Tiểu Thanh Mai Ngốc Nghếch: Trúc Mã Yêu Nghiệt Quá Phúc Hắc

Chương 689

Editor: Quỳnh Nguyễn 

Khuôn mặt nhỏ nhắn Tiểu Thỏ đỏ bừng vùi đầu ở trong lòng Trình Chi Ngôn, bộ dáng đỏ bừng cả khuôn mặt hữu khí vô lực, nhìn thật đúng là ngâm nước có chút choáng váng đầu.

Trình Thi Đồng hơi run sợ một phen, sau đó gật đầu nói: "Vậy được rồi, các ngươi đi về trước đi, cháu cùng tiểu Cố lại ngâm nước một hồi cũng đi trở về."

"Được." Trình Chi Ngôn gật gật đầu, thuận tay kéo áo tắm bên cạnh ghế tựa bọc cho Tiểu Thỏ, sau đó liền ôm cô một đường hướng tới phương hướng phòng họ đi.

Mắt thấy bóng dáng  Trình Chi Ngôn cùng Tiểu Thỏ dần dần biến mất ở trong tầm mắt, lúc này Trình Thi Đồng mới quay đầu lại nhìn Cố Ninh Thư ngồi ở bên cạnh mình, chần chờ một phen, vẫn lại là tiến lên ôm cánh tay của anh làm nũng nói: "Tiểu Cố, người ta cũng choáng váng đầu rồi."

"..." Cố Ninh Thư vẻ mặt nghi hoặc nhìn cô, "Chúng ta không phải vừa ngâm vài phút sao??"

" Nhưng mà cái nước ấm này nóng a.... Mới ngâm nước một hồi em liền cảm thấy được đầu thật choáng váng..." Trình Thi Đồng đưa tay vỗ trán chính mình, làm ra bộ dáng yếu đuối, hướng tới Cố Ninh Thư nói.

"..."

Cố Ninh Thư quay đầu nhìn thoáng qua màn hình điện tử trên bờ ao, phía trên đang biểu hiện nước ấm bên trong suối nước nóng là 36°, so với nhiệt độ cơ thể người bình thường vẫn còn thấp một lần.

Này... Xác định nước ấm rất nóng sao??

Trình Thi Đồng theo ánh mắt Cố Ninh Thư hướng tới trên màn hình điện tử bên cạnh kia nhìn thoáng qua, trong lòng nhịn không được hơi hơi quẫn một phen, nhưng vẫn lại là tiếp tục một bộ bộ dáng yểu điệu vô lực hướng tới Cố Ninh Thư nói: "Ai nha.... Đại khái là buổi chiều gió ở trên bờ cát thổi có phần bị cảm lạnh, lúc này mới ngâm nước Ôn Tuyền vài phút liền cảm thấy được đầu thật choáng váng...."

"Uh`m, chúng ta đây cũng trở về phòng đi."

Cố Ninh Thư chần chờ một phen, nhớ lại buổi chiều Trình Thi Đồng ăn mặc là bikini, bụng trắng nõn toàn bộ lộ ở bên ngoài, hơn nữa gió biển trên bờ cát khá lớn, đi tới đi lui bị cảm lạnh cũng nhất định.

Lập tức anh liền gật gật đầu, nắm tay Trình Thi Đồng từ suối nước nóng đi ra.

Bọc áo tắm kỹ lưỡng, Cố Ninh Thư nhìn bộ dáng Trình Thi Đồng vẻ mặt đỏ ửng, thấp giọng hỏi: "Choáng váng đầu kịch liệt sao, còn đi được sao??"

"Đi được.... Đi được...Anh yên tâm!!" Trình Thi Đồng kéo cánh tay Cố Ninh Thư, vội vàng  gật đầu.

"..."

Cố Ninh Thư có chút nghi hoặc cúi đầu nhìn cô một cái, cũng không có nghĩ nhiều, liền  nắm tay cô đi về rồi.

Chỉ là lúc đi đến cửa phòng, hai người bọn họ vậy mà gặp Trình Chi Ngôn cùng Tiểu Thỏ đang chuẩn bị mở cửa.

Tiểu Thỏ vẫn ru rú ở trong lòng Trình Chi Ngôn như cũ, nhìn Cố Ninh Thư cùng Trình Thi Đồng cũng trở lại trong phòng khách sạn, hơi run sợ một phen nói: "Sao hai người cũng trở lại?? Không ngâm nước rồi hả??"

"Uh`m." Cố Ninh Thư gật gật đầu, thanh âm thấm đất hướng tới Tiểu Thỏ nói: "Đồng Đồng choáng váng đầu. Các ngươi không phải vừa rồi liền đi sao, như thế nào lúc này mới đến phòng??"

"..."

Vừa nghe đến những lời Cố Ninh Thư  này, Tiểu Thỏ không khỏi đỏ mặt.

Vì sao, vì sao??

Còn không phải một cái người nào đấy ôm cô ở trên đường đi ngừng một chút, thường thường cúi đầu hôn nhẹ cô, lúc này mới làm hại bọn họ vừa đến phòng...

Nhưng mà...

Tiểu Thỏ nhìn thoáng qua Trình Thi Đồng vẻ mặt suy yếu  đầu tựa vào trên vai Cố Ninh Thư, ánh mắt xoay xoay, vùng vẫy từ trong ôm ấp Trình Chi Ngôn xuống, hướng tới Trình Thi Đồng nói: "Đồng Đồng, trong phòng tớ có thuốc chuyên trị choáng váng đầu, cậu tới đây tớ lấy cho cậu một hộp." 
Bình Luận (0)
Comment