Tiểu Kiều Thê Nhà Quân ( Dịch Full )

Chương 77

Chương 77
Chương 77
Sau khi Phùng Trinh rời đi, Ngô ma ma nói: "Phu nhân, sau này phải nên làm thế nào đây. Tiêu di nương kia suy cho cùng vẫn là tiểu cô của Phùng nương tử."

"Chỉ là một di nương thôi, có thể gợi lên sóng gió gì. Cô nương Lưu gia kia không phải cũng sẽ gả đến đây sao. Đến lúc đó bọn họ tự ở hậu viên của mình mà nháo đi." Trương phu nhân vui cười hớn hở: "Cũng đã đến lúc nên cưới thê tử cho Định Nam chúng ta rồi."

"Phu nhân, ngài đã nhìn trúng ai rồi à?" Ngô ma ma nghe vậy thì cũng vui vẻ nói. Nhị công tử là do bà ta nhìn lớn lên, giống như là con ruột, nhị công tử muốn cưới thê tử, thật đúng là khiến người ta vui mừng.

Trương phu nhân nói: "Tuy rằng vẫn chưa quyết định, nhưng lần này vào kinh có thể được định ra."

Vì để tuyển chọn thê tử cho nhi tử của mình, đương nhiên bà ta phải tốn tâm tư. Dòng dõi của bà ta chẳng hề cao, cho nên hoàn toàn không giống với Trương Tế Thế phải xem gia thế của đối phương. Bà ta cũng chủ yếu là xem nhân phẩm tướng mạo, tài năng tính cách. Về những mặt khác, chỉ cần không phải là quá nghèo túng, nhật thật ra không sao cả.

Lại nghĩ tới điều gì, bà ta lại nói với Ngô ma ma: "Đúng lúc Phùng Trinh cũng ở Túc Châu, để nàng ấy đi theo ta đến kinh thành đi. Cũng để cho nàng ấy được mở mang tầm mắt."

Phùng Trinh vốn nghĩ rằng chuyện này sẽ chấm dứt, đã đến lúc trở về Hà Sáo bên kia. Còn chưa có lên đường, Ngô ma ma đã sai người truyền lời nhắn tới, bảo nàng đi cùng với Trương phu nhân lên kinh thành.

Nghe được tin tức này, tuy rằng Phùng Trinh có chút rối rắm, song vẫn lập tức đồng ý.

Tuy rằng nàng cũng có chút nhớ nhung Tiêu Sơn, nhưng là rất hiếm khi có cơ hội đi kinh thành. Ở thời đại này, có thể đến được Hà Sáo như nàng, vẫn là mục tiêu mà rất nhiều người cả đời khó đạt được. Mà kinh thành xa xôi lại càng không thể với tới.

Ngay cả Trương phu nhân, số lần đến đó cũng có thể đếm được trên đầu ngón tay. Đi ra ngoài thấy việc đời nhưng thật ra cũng không tồi.

Đương nhiên, thân phận lần này của Phùng Trinh chính là để kiểm tra xem xét việc kioanh rượu của La gia ở kinh thành, cho nên nàng và Trương phu nhân thuận đường đi cùng.

Trên đường đi, hai người ngồi chung một xe ngựa, Trương phu nhân kéo Phùng Trinh nói về những chuyện ở kinh thành.

Bây giờ kinh thành do năm đại thế gia nắm giữ triều chính. Tuy hiện tại lão hoàng đế mới hơn bốn mươi tuổi, nhưng sức khỏe đã không còn tốt, có tâm nhưng không đủ lực. Mà thế lực trong chiều lớn nhất chính là Cao gia, thứ hai là Lưu gia, sau đó là Ninh gia, Từ gia, Diệp gia.

Bốn thế gia khác đều là đại tộc lâu đời, chỉ có Ninh gia là bởi vì có hoàng hậu đương triều, cho nên trở thành ngôi sao mới trong triều.

Nói đến Ninh gia, sắc mặt Trương phu nhân không được tốt lắm. "Ninh gia này ngươi cũng biết, chính là nhà mẹ đẻ của Ninh thị, nguyên phối của tướng quân. Hoàng hậu Ninh thị này, chính là bào muội của bà ta."

