Phùng Trinh nói: "Không nghĩ tới đại tướng quân lại tìm cho thiếu tướng quân một vị cô nương tốt như vậy." Những vị phu nhân vừa rồi, đều là hết lời khen ngợi với vị đại tiểu thư Lưu gia này.
Trương phu nhân lại cười nói: "Lời này của ngươi ấy à, người này tốt ở chỗ nào?"
Thấy Trương phu nhân có vẻ không đồng ý, Phùng Trinh khó hiểu nói: "Vị cô nương này xuất thân danh môn, cầm kỳ thi họa mọi thứ đều tinh thông, chính là một vị tài nữ hiếm có". Đây chính là khuê tú danh môn.
Trương phu nhân lắc đầu: "Ngươi ngẫm lại xem, Trương gia chúng ta đang làm gì? Chúng ta chính là quân gia. Cưới một tài nữ như vậy trở về thì có ích lợi gì. Nếu như ta muốn tuyển thê tử cho Định Nam, nhưng lại không muốn chọn một nữ tử như vậy."
Phùng Trinh mỉm cười: "Vậy phu nhân muốn tìm kiểu gì?"
"Nếu như ngươi chưa thành thân, thật ra ta lại muốn tìm một người như ngươi." Trương phu nhân mỉm cười nhìn nàng, thấy Phùng Trinh không tin, liền nói: "Ta không có lừa ngươi. Ngươi có văn lại có võ, lại hiểu đại thể, chính là một tức phụ hiếm có. Nhưng thật ra chúng ta gặp nhau muộn, nếu bằng không, ta sẽ không cho ngươi tiến vào cửa của Tiêu gia."
Phùng Trinh nghe những lời này khẽ mỉm cười: "Phu nhân có thể không cần xem trọng dân phụ. Nếu như dân phụ không tiến vào cửa Tiêu gia, chỉ sợ cũng không có cơ hội quen biết phu nhân ngài. Hiện giờ dân phụ cũng toàn tâm toàn ý làm việc cho phu nhân, ngày sau phu nhân lại tìm được tức phụ hợp ý, đây mới là đẹp cả đôi đàng."
"Cái miệng này của ngươi ai, chính là rất biết ăn nói." Trương phu nhân vui vẻ nở nụ cười. Lại nhìn Phùng Trinh với vẻ mặt thần bí: "Ngươi có biết bổn phu nhân đã nhìn trúng vị khuê tú nào không?"
Phùng Trinh suy nghĩ một lúc rồi nói: "Khi vào thành phu nhân đã nhắc đến năm đại thế gia, tất nhiên là người bên trong của năm đại thế gia. Hơn nữa phu nhân chỉ đề cập Cao gia, Ninh gia và Lưu gia. Trong số đố, lại có nhiều tán thưởng với Lưu gia. Chẳng lẽ.. Cũng là xuất thân từ Lưu gia?" Sau khi tự mình phân tích, nàng cảm thấy có chút không có khả năng. Xét cho cùng, thê tử của Trương Thừa Tông cũng là trưởng nữ của Lưu gia. Trương phu nhân cũng vừa mới nói là không thích vị này.
Nàng nhìn Trương phu nhân, lại thấy Trương phu nhân híp mắt, vui vẻ cười nói: "Nói ngươi thông minh, nhưng ngươi thật ra rất thông minh. Bất quá việc này ta còn chưa xác định, cho nên không nói cho ngươi biết. Chờ cuối cùng ngươi nhìn lại xem, xem mình có đoán đúng hay không."
Phùng Trinh nghe thấy Trương phu nhân thừa nhận, cũng kinh ngạc không thôi. Cuối cùng là Trương phu nhân đang nhìn trúng vị thiên kim nào của Lưu gia?
Phủ Trường Bình Hầu.
Trường Bình Hầu Lưu gia là thế gia vọng tộc đã qua nhiều thế hệ, văn chương truyền từ đời này sang đời khác, nhân tài xuất hiện lớp lớp. Thậm chí đại gia chủ còn đang giữ vị trí thái phó, môn sinh rộng khắp. Gia phong của Lưu gia cực kỳ nghiêm khắc, đám hậu bối đều là người văn chương xuất chúng. Ngay cả nữ nhi, cũng có hiền danh truyền xa.
Lúc này, trong phòng của trưởng nữ đại phòng của Lưu gia Lưu Mẫn Thục, các bà tử đang bận rộn vội vàng, cùng giúp Lưu Mẫn Thục trang điểm chải chuốt.
"Đại cô nương nhà chúng ta thiên sinh lệ chất, ngày sau không biết nam nhân nào mới xứng được đây."
"Không sai, nếu không phải hoàng thượng không có hoàng tử thành niên, đại cô nương nhà chúng ta cũng xứng là hoàng tử phi."
