốn họ có thể bảo đảm được chúng ta có việc để làm, làm được việc.

Lý Ngư vỗ tay khen ngợi:

- Không sai! Ngươi có thể tổng kết ra được điểm này, không thể coi là lão đại thô chân chính.

Bên này, Lý Ngư tận hết khả năng của mình để trước khi rời đi chỉ điểm sắp xếp tương lai cho bọn họ. Bên kia, Long Tác Tác nói xong một chút việc cụ thể cho năm vị chủ quầy, tương lai nắm chức trách chưởng quỹ.

Long Tác Tác lang thang rồi đến Tây Thị Thự, vào phòng, đi tới tam viện, nghe thấy phòng bên trái có âm thanh đọc sách, là tiếng của nữ nhân. Cát Tường, Thâm Thâm, Tĩnh Tĩnh đang nghiêm túc học thuộc lòng trong lớp học, Tây tịch lão tiên sinh chắp hai tay, lắc lư cái đầu, rung đùi nghe các nàng đọc bài.

Long Tác Tác dẫn theo Vô Tình Lang và Phụ Tâm Hán đến trước cửa nhìn vào trong, không khỏi kinh ngạc:

- Ta nói các ngươi cũng muốn đi theo đến Tây Thị Thự, sao lại đến thư phòng này?

Ba người Cát Tường đọc một hồi, cùng nhau nhìn ra phía cửa ra vào. Tây Tịch tiên sinh nghiêm sắc mặt, nói:

- Lão phu dạy học sinh, ngay cả Lý thị trưởng cũng không được vào làm phiền, Tiểu nương tử nhà ngươi là ai, sao lại tự tiện xông vào học đường?

Vô Tình Lang không phục nói:

- Đây là phu nhân của Lý thị trưởng, trong Tây Thị Thự này nơi nào mà không vào được?

Long Tác Tác chắp hai tay, chậm rãi bước vào trong, liếc nhìn Cát Tường, Thâm Thẩm và Tĩnh Tĩnh, cười một tiếng, nói:

- Không đọc nữa à, làm như xảy ra chuyện vậy.

Cát Tường chậm rãi đứng lại, giương chân mày lên, lịch sự nói:

- Nghe nói tỷ tỷ đang ở Tây thị mở cửa tiệm, thân làm chủ, tâm tư nếu không đặt ở cửa tiệm, thì việc kinh doanh này sao có thể phát triển lên được chứ? Muội muội cũng từng làm qua kinh doanh, đều biết được khó khăn trong đó. Tiểu lang quân đối với cửa tiệm này kỳ vọng sâu sắc, tỷ tỷ nên dùng nhiều tâm tư hơn, phải làm sao cho hắn không thất vọng mới phải.

Long Tác Tác thầm bĩu môi, Cát Tường làm như không thấy, lại nói:

- Ba tỷ muội chúng ta và Long tỷ tỷ thân thuộc, đùa giỡn nói chuyện phiếm cũng đều không có quan hệ gì, nhưng lúc này chúng ta đang học bài, Từ tiên sinh một mặt danh nho, đức cao vọng trọng, Tiểu lang quân vô cùng kính trọng, tỷ tỷ xông vào học đường, gián đoạn việc học, đối với Từ tiên sinh không khỏi bất kính rồi.

Từ tiên sinh vừa nghe, mỉm cười vuốt râu gật đầu, cô nương này mới học có mấy ngày, tuy không có hàm uy nhưng không hề mất đi phong độ, lại khiển trách đối phương, rất là khéo léo. Tuy là một nữ học sinh, không thể khoa thi trúng cử, nhưng lại làm cho tôn sư nở mày nở mặt, cũng làm lão hài lòng.

Long Tác Tác tuy rằng cảm thấy nàng ta đang dọa mình, có điều nàng tuy cao ngạo, kỳ thực cũng tự có chừng mực, sẽ không tỏ ra ngông cuồng để chọc cho Lang quân chán ghét mình. Nghe Cát Tường nói như vậy, bèn hừ một tiếng, nói:

- Ta chỉ là nghe thấy âm thanh, biết được các ngươi ở đây, nên qua để thăm một chút. Nếu các ngươi đang đọc sách, vậy ta không làm phiền nhiều nữa.

Long Tác Tác quay người bước đi, đến cửa lại ngừng lại, quay đầu lại, cười mà không cười nhìn Thâm Thâm và Tinh Tĩnh:

- Chịu khó mà học cho tốt, hai ngươi, biết đọc biết viết, học được thuật số, có thể làm sổ sách trong tiệm nhà ta. Ta và lang quân quay về Lũng Hữu, Trường An bên này đều dù sao cũng phải có mấy người lo liệu.

Long Tác Tác nói xong câu này, bèn ngênh ngang bỏ đi. Thâm Thâm và Tĩnh Tĩnh lập tức làm ra vẻ tội nghiệp nhìn về phía Cát Tường, câu nói này của Long Tác Tác, lại khiến cho trái tim của các nàng nhảy loạn xạ.

