Tiểu Sư Muội Nói Thần Kinh Cũng Là Thần

Chương 132

Không biết đã qua bao lâu, từng lớp linh vụ dần dần tan ra.

 

Ma Vương nằm trên đất mơ màng ngủ, hai, ba túi trữ vật bên cạnh nó đã trống rỗng.

 

Chỉ nghe tiếng gió vù vù, xoáy linh lực trên đầu Khương Trúc càng lúc càng lớn.

 

Đây chính là ưu ái của thiên đạo đối với thông linh hồn phách.

 

Dù ngưng tụ thành Kim đan cũng là chuyện nước chảy thành sông, không cần phải độ kiếp.

 

Trong đan điền của Khương Trúc, một viên đan nguyên hình tròn lơ lửng trong đó, tỏa ra ánh sáng lấp lánh, linh lực không ngừng bồi đắp viên kim đan này.

 

Mà ở nơi cách kim đan không xa, cành của Sinh Mệnh thụ vươn ra, lan tràn, kéo dài, cuối cùng quấn lấy kim đan, kéo nó lên tán cây.

 

Ánh sáng xanh và vàng đan xen, tắm mình trong linh lực.

 

Nhìn kỹ còn thấy trên viên Kim đan bị cành cây quấn lấy xuất hiện chín đường vân màu vàng huyền bí.

 

Cửu Chuyển Kim Đan!

 

Theo lý thuyết, chỉ những nhân tài đã trải qua lôi kiếp đồng thời chịu đựng được chín đạo Thần Thiên Tử Lôi mới có thể sở hữu loại Kim đan hoàn mỹ này.

 

Ma Vương ngẩng đầu, trong mắt lóe lên sự ngạc nhiên và nghi ngờ.

 

Đây là lần đầu tiên nó gặp được thông linh hồn phách, vậy mà lại kinh hãi thế tục đến vậy.

 

Suy cho cùng, mô tả trong truyền thừa cũng chỉ tóm tắt lại thôi.

 

“Có lẽ thông linh hồn phách giống như huyết mạch đặc biệt và thể chất đặc biệt, đây là khả năng bẩm sinh của nàng.”

 

Cũng không có gì đáng ghen tị.

 

Đổi lấy bằng mười kiếp lương thiện, không thể nói đó là do may mắn.

 

Đột phá Kim đan, Khương Trúc tuy vui mừng nhưng cũng có chút nghi ngờ.

 

Trong sách nói Kim đan phải trải qua lôi kiếp, nhưng vừa rồi rõ ràng không có lôi kiếp.

 

Chẳng lẽ thể chất mỗi người khác nhau?

 

Hơn nữa sao Sinh Mệnh thụ lại quấn lấy Kim đan?

 

Lôi Thần lên tiếng trấn an: “Đừng lo lắng, Sinh Mệnh thụ vốn là một phần đan điền của ngươi, Kim đan và nó ở cùng nhau không dễ bị tổn thương.”

 

“Sinh Mệnh thụ đã bén rễ trong đan điền của ngươi, khi ngươi có nguyên anh, nó cũng sẽ kéo nguyên anh lại để bảo vệ.” Ma Vương nói.

 

“Ngươi cứ yên tâm, có bổn vương và thanh kiếm rách này, cơ thể ngươi sẽ không có gì khác thường.”

 

Chúng và Khương Trúc đã ký khế ước, tất nhiên có thể cảm nhận được tình trạng trong cơ thể nàng.

 

Nghe Ma Vương và Lôi Thần nói vậy, Khương Trúc hoàn toàn yên tâm.

 

Thực ra lần trước khi đánh với Tang Quỷ Vương, nàng cũng cảm nhận được Sinh Mệnh thụ luôn truyền sức sống cho nàng, nên nàng mới hồi phục nhanh như vậy.

 

Khương Trúc chép miệng.

