Editor: May
"..." Tiểu Thỏ bị anh trừng như thế, lập tức chột dạ cúi đầu xuống.
Ngược lại Trình Thi Đồng, vẻ mặt lo lắng trùng trùng nhìn hai người bọn họ nói: "Cháu nói, hai người có thể thảo luận đề tài nghiêm tục một chút đi?? Nếu Tiểu Thỏ thật sự có thì làm sao bây giờ??"
"Sinh hạ."
"Không thể sinh."
Trình Chi Ngôn và Tiểu Thỏ hai người trăm miệng một lời hồi đáp.
"Ách..." Trình Thi Đồng nhìn Trình Chi Ngôn một chút, lại nhìn Tiểu Thỏ một chút, lúng túng giật giật khóe miệng, không nói lời nào.
"Sinh hạ." Trình Chi Ngôn cúi đầu, nhìn cả khuôn mặt trướng đến đỏ bừng của Tiểu Thỏ, thập phần nghiêm túc nói với cô: "Đây là con của hai người chúng ta."
"Em không muốn!! Em còn chưa qua sinh nhật tròn mười chín tuổi đâu, em mới không muốn tuổi còn trẻ đã làm mẹ!! Em mới lên đại học năm nhất!! Em còn là học sinh a!!" Tiểu Thỏ buồn bực nói với Trình Chi Ngôn: "Lại nói loại chuyện như vậy nếu như bị giáo viên bạn học biết rõ, về sau bọn họ sẽ nhìn em như thế nào!!"
"..."
Trình Chi Ngôn yên lặng nhìn cô, không nói lời nào, một hồi lâu, mới giọng rầu rĩ nói: "Cho nên sao, em liền muốn phá bỏ đứa bé của hai người chúng ta sao??"
"Cái này..." Tiểu Thỏ ngẩn ra, nhìn thần sắc u ám trên mặt Trình Chi Ngôn, một hồi lâu sau, mới giật giật khóe miệng nói: "Đây không phải là còn chưa có xác định sao... trước kia không phải là em ngẫu nhiên cũng sẽ chậm có dì cả ư... Nói không chừng, còn chưa có mang thai đâu??"
"Nếu mang thai rồi thì sao??"
"Vậy thì... có rồi nói..."
Dù sao Tiểu Thỏ ở dưới ánh mắt lạnh như băng bức bách của abg, là không dám nói hai chữ "Không cần" nữa...
Cách chỗ ngoặt cái hẻm nhỏ đối diện nhà ông bà nội Trình Chi Ngôn không xa, liền có một tiệm thuốc.
Trình Chi Ngôn và Tiểu Thỏ liền chờ ở cửa tiệm thuốc, sau khi Trình Thi Đồng đi vào cầm một hộp que thử thai đi ra, làm một dấu tay "OK" với hai người.