Tiểu Thanh Mai Ngốc Nghếch: Trúc Mã Yêu Nghiệt Quá Phúc Hắc

Chương 508

Editor: Quỳnh Nguyễn

"Bạch Tiểu Thỏ, vậy em hôn môi ngay trước mặt thầy giáo như vậy thật sự tốt sao??" Thân Tử Hạo quay đầu đi, vẫn giữ nguyên tư thế hai tay che mặt như cũ, bất động đem lời của cô hoàn trả trở về.

"..."

Tiểu Thỏ lập tức bị chắn nói không nên lời.

Trình Chi Ngôn nhìn hai người bọn họ, nở nụ cười một phen, ngồi trở lại trên chỗ ngồi của mình, không nói lời nào.

Thân Tử Hạo nhất quyết không tha tiếp tục hướng tới Trình Chi Ngôn hỏi: "Không phải cậu mới vừa nói truyền thuyết kia là lừa gạt trẻ con sao, cậu còn nghe theo làm gì?"

"Uh`m." Trình Chi Ngôn hướng tới anh mỉm cười, vươn ra một ngón tay thon dài trắng nõn chỉ chỉ Tiểu Thỏ, chậm rãi từ từ nói: "Đúng a, cô chính là trẻ con, lừa gạt cô ấy."

"..."

Thân Tử Hạo cùng Tiểu Thỏ đồng thời không nói gì.

"Như vậy... Không tốt lắm đâu...??" Tiểu Thỏ kéo kéo môi nói: "Không phải nói chỉ cần thành tâm thì sẽ được đền đáp sao, anh nước chanh, anh sẽ không chính là tùy tiện hôn một phen đi??"

"Em cho là đây là bái Phật a??" Trình Chi Ngôn đưa tay kéo bím tóc đuôi ngựa Tiểu Thỏ, buồn cười nói: "Có thể cả đời cùng một chỗ hay không, là hai người phải cùng cố gắng, truyền thuyết cũng chỉ là truyền thuyết mà thôi."

"... Được rồi." Tiểu Thỏ nhịn không được có chút thất vọng cúi đầu xuống, ai, quả nhiên cô anh nước chanh không phải một người lãng mạn a.

Nhưng mà loại chuyện này, hẳn là trước đây cô từ đủ loại hành vi chuyện cổ tích mới có thể nhìn ra manh mối...

Trình Chi Ngôn nhìn cô cười cười, tiếp tục quay đầu nhìn phong cảnh phía bên ngoài cửa sổ, không nói lời nào.

Lại qua một lúc lâu sau, bọn họ liền từ điểm cao nhất quay lại điểm xuất phát.

Tiểu Thỏ bọn họ từ Ma Thiên Luân xuống đến, liếc mắt một cái liền nhìn thấy Trình Thi Đồng cùng Cố Ninh Thư đã ở ven đường chờ bọn họ rồi.

Trên khuôn mặt nhỏ nhắn phấn nộn trắng nõn Trình Thi Đồng còn lưu lại một chút nhàn nhạt đỏ ửng.

Tình cảnh này, Tiểu Thỏ nhịn không được cười hắc hắc, đi lên vỗ vỗ bả vai Trình Thi Đồng, vẻ mặt bỡn cợt nói: "Như thế nào, hai cậu đi nghiệm chứng cái truyền thuyết kia a??"

Trình Thi Đồng khó có được không có phản bác Tiểu Thỏ, mà là có chút thẹn thùng cúi đầu.

Cố Ninh Thư có chút ngại ngùng đứng ở bên cạnh Trình Thi Đồng, ngón tay thon dài trắng nõn đan xen cùng cô, trong ánh mắt lóe ra ánh sáng rực rỡ.

Giữa trưa mấy người bọn họ ăn ở trong công viên trò chơi, buổi chiều lại chọn mấy cái hạng mục không quá mạo hiểm chơi một hồi, rất nhanh liền đến thời gian tập hợp.

Nhắc tới cũng kỳ, bên trong công viên trò chơi to như vậy, bọn họ chuyển động một ngày cũng chưa đụng tới cái bạn học khác.

Ngay từ đầu Tiểu Thỏ còn có chút lo lắng đề phòng, về sau cũng dần dần nghĩ thông suốt, có cái quan hệ gì, cho dù là gặp bạn học, bên cạnh cô còn có thầy giáo Thân còn có Trình Thi Đồng cùng Cố Ninh Thư ở đây, một đám người cùng một chỗ như vậy cũng không có thể nói cô là ở cùng Trình Chi Ngôn yêu đương đi.

Uh`m... Trách không được lúc ấy thầy giáo Thân nói muốn đi theo bọn họ cùng đi công viên trò chơi, anh nước chanh không có phản đối a... Thì ra đã sớm nghĩ tới loại tình huống này rồi.

Nghĩ tới đây, Tiểu Thỏ nhịn không được lại ngẩng đầu hướng tới Trình Chi Ngôn đứng ở bên cạnh mình nhìn thoáng qua.

Ba giờ hơn buổi chiều, ánh mặt trời phát ra ánh sáng rực rỡ, hình dáng anh rõ ràng ở dưới ánh mặt trời, đôi mắt trong suốt đồng thời hướng về phía cô, hơi hơi hạ mắt, mang theo một chút ý cười ôn nhu nhìn cô, trong nháy mắt ánh mắt giao nhau đó, vậy mà làm cho cô không tự giác tim đập rộn lên.
Bình Luận (0)
Comment