Tiêu Diêu Du (Dịch Fulll)

Chương 343 - Chương 209: Tin Tức Bất Ngờ

Chương 209: Tin tức bất ngờ
Chương 209: Tin tức bất ngờ

Chương 343: Không tin bánh từ trên trời rơi xuống.

Linh đường đặt ở Đông Ly Hạ.

Đông Ly Hạ đã tạm ngừng kinh doanh bảy ngày, một phòng lớn như vậy trở thành linh đường.

Nghiêm túc, trang trọng

Mỗi ngày đều có vô số người vào vào ra ra, và Lương Thần, Mỹ Cảnh với tư cách là con gái hiếu thảo ở trước linh đường đáp lễ, bảy ngày qua, đã quá ư tiều tụy.

Hôm nay là ngày lễ lớn đưa linh cữu đến nơi an táng, Đông Ly Hạ, thậm chí là trên con phố chính ở Đông Ly Hạ đã ngập tràn hoa trắng, tất cả dân chúng Chợ Tây đều để tang.

Hôm này Chợ Tây tạm ngừng kinh doanh một ngày.

Hôm nay những người đứng trong lễ đường đều là những nhân vật quan trọng, và những nhân vật quan trọng đến trước để dự lễ, như là Trương Nhị, Nhiếp Hoan.

Tuy nhiên, Chợ Tây cũng có quan thự, như là Tây Thị Thự sở trên thực tế cũng thuộc thẩm quyền cai quản của Thái Thường tự, Lý Ngư vẫn chưa được có một chức quan nhỏ, nhưng hôm này trong lễ đường, đều có cả các nhân vật hết sức quan trọng ở Chợ Tây kể cả các nhân vật có ảnh hưởng lớn ở Trường An, cũng không khác mấy những người trong quan phủ.

Giang hồ, chỉ là một góc của giang sơn.

Một góc này, xa tận chân trời gần ngay trước mắt.

Cho nên, cho dù xưa nay những vị lăn lộn hồng trần ở Chợ Tây, cũng không thể thiếu việc qua lại mật thiết với người trong quan phủ, nhưng hôm nay, giang hồ chính là giang hồ, không liên quan gì giang sơn.

- Các vị!

Kiều Hướng Vinh khoác trên người một chiếc áo đen, thắt đai lưng trắng, nghiêm nghị ừ trong đám đông bước ra.

Trong tứ Đại lương, ông ta vốn dĩ xếp thứ nhất, là người chỉ dưới quyền Thường Kiếm Nam, dù cho lúc đó vị trí thứ 2 là uy danh của Vương Hằng Cửu, kỳ thực binh quyền vẫn nằm trong tay ông ta, nhưng bảng xếp hạng này vẫn chưa đợi đến có sự chấn động, thì Vương Hằng Cửu đã tự ngã xuống, cho nên ông ta vẫn là người dưới một người mà trên vạn người.

Mà nay, một người kia đã ngã xuống, nhìn về Chợ Tây không còn ai có thể cùng ông ta kề vai sát cánh, cho đến khi tân chủ Chợ Tây đăng vị.

Mà mọi người đều biết rằng, tân chủ Chợ Tây đã được sinh ra, không chỉ một người mà là hai người, mọi người đều biết rằng hai người này là cùng một mẹ, là chị em song sinh, đã cùng nhau trưởng thành, rất dễ thương và xinh đẹp như hoa. Tất cả mọi người đều biết việc Thường lão đại truyền ngôi lại cho họ, còn lập ra một cái quy tắc lạ lùng.

Hai người họ phải được gả cho cùng một người. Nhiều người ở Chợ Tây đã vì chuyện này mà đau khổ tột cùng, hận không sớm lấy lòng hai cô gái trong vai người hầu của Thường lão đại, nhưng có điều nói đi thì phải nói lại, lúc đó biết bao nhiêu người cho rằng hai cô ấy là người kề cận hầu hạ giường gối thân mật cho Thường lão đại.

Ai lại dám chú ý đến bọn họ?

May là, bây giờ biết cũng không muộn.

Cho nên, hôm nay Lương Thần, Mỹ Cảnh thần sắc thê lương.

Không biết là hôm nay có không ít thanh niên trai tráng, trước khi ra ngoài đã chăm chút mi tu, tuấn tú, có người còn cài cả hoa trắng trên búi tóc.

Nữ xinh xắn, một thân hiếu.

Trai có hiếu, không biết được mấy người.

