Editor: Quỳnh Nguyễn
Tiểu Thỏ không nói một lời, yên lặng vươn cánh tay mảnh khảnh ra, vòng cổ Trình Chi Ngôn.
" Muốn nụ hôn chúc ngủ ngon?" Trình Chi Ngôn nhìn bộ dáng cô kìm nén, nhịn không được cười cười, thuận thế ôm lấy thân thể mềm mại, trong thanh âm tràn đầy sủng nịch hỏi.
"Không phải!" Tiểu Thỏ lắc đầu, ánh mắt nhìn chằm chằm cổ Trình Chi Ngôn trắng nõn như ngọc, "Thực ra em cảm thấy đề nghị vừa rồi của bọn họ cũng không tệ lắm."
"?"
Trình Chi Ngôn trong khoảng thời gian ngắn vậy mà không có phản ứng kịp.
"Anh nước chanh, anh để ý hôn ngân em cho anh sao?" Tiểu Thỏ ngẩng đầu lên, vẻ mặt nghiêm túc nhìn Trình Chi Ngôn hỏi.
Cô nhớ rõ, cô xem nam chủ trong những tiểu thuyết kia luôn luôn thích gặm từng khỏa hôn ngân trên cổ nữ chủ, hiển lộ rõ ràng nữ chủ thuộc về chính mình.
Nếu như cô cũng hôn hôn ngân trên cổ anh nước chanh, không phải là có thể tuyên bố thế giới, anh nước chanh là của cô a!
Trình Chi Ngôn nghe xong Tiểu Thỏ nói, thân thể cứng đờ, sau một lúc lâu không nói gì.
Không nói lời nào... Liền bày tỏ ngầm thừa nhận??
Tiểu Thỏ chớp chớp mắt, nhìn Trình Chi Ngôn vẻ mặt phức tạp, bất chấp tất cả ôm cổ của anh liền đem miệng nhỏ chính mình tới gần.
Trình Chi Ngôn chỉ cảm thấy trên cổ của mình truyền đến một trận cảm giác ấm áp, cánh môi mềm mại của cô đụng chạm làn da mẫn cảm của anh, nháy mắt giống như một dòng điện nho nhỏ đánh trúng anh.
Miệng Tiểu Thỏ áp vào trên da thịt trắng nõn như ngọc của Trình Chi Ngôn, bỗng nhiên nhớ tới, cô....Cô giống như sẽ không làm hôn ngân a?"
Trong sách miêu tả như thế nào??
Cánh môi nam chủ tàn sát bừa bãi trên cổ nữ chủ, lưu lại một cái ấn ký đỏ tươi.
Uh`m... Cho nên...
Tàn sát bừa bãi là phương pháp như thế nào?
Tiểu Thỏ nháy mắt mê mang rồi.
Cô chần chờ một chút, vẫn là lè lưỡi liếm trên cổ Trình Chi Ngôn một phen.
Sau đó cô liền cảm giác được thân thể Trình Chi Ngôn tựa hồ nhẹ nhàng run rẩy.
Oa? Có phản ứng.
Tiểu Thỏ nhất thời tinh thần tỉnh táo, lưỡi xinh xắn trắng mịn trái một chút phải một chút, liếm da thịt bóng loáng của anh.
Ưm...
Anh nước chanh thơm quá a...
Cổ anh nước chanh trơn bóng a...
Lúc Tiểu Thỏ liếm được bất diệc nhạc hồ ( vui vẻ), Trình Chi Ngôn dường như rốt cục có chút chịu đựng không nổi rầu rĩ hỏi: "Em hôn được chưa?"
Trong thanh âm của anh tràn đầy đều là kiềm chế.
Tiểu Thỏ lập tức ngừng động tác, cô buông miệng ra, nhìn thoáng qua cổ Trình Chi Ngôn, giống như... Không có dấu vết gì....
"Còn không có tốt."
Tiểu Thỏ lời ít mà ý nhiều sau khi nói xong ba chữ kia, môi mềm lại hướng tới cổ của anh dán lên.
Vậy xem ra hôn ngân hẳn không phải là liếm ra hả??
Vậy... Nếu không thì thử cắn một ngụm xem??
Tiểu Thỏ nghĩ như vậy liền trực tiếp há miệng, hai hàng răng đều đặn dùng lực cắn trên cổ Trình Chi Ngôn.
"Ti - - "
Trình Chi Ngôn nhất thời đau hít một ngụm khí lạnh.
Tiểu Thỏ vội vàng nhả ra, vẻ mặt lo lắng nhìn Trình Chi Ngôn nói: "Cắn anh bị thương rồi hả??"
Trình Chi Ngôn không nói gì nhìn cô, đưa tay sờ sờ chỗ mới vừa rồi bị cô cắn, trong thanh âm tràn đầy đều là bất đắc dĩ nói: "Vì sao cắn anh?"
" Đây không phải..." Tiểu Thỏ có chút xấu hổ cúi đầu, thanh âm yếu ớt nói: "Không biết làm sao mới có thể làm ra hôn ngân sao..."
"..."
Trình Chi Ngôn vẻ mặt quái dị nhìn cô một lúc lâu.