Edit: gitothemeow
____________
Tiểu Mỹ Nhân cụp mắt, “Anh bắt cá hai tay, trong lúc có hôn ước lại làm bộ độc thân đến tán tỉnh tôi. Chủ chiếc giày trong tủ là nguyên phối của anh, anh lừa hắn đi với tôi, một mình phá hủy hôn ước, cậu ấy không thể nào tiếp thu những thứ này liền nhảy sông tự sát, mà tôi, không thể cứ như vậy chấp nhận anh”
Tra Công nghe xong ngây người, lẳng lặng nhìn người đang ôm trong ngực, “Anh…”
Một vài ký ức vụn vặt hiện ra.
Ăn khớp tới ba, bốn phần Tiểu Mỹ Nhân nói.
“Anh nói anh thích tôi, tôi tin. Mà tôi khẳng định anh cũng thích nguyên phối cũ, dù sao cũng là hai đứa nhỏ vô tư thanh mai trúc mã. Cho nên….sự yêu thích của anh chắc chắn có kì hạn, qua rồi liền không còn mới mẻ, mà không mới mẻ sau đó, cũng sẽ bị vứt bỏ như chiếc giày cũ kia”
Tiểu Mỹ Nhân từng ngón từng ngón gỡ ra cánh tay Tra Công đang cầm chính mình, nụ cười ôn nhu, “Lê Lê, tôi thừa nhận tôi còn có một chút thích anh, nhưng tôi, sẽ không lại yêu anh đến không còn gì như trước đây. Muốn lại một lần nữa ngu xuẩn, tôi có phải rất tiện(*) hay không a?”
(*) tiện trong ti tiện
Bữa tối dưới ánh nến cùng với lời tỏ tình thâm tình dưới ánh trăng đêm nay còn có thể đánh động Tiểu Mỹ Nhân tỉnh tỉnh mê mê vài năm trước, cùng với vài Omega ngây thơ chưa từng va chạm đến tim đập nhanh, sinh ra vọng tưởng muốn cùng Tra Công sống an an ổn ổn đến hết đời.
Thế nhưng vật đổi sao dời, từ lâu đã cảnh còn người mất.
Những chuyện quá trớn nếu có lần một lần hai ắt có lần ba, coi như lúc trước Tra Công cũng chỉ có ý nghĩ, cũng chưa từng thật sự theo đuổi ai, nhưng cũng đủ khiến cho Tiểu Mỹ Nhân từ thanh mai trúc mã lự kính gia trì bên trong triệt để tỉnh lại.
(*) mình chỉ tra được lự kính là filter chứ mình vẫn không hiểu lự kính gia trì là gì hết nên mình để nguyên ;;;-;;;
Cậu vốn cũng không phải chỉ có đầu óc yêu đương, sau khi lự kính nát thì càng triệt để lý trí, chắc chắn sẽ không vì lo lắng cho cảm thụ của Tra Công mà lại ủy khuất chính mình.
Niên thiếu vô tri, sai lầm nhận người không rõ phạm một lần là được.