Phùng Trinh nghe vậy thì nói: "Vậy chỗ dựa của thiếu tướng quân chẳng phải là Ninh gia rồi?"

Có hoàng hậu làm chỗ dựa vững chắc, mặc kệ thế nào cũng không nên khinh thường.

Trương phu nhân cười nói: "Như thế thì không có, nghe nói lúc trước khi Ninh thị và tướng quân thành thân, đã khiến cho cả tộc Ninh gia rất không vui, ngay cả vị bào muội Ninh gia này cũng không muốn gặp lại đứa chất tử ruột này một lần, cho nên những năm gần đây, Trương Thừa Tông cũng không gặp được vị tiểu di này."

Bên trong thế gia đại tộc sẽ nhưng cũng không có thân tình gì. Trương phu nhân không lo âu chút nào. Hơn nữa dù như vậy, hoàng đế cũng không thể kiểm soát được chuyện của Trương gia. Ai mà không biết chính lệnh của hoàng đế hiện nay đã không thể truyền được ra khỏi kinh đô. Mấy năm nay sở dĩ bình yên vô sự như vậy, còn không phải bởi vì mấy đại thế gia kiềm chế lẫn nhau, đại quân của Trương Tế Thế ở Túc Châu lại như hổ rình mồi.

Phùng Trinh thấy trong lòng của Trương phu nhân đã có định liệu trước, tự nhiên không lo nghĩ nữa. Đối với những đấu tranh quyền mưu kia, rốt cuộc nàng cũng là người mới, hoàn toàn chưa có cấp bậc nhập môn. Không thể đoán được tâm tư của những cáo già này.

Trương phu nhân lại nói về mấy nhà khác.

Cao gia là nhà mẹ đẻ của thái hậu trước đây, cho nên thực lực hùng hậu. Bất quá Trương phu nhân không phải nhìn trúng bọn họ. Đối với Trương phu nhân vẫn một mực sống ở biên cảnh mà nói, cái gì nội tình hay không nội tình cũng không quan trọng, điều quan trọng là phải có người nắm trong tay. Bằng không, khi bọn man di đánh đến, cho dù ngươi là thánh nhân hạ phàm, cũng sẽ là một con cừu chờ bị làm thịt.

Nhưng ngược lại về Lưu gia, Trương phu nhân lại rất thích. Không ngoài gì khác, chỉ vì Lưu gia này là thế gia thanh lưu thật sự. Môn sinh của nhà này trải rộng khắp thiên hạ, trong tay có rất nhiều người đọc sách.

Điều này chính là rất khó lường. Phải biết là, tranh đoạt thiên hạ này đúng là chuyện của võ tướng, nhưng cai quản thiện hạ phải là người đọc sách mới có thể làm tốt được. Mà bởi vì Lưu gia đã qua mấy đời làm thái phó, hơn nữa thanh danh rất tốt, toàn gia tộc đều là người tài hoa xuất chúng, cho nên tuy rằng không có giá trị vũ lực gì, cũng không có tài phú gì nhiều, nhưng cũng có thể được xưng tụng là thế gia cùng với những nhà khác.

Về phần Từ gia và Diệp gia, cũng là bên tám lạng bên nửa cân. Dựa theo lời của Trương phu nhân mà nói, so tài phú không thể so được với La gia, so tài hoa không thể so với Lưu gia, so thế lực không thể so được với Ninh gia. Dù sao các phương diện đều tương đối cân bằng, nhưng đối với Trương phu nhân mà nói, đều là những việc vô bổ.

"Nhưng dù vậy, khi đến kinh thành chúng ta không thể coi thường bọn họ. Suy cho cùng nơi đó cũng là cái bệ của bọn họ, nên kết giao thật tốt, cũng sẽ có được một ít chỗ lợi. Đến lúc đó ngươi chỉ cần cẩn thận đi bên cạnh ta, tuy rằng ta không thích những người làm bộ làm tịch này, nhưng những người khác lại cố tình là tỏ vẻ như vậy. Ngày sau ngươi cũng cần phải học được những thứ đó."

Phùng Trinh trong nháy mắt đã hiểu ra.

Trương phu nhân đây là đang yêu cầu nàng học "giả vờ.." như những người đó.
 
Bình Luận (0)
Comment