Tiểu Thanh Mai Ngốc Nghếch: Trúc Mã Yêu Nghiệt Quá Phúc Hắc

Chương 332

Editor: Quỳnh Nguyễn

"Uh`m." Trình Chi Ngôn hướng tới cô ảm đạm cười, đưa tay sờ sờ đầu của cô.

Ngày hôm sau sau khi tiễn Trình Chi Ngôn, trường học liền bắt đầu chính thức đi học.

Một buổi sáng tinh mơ, Tiểu Thỏ ngáp dài đi vào phòng học, nhìn Đường Tiểu Vũ đã ngồi ở trên ghế, cười hì hì chào một tiếng nói:: "Tiểu Vũ, sớm a."

"Sớm! Mau, lấy bài kiểm tra toán học của cậu ra cho tớ chép một chút!" Đường Tiểu Vũ vừa thấy Tiểu Thỏ đi đến, lập tức lòng nóng như lửa đốt hướng tới cô vẫy vẫy tay.

"A?" Tiểu Thỏ mới vừa đi đến trên chỗ ngồi, còn không có ngồi xuống, cặp sách liền đã bị Đường Tiểu Vũ đoạt.

" Làm gì, lúc nghỉ cậu không có làm bài tập sao?" Tiểu Thỏ trơ mắt nhìn Đường Tiểu Vũ quen thuộc mở cặp sách mình ra, từ bên trong lấy ra một chồng bài thi đã viết xong, nhịn không được giựt giựt khóe miệng thuận miệng hỏi.

"Vô nghĩa, chuyện nghỉ vui vẻ như vậy, sao có thể để cho làm bài tập phá hủy a." Đường Tiểu Vũ nhanh chóng lật đến bài kiểm tra toán học của Tiểu Thỏ, quơ lấy một cây bút bi, liền bắt đầu dứt khoát chép.

....

Trong mắt Tiểu Thỏ không biết nói gì nhìn cô ấy.

Đường Tiểu Vũ vừa chộp lấy bài kiểm tra vừa nói chuyện phiếm cùng Tiểu Thỏ nói: "Ai nha, tớ đi, cậu vậy mà thật sự làm xong toàn bộ bài kiểm tra, thật là đáng sợ, chẳng lẽ Quốc Khánh cậu đều không có chơi sao?"

"Chơi a, ban ngày chơi, buổi tối viết bài kiểm tra..." Tiểu Thỏ nghĩ đến cảnh tượng mỗi lúc trời tối anh nước chanh liền di chuyển cái ghế ngồi ở bên cạnh mình nhìn cô viết bài kiểm tra, liền nhịn không được muốn châm chọc.

Anh liền ngồi ở bên cạnh mình như thế, chuyện gì cũng không làm, nhìn chằm chằm cô viết bài kiểm tra...

Làm hại cô còn muốn chạy xem điện thoại di động một hồi cũng không được...

Hơn nữa số lượng bài kiểm tra còn phải xem tâm tình của anh, nếu như tâm tình anh tốt, hôm nay là có thể chỉ làm một phần bài kiểm tra, nếu như tâm tình anh không vui mà nói... Kia rốt cuộc là làm một hai ba bốn phần hay là năm sáu bảy tám phần liền muốn xem tạo hóa của cô rồi....

Nghĩ vậy Tiểu Thỏ liền nhịn không được lệ rơi...

Cho nên Trình Chi Ngôn khai giảng về trường học, mặc dù trong lòng cô có một chút không nỡ, nhưng vẫn lại là có một loại cảm giác giải thoát rồi.

"Tiểu Thỏ, Tiểu Thỏ!"

Ngay tại lúc cô loạn thất bát tao nhớ lại việc này, Trình Thi Đồng từ cửa sổ bên cạnh cô dò xét tiến vào.

"Đồng Đồng?" Tiểu Thỏ ngẩng đầu nhìn cô ấy, cười tít mắt nói: "Mấy ngày không thấy cậu, Quốc Khánh chơi đùa cao hứng sao?"

"Cao hứng cái gì nha, mau lấy bài kiểm tra Anh ngữ của cậu ra cho tớ chép!" Trình Thi Đồng đeo cặp sách trực tiếp từ cửa sau phòng học Tiểu Thỏ chui đi vào, ngồi trên vị trí sau lưng Tiểu Thỏ nói: "Mau mau, thừa dịp giáo viên còn chưa tới."

"..." Tiểu Thỏ giật giật khóe miệng, nhìn cô ấy nói: "Cậu cũng không làm bài tập?"

"Uh`m." Trình Thi Đồng từ bên trong một đống bài kiểm tra trước mặt Đường Tiểu Vũ kia tìm ra bài thi Anh ngữ của Tiểu Thỏ, thuận miệng trả lời cô một tiếng, liền cũng vùi đầu bắt đầu chép.

" Cố Ninh Thư nhà cậu đâu?" Tiểu Thỏ nhìn bộ dáng cô ấy múa bút thành văn, nhịn không được kỳ quái hỏi, dù sao bình thường Trình Thi Đồng đều là chép Cố Ninh Thư...

"Anh..." Ngòi bút Trình Thi Đồng hơi chút dừng một chút, ngẩng đầu lên, ánh mắt phức tạp nhìn Tiểu Thỏ nói: "Trong lúc Quốc Khánh đều không có tìm được cậu ấy, gửi tin nhắn cậu ấy cũng không trả lời, gọi điện thoại cũng không ai tiếp... Cũng không biết cậu ấy chỗ nào."

"Không thể nào??" Tiểu Thỏ trợn to mắt nhìn cô ấy.
Bình Luận (0)
Comment