Hoàng thành hôm nay náo nhiệt hơn thường ngày, nhiều người từ các thành trì xung quanh cũng đổ về, các khách điếm đều chật kín.
Luyện Khí Các, Thần Đan Các và Linh Phù Các cùng hợp tác tổ chức một buổi đấu giá, nghe nói bán một món đồ vô cùng hiếm có.
“Không biết là thứ gì mà lại gây náo động như vậy.”
Nhiều người nghe danh đến sau không thể thấy được mẫu vật trưng bày trước của Luyện Khí Các, hoàn toàn không biết trông nó như thế nào, cũng không biết tên gọi là gì, chỉ biết mọi người đều đến vì món đồ đó.
“Ngươi chưa nghe sao? Thứ đó sánh ngang với Thần Khí đấy.”
“Thần Khí mà cũng đem ra bán? Ngươi đùa à.”
Người đó vẫy tay gọi nam nhân râu ria đối diện, che miệng nói nhỏ: “Ta không lừa ngươi đâu, đại cô tử ta là người làm vườn ở Vương gia, tận mắt thấy người của Luyện Khí Các mang một cái hộp vào Vương gia, hôm đó…”
“Gia chủ, người của Luyện Khí Các mang thiệp mời đấu giá đến.”
Vương Nhân đang ngồi không kiên nhẫn nói: “Đưa thì nhận, hôm khác cho người đi xem, chuyện nhỏ đừng làm phiền ta.”
Hạ nhân cung kính nói: “Là quản sự Chu đích thân đến, còn mang đồ theo nữa.”
Vương Nhân ngừng tay, vẻ mặt nghiêm túc hơn.
Bình thường Luyện Khí Các chỉ để gã sai vặt chuyên chạy việc mang thiệp mời đấu giá đến, quản sự đích thân mang đến, đây là lần đầu tiên.
“Mau mời vào.”
Không lâu sau, quản sự Chu mang theo một hạ nhân bưng hộp, phía sau còn có hai thị vệ bước vào cửa.
Vương Nhân cười ha hả đứng dậy: “Quản sự Chu, thiệp mời gì mà phiền ngươi đích thân đến một chuyến vậy.”
Quản sự Chu mỉm cười: “Thực sự là đồ quý giá, không yên tâm.”
Lúc này Vương Nhân mới nhìn vào cái hộp được bưng đến.
“Đây là…”
Quản sự Chu cầm lấy hộp, nói: “Buổi đấu giá lần này chỉ bán một món đồ này.”
“Các chủ nói, để thể hiện thành ý, Vương gia chủ có thể xem trước, lỡ đâu không hợp ý thì tránh đi một chuyến tay không.”
Vương Nhân hứng thú: “Ồ? Là thứ gì mà Luyện Khí Các coi trọng như vậy?”
Quản sự Chu mở hộp, linh lực nồng đậm tràn ra.
Nhìn vào bên trong, là một vật hình khối vuông.
Vương Nhân ngừng lại: “Vương mỗ kiến thức hạn hẹp, không nhìn ra đây là gì…”
“Vương gia chủ sẽ sớm hiểu thôi.”
Quản sự Chu mỉm cười cầm lấy vật đó, truyền linh lực vào để biểu diễn cho đối phương xem.
Đồng tử của Vương Nhân giãn ra, chỉ thấy màn hình phía trên sáng lên, từng dòng tin nhắn hiện ra.
[Luyện Khí Các: Đây là một Linh Khí có thể truyền tin tức bất kể thời gian, bất kể không gian, không giới hạn số người, không giới hạn địa điểm, chỉ cần có linh lực, tên là Tiểu Linh Thông.]
Vương Nhân đọc xong dòng đầu tiên, cả người kinh ngạc đến mức nói lắp.
“Đây đây đây… không giới hạn số người, tức là nhiều người có thể truyền tin cùng lúc? Thật sự bất kể thời gian, bất kể không gian luôn ư?”
Quản sự Chu gật đầu, nghiêm túc nói: “Tất nhiên, Luyện Khí Các chúng ta không bán hàng giả.”
Vương Nhân khó khăn nuốt nước bọt, cúi đầu tiếp tục nhìn màn hình.
[Thần Đan Các: Tiểu Linh Thông sẽ tạo ra các kênh tin nhắn riêng cho các gia tộc khác nhau, cho những người khác nhau, các kênh này độc lập với nhau, người khác không thể nhìn trộm, và số lượng kênh không giới hạn.]
[Linh Phù Các: Tiểu Linh Thông cho phép người dùng thiết lập bí pháp riêng, nếu không có sự đồng ý của chủ sở hữu, người khác không thể mở bằng bất kỳ cách nào.]
[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com/tieu-su-muoi-noi-than-kinh-cung-la-than/chuong-133-tieu-linh-thong-xuat-the-cap-nhat-bo-sung.html.]
[...]
Thông tin giới thiệu rất nhiều và phức tạp, nhưng Vương Nhân kiên nhẫn đọc từng chữ một, sợ bỏ sót điều gì.