Kiều Hướng Vinh một lời nói ra cả lễ đường đã yên lặng nay càng yên ắng hơn, yên lặng đến nổi một cây kim rơi xuống đất cũng có thể nghe thấy. Kiều Hướng Vinh vô cùng say mê loại cảm giác này, hắn lẳng lặng hưởng thụ cảm giác “nói là làm ngay”, rồi mới chậm rãi nói:

- Chợ Tây, hơn bốn vạn thương nhân, hơn mười vạn cửa hàng, mỗi ngày ra vào hàng trăm hàng vạn người, thành Trường An là một thành lớn, đệ nhất thành trong

thiên hạ.

Vạn xe hàng hóa, lưu động nơi này, không thể ột ngày không có người chủ trì, này Thường lão đại đã cưỡi hạc quy tiên, nên cần lập là tân…

Kiều Hướng Vinh đôi mắt lướt nhanh qua, lễ đường lặng ngắt như tờ, rồi nói:

- Thường lão đại có để lại di chúc, giao Chợ Tây lại cho hai vị cô nương Lương Thần, Mỹ Cảnh tiếp quản. Tuy nhiên từ trước đến nay Chợ Tây không có quy củ là chỉ định người chủ kế vị, Lương Thần, Mỹ Cảnh tuy lanh lợi nhưng tuổi tác còn nhỏ, uy danh và đức hạnh không đủ để phục chúng. Có điều Thường lão đại đã trị lý Chợ Tây hơn 10 năm, công trạng và thành tích hiển hách, Thường lão đại nhìn ra trông rộng, chúng tôi đều rất tin tưởng và nghe theo, tôi tin là…

Kiều Hướng Vinh nói đến đây, khẽ lướt nhìn về hướng Lý Ngư, nhìn theo ông ta ra hiệu mà Lý Ngư tùy cơ ứng biến, lúc này đến lượt Lý Ngư ra mặt, “bênh vực lẽ phải”, hướng về Lương Thần, Mỹ Cảnh khỏi xướng gây chiến.

Và ông ta tất sẽ nghiêm khắc quát mắng Lý Ngư, nhưng “đoàn người Lý Ngư này” không cho là đúng, có ý chống lại, trong đó có một số “liều mạng” tất sẽ ra tay giết người, thế là bọn người Lăng Ước Tề, Quách Tử Mặc, Sở Thanh sẽ hỗn loạn ở đây, mỗi người một ý, tình cảnh sẽ lập tức mất kiểm soát.

Đến khi Kiều Hướng Vinh ra mặt đàn áp, Trương Nhị sẽ vì tình đồng đội thâm giao với Thường lão đại mà can thiệp vào, Lý Ngư sẽ là con cừu non chịu tội thay bị ông ta giết, đến cả cơ hội biện minh cũng không có, và ông ta tất sẽ là trung thành cẩn cẩn, vẫn cứ chấp thành theo di chúc của Thường lão đại. Nhưng đám người Đào Y Y, Lăng Ước Tề, Quách Tử Mặc ắt sẽ phản đối mạnh mẽ. Vì để tránh huynh đệ tương tàn hậu quả khốc liệt, Trương Nhị sẽ đề nghị, vị trí này sẽ do ông ta đức cao vọng trọng đảm nhận.

Người chỉ có địa vị kém hơn Thường lão đại thuận thế thượng vị, người đó trở thành tân chủ của Chợ Tây.

Về phần Lương Thần và Mỹ Cảnh, tất cả tâm phúc thân tín đều bị giết, cô lập không viện trợ, và ông ta sẽ khảng khái hứa hẹn lấy vị trí đệ nhất Đại lương, do hai chị em họ đảm nhiệm. Chức vụ đệ nhất Đại lương này, chính là chức vụ hiện giờ của ông ta, tất cả người đều là người của ông ta, Lương Thần, Mỹ Cảnh bố trí ở đó, chỉ là vật cát tường, và cũng chỉ có tác dụng duy nhất là làm ấm chăn gối cho ông ta. Mà nhờ ông ta, họ sẽ được bảo vệ an toàn và địa vị của họ mà mang ơn, chủ động hầu hạ săn sóc ông ta, cũng là chuyện có thể lắm.

Như vây, ông ta có thể đạt được quyền thống trị Chợ Tây, và có được cả hai cô con gái yêu quý của Thường lão đại, đồng thời thừa hưởng được uy vọng và dân tâm của Thường lão đại, ông ta sẽ trở thành tân chủ Chợ Tây, vững như bàn thạch.

- Ta tin rằng, sự lựa chọn của Thường lão đại là chuẩn xác.

Kiều Hướng Vinh nói tới đây, giọng điệu ngừng lại một chút.

- Nhưng ta không tin Lương Thần, Mỹ Cảnh miệng còn hôi sữa, lại là thân nữ nhi, dựa vào cái gì để thông lĩnh quần hùng Chợ Tây.