Cát Tường cắn răng, trầm giọng nói:

- Ngồi xuống đọc sách, không cần sợ nàng ta! Chỉ cần ta đi Lũng Hữu, nhất định dẫn theo các ngươi! Nếu Tiểu lang quân thật sự nghe lời nói quỷ quái của nàng ta, ta cũng không đi nữa.

Thâm Thâm cùng với Tĩnh Tĩnh vui mừng, không ngừng gật đầu, cùng giống như con gà đang mổ thóc.

- Cát Tường muội muội Bồ Tát chuyển thế, tâm địa thuần lương, chẳng trách lúc đầu ở trong phủ Hiệt Lợi Khả Hãn, ta và muội vừa gặp như đã quen từ lâu.

- Tiểu lang quân lòng hiệp trượng nghĩa, Cát Tường tỷ tỷ hiền thục lương thiện, đây mới là một đôi phu thê xứng đôi nhất. Có người ỷ vào gia đại nghiệp đại, muốn trèo đầu cưỡi cổ người khác, ta không phục nàng ta. Cát Tường tỷ tỷ, không cần biết khi nào, tỷ muội chúng ta đều sẽ kiên định đứng bên cạnh tỷ.

Từ lão phu tử vẻ mặt cứng đờ, các học sinh mười năm gian khổ học tập, một khi nhập sĩ, còn phải vì tiền đồ phía trước, kéo theo bè đảng. Đồng hương có thể thành một đảng, đồng học có thể thành một đảng, đồng khoa nhập sĩ có thể thành một đảng, còn có Nam đảng Bắc đảng, về phần liên doanh, bái sư, kết bái v.v., các loại thủ đoạn, đều là đường tắt kết băng đảng. Hiện nay, ngay cả nữ nhân tranh chồng cũng kéo bè kết đảng ư?

Cát Tường hướng về phía Từ lão phu tử hơi phục lễ, nói:

- Tiên sinh, bọn học sinh tiếp tục học thuộc ạ.

Thiêm Áp phòng của Lại Dược Phi Lại Đại Trụ.

Qua mấy ngày, Lưu Tiếu Tiếu đã khôi phục nguyên khí đứng ở trước mặt Lại Dược Phi.

Lại Dược Phi đi vòng quanh gã hai vòng gật gật đầu, nói;

- Không tồi! Quả nhiên là một hảo hán!

Lưu Tiếu Tiếu trầm giọng nói:

- Lại Đại Trụ chịu trọng dụng ta, mạng này của ta đã bán cho ngươi. Cũng không biết tiếp theo, Lại đại trụ hi vọng ta làm việc gì?

Lại Dược Phi nhíu mày, nói:

- Đương nhiên là đối phó với Lý Ngư rồi.

Ánh mắt Lưu Tiếu Tiếu lạnh lùng:

- Lại đại trụ muốn kết quả thế nào?

Lại Dược Phi phát tay, nói:

- Không cần biết là đuổi tên khốn khiếp hắn cút đi, hay là giết chết hắn, ta đều không quan tâm, ta chỉ cần hắn biến mất trước mặt ta!

Ánh mắt Lưu Tiếu Tiếu chậm rãi nheo lại:

- Còn gì nữa không?

Lại Dược Phi giảo hoạt cười phá lên:

- Không không không, tiền đề là ngươi không thể liên lụy đến ta, bằng không…

Lại Dược Phi âm thầm nói:

- Ta sẽ đẩy người ra bất cứ lúc nào, để làm con ma chết thay ta!

Lưu Tiếu Tiếu nhàn nhạt nói:

- Lại Đại trụ thật sự quang minh lỗi lạc.

Lại Dược Phi cười ha hả, nói:

- Ngươi ta mỗi người đạt được cái mình muốn, ta cũng không ép ngươi.

Lưu Tiếu Tiếu nói;

- Nhưng ta được Lại đại trụ thả ra, hiện tại là thủ hạ, cũng là người của Lại đại trụ, chỉ cần ta có hành động, tất cả mọi người đều sẽ cho rằng Lại đại trụ bày mưu đặt kế. Thuộc hạ làm thế nào, mới có thể không liên lụy đến Lại đại trụ đây?

Lại đại trụ vỗ vào vai gã, xoay người từ trên kỷ án lấy ra một cuốn sổ:

- Người ta giao cho ngươi, bề ngoài đều là người ngươi có thể sử dụng, những người đó, không thể dùng làm để làm việc này. Có điều, ngươi đã từng làm đại quản sự ở Long gia trại, ngươi phải hiểu rõ, có một số người, một số việc, không phải dụng pháp hoặc tiền thì có thể giải quyết được.

Lưu Tiếu Tiếu gật đầu một cái.

Lại Dược Phi lấy cuốn sổ giao qua:

- Cho nên, thủ hạ của Bát Trụ chúng ta, đều có một số người chuyên làm việc bẩn thỉu.

Lưu Tiếu Tiếu nhận lấy cuốn sổ, Lại Dược Phi tỏ vẻ sâu xa nhìn vào cuốn sổ vỗ lên vai gã một cái, ánh mắt Lưu Tiếu Tiếu lập tức trở nên dữ tợn.

Bình Luận (0)
Comment