 

Chỉ là sau này cần bổ sung thật nhiều linh lực, hôm nay tu luyện đã tốn ba túi trữ vật, trong đó một nửa linh lực đã bị Sinh Mệnh thụ lấy đi.

 

Thu Vũ Miên Miên

May mà nàng biết luyện khí, nếu không làm sao nuôi nổi cả gia đình lớn như vậy.

 

Ma Vương đợi nàng tiến giai hoàn toàn thành công mới trở lại sọt nhỏ bên hông nàng.

 

“Bổn vương phải ngủ một thời gian để hấp thụ sức mạnh, ngươi tự cẩn thận một chút, đừng chơi đùa quá trớn, thanh kiếm rách đó bị khế ước áp chế, không giúp nhiều được cho ngươi đâu.”

 

Lần này sức mạnh nó thu hồi được khá lớn, nó cố gắng trông coi đến khi nàng đột phá Kim đan mới yên tâm ngủ say.

 

Lôi Thần nghe thấy lời nói có chút khinh thường của nó thì tức giận muốn chết, nhưng cũng không phản bác.

 

Chỉ khi Khương Trúc trưởng thành, sức mạnh của nó mới được phát huy.

 

Nhưng Kim đan và trúc cơ khác biệt một trời một vực, với tu vi hiện tại của nàng cũng có thể phát huy được một hai phần.

 

“Biết rồi.”

 

Thấy trong sọt nhỏ không còn động tĩnh, Khương Trúc vừa định củng cố tu vi, ngoài cửa vang lên tiếng của Bạch Tử Mục.

 

“Niệm Nhất, ngươi tu luyện xong chưa? Ngày mai Luyện Khí Các tổ chức đấu giá, nhờ ta đưa thiệp mời.”

 

“Đến đây, đến đây.”

 

Khương Trúc nghe thấy là Luyện Khí Các, vội vàng đứng dậy mở cửa.

 

“Cuối cùng cũng bắt đầu rồi, lại có thể kiếm được một đống linh thạch.”

 

[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com/tieu-su-muoi-noi-than-kinh-cung-la-than/chuong-132-neu-nguoi-cho-kiem-tu-linh-thach-thi-nguoi-chinh-la-cha-ruot-cua-nang-ta.html.]

Khương Trúc vui vẻ nhận thiệp mời, lật xem nội dung bên trong, thuận miệng hỏi: “Sao Luyện Khí Các lại nhờ ngươi đưa thiệp mời?”

 

Đúng là nên quay lại Luyện Khí Các xem sao.

 

Không biết họ luyện thế nào rồi.

 

“Ta và bọn Mục Trì xuống núi đi chơi một vòng, khi về sớm, ta đúng lúc gặp người của Luyện Khí Các đi lên.”

 

Người của Luyện Khí Các tất nhiên không vào Thiện Lão Đường được, nên nhờ Bạch Tử Mục giúp đỡ.

 

Khí tức trên người Khương Trúc quá rõ ràng.

 

Đó là khí tức của Kim đan.

 

Bạch Tử Mục hơi ngạc nhiên: “Ngươi đột phá rồi?”

 

“Ừ, tốn của ta nhiều linh thạch lắm.”

 

Bạch Tử Mục lộ vẻ kinh ngạc, vừa muốn hỏi nàng có phải đột phá ở đây không, vừa muốn hỏi tại sao không có lôi kiếp.

 

Nhưng cuối cùng hắn vẫn không hỏi gì.

 

Hắn nghĩ ai cũng có bí mật, đến lúc muốn nói thì tự nhiên sẽ nói.

 

Đột nhiên hắn nghĩ đến một điểm khác.

 

“Vậy ngươi luôn dùng công pháp của Thiên Diễn Tông chúng ta để tu luyện sao? Ý ta là, ngươi có cảm giác kỳ lạ nào không, ví dụ như khi tu luyện cảm thấy linh lực chạy ra ngoài.”

 

Thực ra hắn luôn nghi ngờ, liệu có phải công pháp của tông môn họ có vấn đề gì không.

