Editor: Quỳnh Nguyễn
Hạ Phong mặc toàn thân tây trang màu đen, cravat cẩn thận tỉ mỉ, tóc dùng keo xịt tóc chải ra về phía sau, vẻ mặt mỉm cười nhìn bọn họ.
Thời gian vài năm đại học kia đã rút đi vẻ mặt như trẻ con trên mặt anh ta, trước mắt, bộ dáng hai tay anh ta đan chéo ngồi ở trên ghế sofa chờ bọn họ, rốt cuộc có một chút cảm giác người thành công xã hội.
Tiểu Thỏ chớp chớp mắt cười tít mắt hô một tiếng: "Anh Hạ Phong."
"Anh yêu nhất Tiểu Thỏ Thỏ, em rốt cục đến đây!!" Hạ Phong không mở miệng còn tốt, bộ dáng vẻ mặt đứng đắn, anh ta mới mở miệng nói năng ngọt xớt nháy mắt liền phá hình tượng người thành công của anh ta, "Mau mau, mau ngồi xuống."
Tiểu Thỏ đầu đầy hắc tuyến.
Trình Chi Ngôn nhàn nhạt liếc mắt nhìn anh ta, lập tức anh ngồi xuống trên sofa đối diện.
" Thỏ Thỏ, đã lâu không gặp, em càng ngày càng đẹp a." Hạ Phong nhìn Bạch Tiểu Thỏ trước mắt, mặc dù vẫn là bộ dáng học sinh cao trung ngây ngô, nhưng mà khuôn mặt nhỏ nhắn phấn nộn trắng nõn kia đã dần dần rút đi vẻ mập mạp, mắt to trắng đen rõ ràng trên gương mặt lớn cỡ bàn tay, càng phát ra có vẻ linh động, dưới sống mũi xinh xắn là môi hồng nhuận giống như anh đào, ở dưới ánh đèn sáng bóng, làm cho người ta nhìn liền liền nhịn không được muốn âu yếm, còn có mái tóc đen nhánh kia buộc thành một cái đuôi ngựa thật dài ở phía sau đầu cô, cùng với động tác cô đi đường, mái tóc lay động trái phải, nhìn rất là đáng yêu, "Lúc nào em cảm thấy anh nước chanh không tốt, liền đến tìm anh Hạ Phong, anh tuyệt đối sẽ đối tốt với em cả đời!"
"Anh Hạ Phong, đã lâu không gặp, anh vẫn lại là không đứng đắn như vậy a...." Tiểu Thỏ vẻ mặt không biết nói gì nhìn Hạ Phong, nhiều năm qua như vậy, anh ta ngược lại tồn tại thần kỳ, cho dù Trình Chi Ngôn có còn ở đây hay không anh ta đều phải đùa giỡn mình vài câu.
Trình Chi Ngôn có lẽ sớm đã nghe chán những lời này của Hạ Phong, lỗ tai tự động lọc hết thanh âm của anh ta.
"Tiên sinh, xin hỏi các vị đủ người rồi sao?" Người phục vụ đứng ở bên cạnh cười tít mắt hướng tới bọn họ hỏi.
"Đủ, đủ, chọn món đi." Hạ Phong gật gật đầu lật chuyển menu trong tay, chỉ không quá một lát sau liền đã chọn vài món thức ăn.
Trình Chi Ngôn hơi hơi hạ mắt, ánh mắt nhìn một vòng trên thực đơn, sau đó cầm menu trong tay đưa cho Tiểu Thỏ nói: "Em chọn trước đi."
"Được." Tiểu Thỏ gật gật đầu, tiếp nhận menu chọn mấy thứ đồ ăn mình cùng Trình Chi Ngôn đều thích ăn.
Chờ người phục vụ cầm menu, Hạ Phong vẻ mặt thần bí hướng tới Trình Chi Ngôn cùng Tiểu Thỏ nói: "Các cậu biết không? Hiện tại tớ làm biên tập tại trang web, ông chủ chúng ta thưởng thức tớ rồi."
"Thật sự sao??" Trình Chi Ngôn nhàn nhạt hướng tới Hạ Phong nhìn qua, sau đó môi mỏng khẽ mở thuận miệng nói: "Ông chủ các cậu là vị mỹ nữ a??"
" Đương nhiên không phải, nếu như ông chủ chúng ta là mỹ nữ thì tốt rồi, chỉ tiếc là chú trung niên a." Hạ Phong thở dài một hơi thật sâu, trong giọng nói tràn đầy đều là tiếc hận.
" Vậy ông chủ anh như thế nào thưởng thức anh rồi hả??" Tiểu Thỏ gương mặt anh tuấn Hạ Phong kia, vô cùng nể tình hỏi một câu.
"Ha ha, bởi vì anh viết được tin tức, lượng page view cùng lượng đọc đều hạng nhất trang web a!!" Hạ Phong vẻ mặt tự hào nhìn Tiểu Thỏ nói.
"Cậu hiện tại viết tin tức?" Trình Chi Ngôn nâng mắt nghi hoặc hỏi.