Nha hoàn bà tử ngươi một câu rồi lại một câu ca ngợi. Đây chính là nữ nhi Lưu gia xuất chúng nhất hiện nay, không nói nàng ta ở Lưu gia có địa vị cao, ngày sau khi ra cửa, kia cũng là phu nhân nhà cao cửa rộng, một thân phú quý.
Lưu Mẫn Thục nhìn vào chiếc gương đồng cong cong khóe miệng.
Hoàng tử phi? Nàng ta cũng không hiếm lạ gì. Hoàng triều này không bao lâu nữa rồi sẽ diệt vong, về sau đoạt được thiên hạ, chính là Trương gia. Mà nàng ta, là thái tử phi Trương gia. Tương lai sẽ là hoàng hậu mẫu nghi thiên hạ.
Đáng tiếc tuy rằng nàng ta biết trước tương lai, lại không dám nói cho bất luận kẻ nào, lo lắng người khác nói nàng đồn bậy bạ, hoặc vô tình thay đổi vận thế của Trương gia.
Hơn nữa nàng ta cũng không muốn người khác tới tranh đoạt vị trí thái tử phi với mình, cho nên chỉ có thể giấu ở trong lòng.
Nhưng nàng ta dám khẳng định, 'cảnh trong mơ' kia nhất định là thật, nếu không thì nàng ta cũng sẽ không cảm thấy đồng cảm với bản thân mình gặp phải với tất cả những cảnh trong mơ kia.
Trong giấc mơ, Trương đại tướng quân tuyển chọn thê tử cho nhi tử. Trưởng nữ Cao gia bởi vì tài mạo song toàn, được tuyển chọn làm thê tử của Trương Thừa Tông. Bởi vì ngày thường nàng ta tầm tầm, cho nên gả cho thứ tử Trương Định Nam. Vốn dĩ cho rằng Trương Định Nam là người có tiền đồ, chính ai ngờ được vị ông công tướng quân kia thật sự quá mức thiên vị. Sau khi dựng cờ tạo phản, lập tức liền phong trưởng tử Trương Thừa Tông làm thái tử. Mà vị đường muội kia của nàng ta, cũng bởi vì mối quan hệ của nàng ta gả vào phủ tướng quân, cho nên trở thành trắc phi của Trương Thừa Tông.
Nhìn thấy trong gia tộc có một người thấp kém hơn mình, không ngờ lại trở thành trắc phi của thái tử, ngày sau còn trở thành hoàng phi, thậm chí là hoàng quý phi địa vị ngày càng cao, trong lòng nàng ta cảm thấy rất phiền muộn. Mà Trương Định Nam lúc đầu cũng đối xử không tệ với nàng ta, sau lại chỉ một lòng nhào lên chiến trường. Nàng ta cảm thấy tịch mịch, hơn nữa trong lòng giận dỗi, chạy về nhà mẹ đẻ. Lại không nghĩ được trên đường trở về nhà mẹ đẻ lọt vào tay sơn tặc bị hãm hại.
Cũng may kia chỉ là một giấc mơ. Khi tỉnh dậy từ giấc mơ, nàng ta vẫn là trưởng nữ Lưu gia mới mười tuổi. Hết thảy bắt đầu lại, cho nên nàng ta lập chí mình nhất định phải đủ ưu tú, mới có thể để cho vị Trương đại tướng quân kia nhìn trúng, lựa chọn nàng ta làm thê tử của Trương Thừa Tông. Ngày sau, nàng ta chính là thái tử phi, thậm chí là hoàng hậu.
Trở thành mẫu nghi thiên hạ, đó là mơ ước của mọi nữ nhân. Nếu ông trời đã cho nàng ta một giấc mộng hoàng lương, tự nhiên là ban ân huệ cho nàng ta, lựa chọn nàng ta trở thành phượng hoàng làm bạn cùng đế vương.
Nhìn gương mặt trang điểm tinh xảo trong gương, nụ cười của Lưu Mẫn Thục càng sâu, môi đỏ mọng cong lên.
Sau khi trang điểm xong. Lưu Mẫn Thục dẫn người trong phòng đến Tùng Hạc đường của lão tổ tông Lưu gia.
Lưu lão thái quân năm nay đã thọ ngoài sáu mươi, nhưng vẫn còn rất minh mẫn.
Lần này bởi vì hôn sự của Lưu Mẫn Thục, hơn nữa còn là liên hôn với Trương gia, cho nên không dám quá mức tùy tiện. Đương nhiên muốn lôi kéo Lưu Mẫn Thục đến để dạy dỗ thêm nhiều nữa, nhân tiện chỉ điểm cho những tôn nữ chưa xuất các.
Mấy người tôn nữ đã sớm tới bên cạnh lão thái quân, nói những lời ngọt ngào. Lão thái quân lại thỉnh thoảng nhìn về phía cửa: "Sao Mẫn Thục vẫn còn chưa tới?"