Những lời này, vốn nên do Lý Ngư lớn tiếng nói ra, “Đông Ly Hạ” theo đó sẽ là cảnh đao kiếm tàn khốc.

Và ông ta, đạp lên máu tươi của bọn trung thành với Thường Kiếm Nam, đăng lên bảo tọa, lấy đầu của Lý Ngư, để sáng lập ra thời đại mới của mình.

Nhưng, không có hồi âm.

Kiều Hướng Vinh nói một hồi, cả lễ đường im lặng như tờ, Kiều Hướng Vinh rất nhanh liếc mắt nhìn về Lý Ngư, nhìn thấy sắc mặt Lý Ngư vô cùng lo lắng, thỉnh thoảng quay đầu nhìn xung quanh, dáng vẻ giống như một con kiến bò trên nồi nóng.

- Tên khốn kiếp này!

Kiều Hướng Vinh đột nhiên thức tỉnh nhớ ra là Lý Ngư có nói với ông ta vợ của Lý Ngư sắp sinh con, hắn muốn về xem sao. Thật đúng là một này chó chết, vào giây phút quan trọng này lại dù mẹ hắn có sắp chết cũng không thể về gặp mặt lần cuối, kết quả bây giờ dáng vẻ hắn như người mất hồn….

Thật sự là thịt chó lên không được bàn tiệc.

Cũng may, Kiều Hướng Vinh vì để đề phòng bất trắc, cũng đã chuẩn bị sẵn một phương án khác.

Ông ta lại liếc nhìn qua Lăng Ước Tề một cái rồi tiếp tục nói.

- Ta tin tưởng sự chọn lựa của Thường lão đại, chúng ta nên tuân thủ di mệnh của Thường lão đại…

Lăng Ước Tề từ trong đám đông bước ra và lớn tiếng nói:

- Ta phản đối!

Kiều Hướng Vinh lập tức im lặng, nhìn về phía Lăng Ước Tề:

- Ngươi phản đối?

Lăng Ước Tề lớn tiếng nói:

- Không sai, Kiều Đại lương, Chợ Tây to lớn như vậy, thử hỏi hai cô nương Lương Thần, Mỹ Cảnh tuổi tác còn nhỏ, uy danh và đức hạnh chưa đủ, dựa vào cái gì để phục chúng?

Quách Tử Mặc cũng lớn tiếng nói:

- Đúng vậy, ta cũng phản đối!

Quách Tử Mặc từ trong đám đông bước ra, giọng nói sang sảng:

- Chợ Tây này, người đứng đầu không chỉ là có được quyền lực và vinh quang, mà còn có trọng trách và dám chịu trách nhiệm, phải cần có một người kinh nghiệm lão thành, tài đức vẹn toàn mới có thể phục chúng. Kiều Đại lương, theo lý nên do ngài kế thừa ngôi vị mới phải!

- Đúng vậy, Lăng Đại trụ, Quách Đại trụ nói rất đúng!

Sở Thanh cũng từ trong đám đông bước ra, ba Đại trụ đã len tiếng phản đối, lập tức trên lễ đường tất cả đều thì thầm to nhỏ, trong những người thủ lĩnh cấp dưới, cũng có rất nhiều người không biết sẽ xảy ra biến cố như vậy.

Ba Đại trụ đều đã lên tiếng, Lương Thần, Mỹ Cảnh ngẩng lên đôi mắt ngấn lệ, và có chút sợ hãi. Suy cho cùng thì hai nàng vẫn còn trẻ, nhất thời không biết phải ứng phó thế nào, kinh nghiệm và thủ đoạn có thể học, đối nhân xử thế cần phải được trao dồi theo năm tháng. Nhưng chỉ có ba người bọn họ lên tiếng ủng hộ ông ta thì không đủ, bộ hạ của Lý Ngư mới là người khơi mào ngòi lửa, lẫn lộn trong đó là các anh hùng hảo hán Tam Sơn Ngũ Nhạc, lấy danh nghĩa Lý Ngư để phát động chiến tranh, Kiều Đại lương ông ta mới có thể đạt được danh, lại còn hưởng được lợi, danh chính ngôn thuận thay thê ngôi vị của Thường lão đại một cách chính thống, và cả người phụ nữ và các cô con gái!

Cho nên Kiều Hướng Vinh hơi chau mày, dường như không hài lòng trước những ý kiến vội vàng của ba Đại trụ, ông ta do dự một lát, hướng nhìn về Lý Ngư và hỏi:

- Lý Ngư ngươi có phản đối không?

Bình Luận (0)
Comment