Tiểu Kiều Thê Nhà Quân ( Dịch Full )

Chương 199

Chương 199
Chương 199
"Thừa Tông, mẫu thân của con mấy năm nay chịu rất nhiều ủy khuất, trong lòng con không cần mang khúc mắc, phải tôn nàng kính nàng."

Đợi Ninh Phi Loan khóc mệt mỏi, sau khi được Trương Tế Thế an bài người đi nghỉ ngơi, Trương Tế Thế mới trợn mắt há hốc mồm, một phen khuyên bảo Trương Thừa Tông dường như còn chưa lấy lại tinh thần.

Ông ta cũng biết, mấy năm nay Ninh Phi Loan quả thật không ở bên cạnh phụ tử bọn họ. Ông ta cùng với Phi Loan tình cảm thâm hậu, tự nhiên không đề cập tới. Nhưng Thừa Tông vừa sinh ra đã không có thân mẫu, hiện giờ biết mẫu thân còn ở nhân thế, lại xuất hiện ở trước mặt hắn ta, tự nhiên sẽ có vài phần không hiểu.

Trong lòng Trương Thừa Tông còn đang khiếp sợ.

Hắn ta đã nghe tin tức mẫu thân của hắn ta thật sự còn sống trong cung điện. Nhưng hắn ta không nghĩ tới, dĩ nhiên sẽ xuất hiện ở trước mặt mình.

Nghĩ đến hình tượng thần thánh của mẫu thân trong lòng, lại nghĩ đến người nữ nhân vừa ôm hắn ta khóc, trong lòng hắn ta vẫn có chút chênh lệch nho nhỏ.

Một mẫu thân từ hoàng cung trở về, mặc dù thân phận tôn quý, nhưng rốt cuộc đã không còn thánh khiết nữa.

Trong lòng Trương Thừa Tông thậm chí cảm giác được có vài phần nhục nhã.

Đương nhiên, nhìn thái độ của phụ thân Trương Tế Thế đối với nữ nhân kia, suy nghĩ trong lòng hắn ta tự nhiên không dám nói ra, chỉ có thể theo lời ông ta gật đầu: "Hài nhi nhất định sẽ hiếu thuận với mẫu thân."

Trương Tế Thế nghe vậy, trong lòng vui mừng: "Được, ngày sau người một nhà chúng ta rốt cuộc có thể đoàn tụ."

Ngày hôm sau hành dinh liền khởi giá trở về Túc Châu.

Túc Châu bên này đã sớm an bài người tới nghênh đón. Từ xa Tôn Kỳ Vân nhìn hành dinh càng ngày càng gần, trong lòng ngũ vị tạp trần.

Ông ta biết, Trương Tế Thế mang nữ nhân về, nhất định là Ninh Phi Loan.

Đối với sự xuất hiện của Ninh Phi Loan, trong lòng ông ta chung quy cũng cảm thấy rất có vấn đề. Nữ nhân này rời đi quá đột ngột, thời cơ xuất hiện cũng quá thích hợp. Nếu nói không có vấn đề gì, chính ông ta cũng không tin.

Xe ngựa của Trương Tế Thế đến cửa thành Túc Châu lại chưa từng dừng lại, trực tiếp tiến vào thành Túc Châu. Một đám tướng lĩnh đều thập phần kỳ quái.

"Quân sư, bệ hạ đây là ý gì vậy?" Chờ đoàn người đều đi xa, có người vụng trộm hỏi Tôn Kỳ Vân.

Tôn Kỳ Vân lắc đầu. Trong lòng ông ta đoán, lúc này chỉ sợ bệ hạ đã không còn tâm tư nào.

Tôn Kỳ Vân đoán không sai, lúc này Trương Tế Thế đã bất chấp những chuyện vặt khác.

Hiện tại ông ta chỉ muốn một nhà đoàn tụ, cùng Ninh Phi Loan nói về một ít chuyện cũ năm đó. Thậm chí ông ta muốn an bài cho Ninh Phi Loan một thân phận thích hợp, để cho bà ta trực tiếp trở thành Hoàng hậu.

Bất quá tình trạng hiện giờ còn chưa rõ ràng, cho nên Trương Tế Thế một lòng một dạ nghĩ đến những chuyện này, ngược lại ngay cả chuyện của Trương Định Nam cũng quên hỏi.

