Tiểu Thanh Mai Ngốc Nghếch: Trúc Mã Yêu Nghiệt Quá Phúc Hắc

Chương 484

Editor: Quỳnh Nguyễn

"Ách.. Nhưng mà..." Tiểu Thỏ còn muốn nói tiếp chút gì, môi Trình Chi Ngôn đã rơi vào trên cánh môi hồng nhuận của cô, "Đừng nhưng mà, em nghĩ rằng anh sẽ để em cùng một vị nam sinh ở dưới một mái nhà??"

" Nhưng mà.... Nhưng mà...."

Tiểu Thỏ bị Trình Chi Ngôn ôm vào trong ngực, cái gáy bị anh dùng tay nâng, không hề đường sống lui về phía sau.

Nhưng mà rõ ràng cùng với anh càng nguy hiểm có được hay không!!?

Ai biết chừng nào thì anh hóa thân thành sói, sau đó lại không hiểu ra sao đi tắm nước lạnh a...

Trong lòng Tiểu Thỏ nhất thời lệ rơi đầy mặt.

Trình Chi Ngôn ôm Tiểu Thỏ vào trong ngực, môi lưỡi cọ sát một hồi lâu, lúc này mới buông cô ra, đôi mắt trong suốt lấp lánh nhìn cô.

Đôi má Tiểu Thỏ có chút ửng đỏ, trên làn da trắng nõn lộ ra nhàn nhạt đỏ ửng, nhìn giống như là hoa đào mùa xuân nở rộ.

Mà cô bị anh hôn như vậy, vốn còn có chút mông lung buồn ngủ giờ phút này cái gì đều không có.

Tiểu Thỏ ru rú ở trong lòng Trình Chi Ngôn, có chút nhàm chán ngoạn chơi ngón tay anh, ngáp một cái nói: "Anh nước chanh, sao anh chưa ngủ?"

"Mới mười giờ rưỡi..." Trình Chi Ngôn có chút bất đắc cúi đầu nhìn thoáng qua thời gian, dưới tình huống bình thường anh đều phải đến hơn mười một giờ mới có thể đi ngủ.

"A? Mới mười giờ rưỡi a..." Tiểu Thỏ hơi hơi ngẩn ra, đưa tay gãi gãi cái gáy mình, vừa rồi cô tắm rửa xong có lẽ là hơn chín giờ, nằm ở trên giường phỏng chừng một thoáng chốc liền ngủ thiếp đi, rõ ràng cô đã mơ một giấc mơ, không nghĩ tới thời gian mới qua đi một chút như vậy.

"Em cho là a, đã đến sáng ngày thứ hai sao??" Trình Chi Ngôn có chút buồn cười nhìn cô.

"Ưm... Vừa rồi em nằm mơ, mơ thấy anh dẫn em đi công viên trò chơi chơi a." Tiểu Thỏ có chút xấu hổ cười cười, đôi mắt chuyển qua nhìn Trình Chi Ngôn nói: "Anh nước chanh, lúc nào chúng ta thật sự đi xem công viên trò chơi đi, có được hay không??"

"Em muốn đi chơi?" Trình Chi Ngôn hơi hơi nhíu mày, nhìn người trong ngực mình, cúi đầu lại hôn một cái trên gương mặt phấn nộn của cô.

" Uh`m! Em muốn đi chơi tàu siêu tốc!!" Tiểu Thỏ lý tưởng hào hùng hướng tới Trình Chi Ngôn nói: "Còn có thuyền hải tặc!! Còn có nhảy Bungee!!"

"Ha ha..." Trình Chi Ngôn kéo kéo môi, hướng tới Tiểu Thỏ cười lạnh một tiếng.

"Uy, tiếng cười này là có ý tứ gì a?? Khinh thường em sao??" Tiểu Thỏ cau mày trừng mắt nhìn Trình Chi Ngôn một cái nói: "Em mới sẽ không sợ a, em nói với anh, vừa rồi trong mộng của em đều là anh trốn ở trong ngực em khóc!!"

"A...... Bất quá bọn họ nói, mộng đều là ngược lại." Trình Chi Ngôn mỉm cười, vẻ mặt bình tĩnh nhìn Tiểu Thỏ chậm rãi nói: "Cho nên, thực ra hẳn là em trốn ở trong lòng anh khóc đi??"

"Ách..." Tiểu Thỏ giật mình, thực ra cô chính là thuận miệng nói.... Vừa rồi ở trong mộng quả thật là cô trốn ở trong lòng Trình Chi Ngôn, nhưng mà nếu như theo cách nói Trình Chi Ngôn, vậy bọn họ nếu như thật sự đi công viên trò chơi hẳn là Trình Chi Ngôn trốn ở trong lòng cô khóc!

Ha ha, suy nghĩ một chút đã cảm thấy cực kỳ hạnh phúc a...

Trình Chi Ngôn nhìn khóe môi Tiểu Thỏ không tự giác thoáng cười, nhíu mày nói: "Em vui vẻ cái gì a??"

"Không có gì." Tiểu Thỏ trở tay ôm Trình Chi Ngôn, ngẩng khuôn mặt nhỏ nhắn, trong mắt khát khao nhìn anh nói: "Đi nha đi nha, chúng ta đi công viên trò chơi nha!!"
Bình Luận (0)
Comment