 

Nhưng các trưởng lão của tông môn đã kiểm tra toàn bộ truyền thừa cũng không tìm thấy vấn đề ở đâu.

 

Khương Trúc lắc đầu: “Không có, rất suôn sẻ.”

 

“Không đúng, ngươi cũng không học theo chúng ta hoàn toàn.” Trực giác Bạch Tử Mục cho rằng vấn đề nằm ở chỗ Khương Trúc đã thay đổi công pháp.

 

Không lý nào một người ngoại tông học qua loa, rồi luyện công pháp lại suôn sẻ hơn bọn họ.

 

Trừ khi công pháp của họ đã sai từ lâu.

 

Càng nghĩ càng thấy kinh hãi, Bạch Tử Mục cố nén cảm xúc trong lòng, ngẩng đầu nói: “Hôm nào đó, ngươi có thể đến tông môn chúng ta xem thử không?”

 

Khương Trúc khựng lại: “Ngươi muốn ta giúp các ngươi xem tâm pháp?”

 

“Tông môn các ngươi sẽ đồng ý sao?”

 

Dù sao một khi xem tâm pháp, công pháp của tông môn họ sẽ hoàn toàn lộ ra trước mặt nàng.

 

Bạch Tử Mục gật đầu nói: “Ta sẽ về bàn với các trưởng lão, chắc họ sẽ đồng ý thôi, chỉ cần ngươi đồng ý là được, tông môn chúng ta có thể trả công cho ngươi, không làm không công.”

 

“Được thôi.”

 

Khương Trúc vui vẻ đồng ý.

 

Vừa rồi Sinh Mệnh thụ khiến nàng nhận ra linh thạch vẫn không đủ dùng, chỉ một Sinh Mệnh thụ chưa lớn đã cần nhiều linh thạch như vậy, muốn nuôi lớn nó, đường còn dài lắm.

 

Chỉ cần có thù lao, mọi chuyện đều dễ nói.

 

Khương Trúc nghĩ một chút rồi vẫn cảnh báo trước: “Nhưng ta chỉ có thể cố gắng hết sức, không chắc giúp được gì cho các ngươi.”

 

“Không sao, xem thử là được rồi.”

 

Bạch Tử Mục biết rõ độ nhạy cảm của Khương Trúc với linh lực vượt xa người thường, nếu ngay cả nàng cũng không phát hiện ra, thì không biết đến bao giờ mới biết rõ được sự thật của vấn đề.

 

“Nếu vậy, ta cũng không làm phiền nữa, ta sẽ về tông môn tìm các trưởng lão bàn bạc ngay, nếu ngươi rảnh thì đến Thiên Diễn Tông xem thử.”

 

“Được.”

 

Sau khi Bạch Tử Mục đi, Khương Trúc cầm thiệp mời, định đi Luyện Khí Các.

 

Nhưng nàng vừa ra cửa, lại gặp sư tỷ Kiếm tu học thay.

 

Sư tỷ Kiếm tu rất chuyên nghiệp, khi Khương Trúc không có mặt, mỗi tiết học đều lên lớp thay nàng, còn giúp nàng ghi chép lại những điểm chính.

 

Điều này khiến Khương Trúc cảm động, trả công nàng ta gấp ba lần.

 

Kiếm tu mà, nếu ngươi cho nàng ta linh thạch, thì ngươi chính là cha ruột của nàng ta.

 

Sư tỷ vỗ ngực, tuyên bố sẽ luôn đi học giúp nàng, tuyệt đối không để nàng bị trưởng lão bắt được.

 

Một trăm viên linh thạch cực phẩm không mua được một Linh Khí, nhưng ngươi có thể thuê được một Kiếm tu tận tâm.

 

Đây chính là tỷ lệ giá trị tuyệt đối.

 

Khương Trúc cất kỹ ghi chép, khẽ hát, nàng ung dung rời khỏi Thiện Lão đường.

Bình Luận (0)
Comment