Tiêu Diêu Du (Dịch Fulll)

Chương 448 - Chương 357: Nhà Trọ Quy Lai

Chương 357: Nhà trọ Quy Lai
Chương 357: Nhà trọ Quy Lai

Chương 448: Lặng lẽ chờ thời cơ

ên cho hai người, rồi âm thầm lui xuống.

Lý Ngư cả giận nói:

- Đại ca, ngươi đến muộn như vậy, rốt cuộc là có chuyện gì?

Thiết Vô Hoàn đem sự tình ở Ngụy vương phủ nói với Lý Ngư một lần, nói:

- Ngụy vương phát hiện chuyện này, xem ra phải xử lý nghiêm khắc rồi. Tiểu lang quân ngươi.... Chưa từng liên quan trong đó đúng không?

Lý Ngư nói:

- Ngươi cứ thoải mái, buông lỏng đi, ta cho dù muốn mưu tài, cũng sẽ không muốn nguy hiểm đến mất mạng đâu!

Thiết Vô Hoàn thở phào nhẹ nhõm nói:

- Vậy là tốt rồi, ta còn sợ liên lụy ngươi trong đó, nếu như thế thật, nên sớm tính toán mới được.

Lý Ngư gật đầu, lại lắc đầu, chân mày khẽ nhàu lên.

Thiết Vô Hoàn trong lòng căng thẳng, nói:

- Thế nào, có vấn đề gì không?

Lý Ngư chậm rãi nói:

- Ngụy vương Lý Thái, sẽ không phân cao thấp với loại tôm tép nhãi nhép Lý Ngọa Tàm, Vương Siêu, hắn lần này hành động, là Hạng Trang múa kiếm.

Thiết Vô Hoàn không hiểu thành ngữ này, trố mắt nói:

- Trang múa cái gì?

Lý Ngư không kìm nổi cười, nói:

- Ta nói, hắn không phải vì bắt kẻ trộm đồ vật linh đài, mà là vì đem chuyện này dẫn đến trên người Thái tử, tìm nhược điểm của Thái tử.

Thiết Vô Hoàn kinh ngạc nói:

- Thì ra là như vậy. Nói như vậy, thì tiểu lang quân không liên quan gì rồi.

Gã thở ra một hơi dài, hơi ngượng ngùng mà nói:

- Là ta nghĩ sai, còn lo lắng sẽ liên lụy đến ngươi, đã trễ thế này còn đến quấy rầy ngươi, nếu không có quan hệ gì với ngươi, ta cũng yên lòng.

Lý Ngư nhìn chằm chằm Thiết Vô Hoàn, nhìn kĩ một hồi lâu, thừa nhận gã không phải đang nói đùa, vậy mới cười khổ nói:

- Đại ca ngươi tính tình ngay thẳng, suy nghĩ đơn giản. Ngươi nghĩ, hắn cố ý đối phó Thái tử, còn không muốn gọi phụ thân, kêu thiên hạ nghĩ hắn là mơ ước vị trí Thái tử, là không có tình huynh đệ, vậy thì sẽ không trực tiếp xuống tay với Thái tử, nhất định sẽ quanh co một phen, che giấu mục đích thực sự của hắn.

Lý Ngư uống một hớp trà, hơi hơi nheo mắt lại, trầm tư một chút, nói:

- Vương Siêu bị hắn bắt được, rồi lại nhanh như vậy để cho chạy. Mà sau khi để cho Vương Siêu chạy thoát, lại vừa đấm vừa xoa Lý Ngọa Tàm, bức bách Lý Ngọa Tàm giúp bọn hắn hỏi thăm tin tức liên quan tới những người mua bán khí vật linh đài. Kết hợp hai chuyện lại, nói rõ Vương Siêu không phải là để chạy thoát, mà là … đầu hàng.

Thiết Vô Hoàn rõ ràng cảm thấy đầu óc không đủ dùng, nếu không thể nghĩ được, chi bằng không nghĩ, dù sao mọi thứ đều có Lý Ngư, gã trợn to một đôi mắt trâu, chờ Lý Ngư giải thích thêm.