Đến khi Trương Tế Thế nhớ tới Trương Định Nam, Trương Định Nam đã thuận lợi vượt sông.

Khi tin tức truyền về, Trương Tế Thế hung hăng đá ngã bàn.

Bất quá các tướng lĩnh khác sau khi nghe được tin tức này, đều rất vui mừng.

Hiện giờ Giang Bắc đã bị đánh hạ, chỉ cần đánh hạ Giang Nam, quân Túc Châu thật sự có thể vấn đỉnh thiên hạ, bọn họ cũng danh chính ngôn thuận trở thành văn thần võ tướng.

Cho nên ngày hôm sau lúc lên triều, tất cả mọi người đều giống nhau chúc mừng Trương Tế Thế, vả lại nhao nhao xin ra trận mang binh vượt sông, đi tụ hợp cùng với Hà Sáo Vương, cùng giết đến kinh thành.

Nhìn bộ dáng hưng phấn của quần thần, trong miệng Trương Tế Thế muốn trừng phạt Trương Định Nam cũng nói không nên lời.

Ông ta biết thời gian này đám võ tướng này đều xoa tay hầm hè, muốn dẫn binh đánh giặc, nhưng bởi vì thế lực càng lúc càng lớn, trong lòng ông ta cũng bắt đầu kiêng kỵ những thuộc hạ này. Về phương diện lãnh đạo cũng có kiềm chế. Lần này vốn định để thứ tử Trương Định Nam trở lại Túc Châu, nhân cơ hội đoạt quân quyền của hắn ta, đem quân Hà Sáo cùng quân Túc Châu hợp nhất làm một, nắm về trong tay, lại tự mình dẫn binh vượt sông. Như vậy về sau những thuộc hạ này cũng sẽ không dao động lòng người.

Đây là không nghĩ tới, sẽ gặp được Phi Loan trở về. Trong lúc nhất thời lại đem chuyện của đứa con bất hiếu buông xuống.

Nhớ tới những điều này, trong lòng Trương Tế Thế đối với đứa nhi tử này càng thêm bất mãn.

Các tướng lĩnh phía dưới còn đang nghị luận muốn đánh tới hoàng cung, trực tiếp lật đổ vương triều mục nát này. Trương Tế Thế thấy thế, cũng không chuẩn bị thảo luận chuyện này nữa, hơn nữa trong lòng ông ta còn nhớ thương Phi Loan bên này, liền cũng vô tâm ở chỗ này nghe bọn họ thảo luận: "Chuyện này ngày sau lại nghị luận, tất cả chờ đợi trở về trước đi."

Nói xong phất tay áo rời đi.

Mọi người nhìn Trương Tế Thế cứ như vậy rời đi, nhao nhao nghi hoặc không thôi.

Trước kia Hoàng thượng là nóng lòng nhất, hiện giờ thời cơ tốt như vậy mà không nắm chắc, chẳng phải là muốn bỏ lỡ cơ hội tốt sao.

"Quân sư, Hoàng thượng đây là ý gì a, thật vất vả mới trở về, cũng không gặp những người chúng ta. Bây giờ nghị sự cũng không muốn nghị sự nữa." Một tướng lĩnh mặc trang phục võ tướng nói.

Người bên cạnh cũng vây quanh, lấy Tôn Kỳ Vân làm trung tâm thảo luận chuyện này.

Tôn Kỳ Vân vẻ mặt cười khổ: "Ta cũng đã lâu không gặp mặt được Hoàng thượng, chuyện này không rõ ràng lắm, không rõ lắm a."

"Ngay cả quân sư cũng không gặp được, Hoàng thượng rốt cuộc đang bận cái gì vậy? Chẳng lẽ lời đồn đãi là thật, Hoàng thượng hiện giờ là bị một nữ nhân không rõ lai lịch mê hoặc."

"A, hiện tại thiên hạ chưa định, Hoàng thượng làm sao có thể trầm mê nữ sắc a."

"Lại nói tiếp, chính thất phu nhân của Hoàng thượng vẫn còn ở hậu viện, ngay cả danh phận cũng không có." Có người sâu kín nói.

Những người khác nghe xong, trong lòng cũng có chút tư vị.
 
Bình Luận (0)
Comment