“Vương gia chủ, bây giờ ngài có thời gian một nén hương để trải nghiệm, có muốn thử không?”
“Thử, thử.” Vương Nhân vội vàng đáp, sợ đối phương đổi ý.
Quản sự Chu đưa Tiểu Linh Thông qua, Vương Nhân nhận bằng hai tay, hắn ta hoàn toàn không dám mạnh tay.
“Không cần cẩn thận như vậy, chỉ cần không rơi từ trên cao hoặc bị đập mạnh là được, sẽ không bị hỏng đâu.” Quản sự Chu nhắc nhở.
Vương Nhân gật đầu, dù vậy, hắn ta vẫn cẩn thận vô cùng, trong tâm trạng vừa kinh ngạc vừa vui mừng trải qua thời gian một nén hương.
Trải nghiệm xong, hắn ta vẫn chưa hoàn hồn, suy nghĩ còn đắm chìm trong đó.
Thứ mới lạ này khiến ánh mắt hắn ta không thể rời đi, cho đến khi quản sự Chu đặt Tiểu Linh Thông trở lại hộp và đóng lại hoàn toàn.
Vương Nhân đích thân tiễn quản sự Chu ra cửa, mặt đầy vẻ vui mừng.
“Nếu Vương gia chủ hài lòng, hãy đến buổi đấu giá của chúng ta xem, trong buổi đấu giá, bất kỳ nghi ngờ nào chúng ta cũng sẽ giải đáp thỏa đáng.”
Thu Vũ Miên Miên
“Đương nhiên, bảo vật như vậy, dù không mua được thì xem cũng mở mang tầm mắt.”
“Vậy ta đi đến nhà tiếp theo đây.”
“Quản sự Chu đi thong thả.”
Người đó kể lại sinh động những gì đại cô tử mình đã thấy và nghe.
“Vương gia gia chủ kia cũng không phải là người thiếu kiến thức, quay vào nhà cười lớn nói gì đó về Thần Khí, ngươi đoán hắn ta làm gì?”
“Làm gì?”
“Hắn ta cho người kiểm kê linh thạch trong kho, còn gọi hết các trưởng lão trong gia tộc đến.”
“Coi trọng như vậy sao?”
“Đúng vậy.” Người đó ngẩng đầu: “Đại cô tử của ta tận mắt thấy, còn bà già của anh chàng nhà bên, cũng là người giao rau cho đại gia tộc, cũng thấy cảnh tương tự.”
“Ngươi nói ngay cả những người trong đại gia tộc cũng kích động như vậy, có thể là thứ bình thường sao?”
Nam nhân râu ria vỗ đầu, hối hận nói: “Hỏng rồi, ta đoán mang bao nhiêu đây linh thạch không đủ rồi.”
“Thôi đi, ngươi có mang theo hết cũng không tranh nổi với đám đại gia tộc đó, chưa kể còn nhiều tông môn nữa kìa.”
Người đó chậc lưỡi vài tiếng: “Mấy ngày nay Hoàng thành đã bị giẫm nát rồi, không biết có bao nhiêu người đến, trước đó Luyện Khí Các còn có triển lãm mẫu vật, sau đó người quá đông, cửa bị chen hỏng, nên phải rút lại.”
“Đến ngày đấu giá không biết sẽ náo nhiệt thế nào, những người bình thường như chúng ta chỉ đến xem cho vui thôi, đừng làm mấy chuyện vô dụng.”
Tam Đại Các cũng ra tay đủ mạnh mẽ, cho người mang Tiểu Linh Thông đến từng gia tộc nổi danh ở các thành trì xung quanh, gõ cửa từng nhà.
Những người làm việc trong đại gia tộc vừa ra khỏi cửa đã không kiềm chế được miệng, một truyền mười, mười truyền trăm, hơn nữa Tam Đại Các còn cố ý quảng bá danh tiếng và tin tức, ngầm thúc đẩy thêm.
Khi các nhân vật lớn nắm được thông tin, cùng lúc tin tức cũng lan truyền đến những tiểu nhân vật như tán tu, Tiểu Linh Thông được truyền tụng là vô cùng thần kỳ.
Dần dần, danh tiếng buổi đấu giá trở nên lớn hẳn, nhiều phú hào từ các thành trì xa xôi cũng đổ về.
Tán tu có linh thạch còn có thể vào tranh giành, những người như họ không vào được, chỉ đứng ngoài xem náo nhiệt, mở mang tầm mắt.
Khách điếm chật kín người, phòng trọ đầy ắp, không còn một phòng trống nào.
Ở đây, chỉ cần ngẩng đầu lên là có thể thấy được không ít phú hào và thế lực lớn nổi danh.
Vinh gia ở Đông Thành, Khương gia ở thành Kinh Dương, Hạo Thiên Phủ ở thành Vô Nhai, Ngạo Kiếm Sơn Trang ở thành Thanh Long, Sương Hàn Đường ở thành Vĩnh Khang…