Lý Ngư nói:

- Hàng, lại để cho chạy rồi. Hơn nữa còn bày mưu đặt kế tìm người bán văn vật linh đài khác, như vậy đã nói lên, chỉ dựa vào một Vương Siêu, không thể định tội Lý Thừa Càn.

Thấy Thiết Vô Hoàn vẻ mặt ham học hỏi, Lý Ngư giải thích:

- Vương Siêu nhất định là tham ô nhưng cùng Thái tử cũng không có quan hệ, đây chỉ là vụ án một mình Vương Siêu tham của. Nếu như vậy bắt hắn, buộc hắn vu cáo Thái tử có liên quan, đương nhiên là phương pháp xử lý đơn giản nhất trực tiếp nhất. Thế nhưng....

Lý Ngư thở dài nói:

- Thế nhưng Thái ttử cũng không phải là bùn nhão đấy. Lý Thái tất nhiên được Hoàng đến sủng ái, cũng không có nghĩa là Hoàng đế đối vớ đứa con nào của mình sẽ không có tình thân. Lý Thái gặp được Hoàng đế, Lý Thừa Càn cũng có thể gặp, ngự tiền đối chất, kết quả rất khó đoán trước.

Vậy Vương Siêu có thể kiêng kỵ Thái Tử mà phản bội phản cung hay không, cũng khó xác định, mạo hiểm công khai đối đầu với Thái Tử đích thị nguy hiểm, Ngụy Vương đương nhiên mong muốn một trận chiến công thành. Nếu Vương Siêu đưa một lời khai không đáng tin cậy, hắn lại không thể trực tiếp công kích huynh trưởng, vậy cũng chỉ có liên lụy càng nhiều người đi vào.

Thái Tử là giám sát linh đài, nếu mấy viên tướng thủ hạ của hắn đều tham dự vào việc bán trộm khí vật linh đài, Thái Tử nói đối với cái này hắn không biết chút nào, ai mà tin? Không hay nhất, cũng chỉ là một tội danh cai quản vô năng. Đường đường Thái Tử một nước tới chút chuyện như vậy đều xử lý không tốt, như vậy chọn người quản lý cũng không được, còn làm sao kế thừa ngôi Hoàng đế?

Thiết Vô Hoàn cuối cùng cũng nghe rõ, khẩn trương nói:

- Nói như thế, ngươi là giám sát chế tạo, cũng sẽ trở thành mục tiêu hạ thủ của Ngụy Vương à?

Lý Ngư gật gật đầu, trầm ngâm nói:

- Mỗi một kiện đồ vật, ta đều ghi sổ kỹ càng. Chuyện này, Vương Siêu là biết rõ đấy. Vương Siêu nếu hàng, chuyện này hắn nhất định sẽ tố cáo Thái Tử, ta đã có vật ấy trong tay, có thể tự thanh minh cho mình trong sạch. Cho nên, bọn chúng muốn kéo ta xuống nước, thì việc quan trọng đầu tiên chính là hủy sổ sách giao nhận của ta.

Thiết Vô Hoàn giật mình nói:

- Thật độc ác! Vậy sổ sách kia ở đâu, chớ để lộ ra đấy.

Lý Ngư mỉm cười nói:

- Mỗi người đều cho rằng, sổ sách kia ở bên trong phòng thu chi bên cạnh linh đài, nhưng chỉ có Bao Kế Nghiệp cùng ta, mới biết được sổ sách kia đã bị ta lặng lẽ lấy đi rồi.

Thiết Vô Hoàn mừng rỡ:

- Thật sao? Ha ha, ta biết ngay, tiểu lang quân ngươi so với cá chạch còn trơn trượt hơn, ai muốn tính kế với ngươi còn khó như lên trời.

Lúc này chợt nghe bên ngoài truyền đến reo hò của Tĩnh Tĩnh:

- Oa! Pháo bông lớn quá!

Tiếp theo là âm thanh Thâm Thâm:

- Giờ chưa phải năm mới, là nhà ai đốt pháo bông thế!

- Hay là nhà ai thành thân?

Cát Tường:

- Có đúng không, ta xem một chút. A! Thật sự có pháo bông, rất lớn nha!

Lý Ngư nghe xong, kinh ngạc đi ra ngoài, chỉ thấy ba cô gái Cát Tường đáng chỉ vào phương xa, líu ríu.

Bởi vì Dương Tư Tề đang tu sửa trang viện, phòng xá, tường viện cơ bản đều bị hủy, cho nên tầm mắt nhìn rất thoáng đãng, mà xa xa “pháo bông” kia lại bắn lên từ mặt đất có vị trí cao, cho nên thấy rất rõ ràng.

Vừa thấy Lý Ngư đi ra, Cát Tường vui mừng kéo cánh tay của hắn, nhảy nhót nói:

- Lang quân xem, pháo bông kia thật là cao!

Cát Tường sắp thành thân rồi, đối với loại chuyện này vô cùng để tâm.

Pháo bông thời này không phải dùng hỏa dược chế thành rồi bắn lên trời nổ, mà là ngọn lửa chân chính, là lửa trại rất cao.

Có một số ít gia đình lớn mà có hôn lễ, lại cử hành vào buổi tối, trong nội viện sẽ đốt đống lửa, mọi người vừa múa vừa hát cũng là có, nhưng đốt lửa cao như vậy thì lại không nhiều.

Lý Ngư nhìn chăm chú một lúc lâu, trên mặt dần lộ ra vẻ nghiêm trọng nói:

- Đây không phải là pháo bông!

Các cô gái kinh ngạc, quay sang nhìn hắn:

- Không phải pháo bông? Chẳng lẽ là nhà ai bị cháy à?

Lý Ngư hít sâu một hơi nói:

- Đó cũng không là nhà ai, đó là Khâm Thiên Giám. Lửa cháy cao như vậy, là vì... Lửa kia vốn là nảy sinh ở trên đài cao.

Cát Tường che miệng nói:

- Linh đài cháy? Đây không phải là chỗ công trình mà lang quân... Lang quân đang giám sát chế tạo đó sao?

Thâm Thâm kinh ngạc nói:

- Nguy rồi, bao tâm huyết của tiểu lang quân không phải đều phí công rồi ư?

Lý Ngư lắc đầu nói:

- Nơi đài cao kia, là nơi chất đất đá dưới linh đài, sau này cần làm lấp lại đấy, bị cháy cũng không quan trọng.

Nói xong câu đó, Lý Ngư liền kéo Thiết Vô Hoàn, trở về thư phòng.

Thiết Vô Hoàn lúc này đã hiểu hết, cả giận nói:

- Quá ác độc rồi! Đây đích thị là Vương Siêu trở về phóng hỏa, muốn hủy diệt sổ sách, kéo tiểu lang quân xuống nước đây!

Lý Ngư điềm tĩnh mà nói:

- Không tồi! Xem ra, dự liệu trước của mình quả nhiên không sai, đây chính là chủ ý của Ngụy Vương rồi.

Thiết Vô Hoàn cười lạnh nói:

- Đáng tiếc, tiểu lang quân kĩ cao một bậc, đã lấy sổ sách trước! Ngày mai, đem sổ sách đến, xem sắc mặt bọn hắn như thế nào!

Lý Ngư ngẫm nghĩ một chút, khẽ lắc đầu, nói:

- Không thể! Chuyện này, ngươi nên bình thản, giống như toàn bộ không biết gì cả, xem bọn họ còn có tính toán gì không, có tin tức gì, kính xin lập tức báo cho ta biết.

Thiết Vô Hoàn ngẩn ra, ngạc nhiên nói:

- Tiểu lang quân không có ý định lập tức trình sổ sách, bày tỏ trong sạch ư?

Lý Ngư mỉm cười nói:

- Khi nào thì đưa ra? Linh đài bị cháy cho nên ngày mai ta đưa sổ sách này ra, nói cho mọi người sổ sách không hề bị cháy ư? Người ta một kế không thành thì ắt có kế khác, khó lòng đề phòng đó. Huống chi...

Vẻ mặt Lý Ngư lạnh lùng nghiêm túc:

- Ngụy Vương thì sao? Ngươi không đến chọc ta, ta sẽ không đi chọc ngươi, ngươi muốn giết chết ta, chỉ tự chứng minh trong sạch thì là xong ư? Đó không phải là phong cách của Lý Ngư ta, không cắn chết hắn, ta cũng không tha cho hắn!

Bình Luận (0)
Comment