Tiểu Thôn Y Ranh Mãnh

Chương 149


“Mẹ ơi, đây là gì ạ? Hình như bên trên có chữ!” Chính là đứa con của hai vợ chồng ngồi trên thuyền ban đầu phát hiện bảng đá.

“Đây là…”
Mẹ đứa bé chạy qua, dùng tay lau lớp rêu xanh sẫm trên bảng đá, sau đó thấy trên bảng đá viết một đoạn chữ phồn thể.

Mấy chữ viết tay này đã trải qua ăn mòn của tuế nguyệt, đã hơi mơ hồ không rõ, nhưng vẫn có thể lờ mờ thấy được toàn bộ chữ trên trên.

Cha đứa bé cũng đi qua.

Cha của đứa bé làm thư pháp, có nghiên cứu về chữ phồn thể, đồng thời cũng có hứng thú với chữ trên bảng đá.

Thấy đây có thể là một phiến đá cổ khắc, ông ấy vô cùng phấn khởi!
Ông ấy căng thẳng cẩn thận tỉ mỉ phân biệt rõ toàn bộ chữ bên trên, sau đó nói: “Trên này ghi lại lịch sử của hang động này.”
Trong lúc nói chuyện đã có không ít người vây quanh.

Cha đứa bé dứt khoát giảng giải với mọi người: “Trên bảng đá này viết, hang động này tên là động Kì Hợp! Do một tú tài và một cô gái tâm đầu ý hợp đục ra trong năm Vạn Lịch triều Minh.”
Dân làng làng Đại Long vội lắc đầu: “Nói bậy rồi, chúng tôi đều không biết lai lịch hang động này, ông biết?”
“Đây là chữ trên đá khắc, không phải tôi có bịa chuyện!” Cha đứa bé giải thích.

“Vậy ông nói, một tú tài và một cô gái, sao đục được hang động một kilomet này?” Dân làng và du khách không tin lời cha đứa bé lắm.

Cha đứa bé phất tay: “Nghe tôi nói xong!”
Cha đứa bé kể đầu đuôi gốc ngọn chuyện tú tài Chu Tùng Nham thời Minh và tiểu thư Trương Tú Yên nhà giàu có, yêu nhau đến chết, với chuyện người nhà hai nhà giúp khoét núi cho mọi người.


“Có chuyện như vậy nữa sao!” Dân làng cả kinh.

“Đây là chuyện rất thê lương, hoá ra hang động này có lịch sử như vậy!”
Đám du khách bắt đầu truyền nhau câu chuyện này.

Dân làng cũng lần lượt truyền nhau.

Lương Thu Võ giúp đỡ phụ trách dẫn du khách bên kia hang động, vội xuống núi tìm Lương Thu Võ rất kích động nói trên núi phát hiện bảng đá, mà trên bảng đá ghi lại ngọn nguồn của hang động!
Triệu Đại Vĩ thầm cười trong lòng.

Trên mặt anh lại giải bộ rất ngạc nhiên, rất hứng thú, hỏi trên bảng đá viết cái gì.

Lương Thu Võ bắt đầu kể chuyện viết trên bảng đá mà nước bọt tung bay
Nghe xong câu chuyện, Triệu Đại Vĩ cảm thán: “Lai lịch hang động này thật sự cảm động.”
Thở dài trong lòng, nói: “Bản thân ta làm ta cảm động khóc luôn rồi!
Nhưng anh vẫn hỏi thử: “Ở đây không có ai nghi ngờ lịch sử của bảng đá này sao?”
Lương Thu Võ lắc đầu: “Chắc chắn bảng đá này trong năm Vạn Lịch để lại! Cậu không thấy trên bảng đá phủ đầy rêu xanh, với cả chữ viết tay trên đá mơ hồ sao?”
“Chữ viết tay mơ hồ như vậy, trên mặt phủ đầy rêu xanh, chắc hẳn niên đại cũng lâu lắm rồi!” Lương Thu Võ thấy phản ứng của Triệu Đại Vĩ, hơi nghi thần nghi quỷ.

Triệu Đại Vĩ buông lỏng.

Anh biết, cuối cùng “điểm bùng nổ” dẫn dắt du khách đến rồi! Với lại, Triệu Đại Vĩ có cách lợi dụng hang động này để kiếm một khoản!
“Cũng là lúc thu lại đầu tư tôi đổ vào hang động rồi.” Triệu Đại Vĩ nghĩ thầm trong lòng.

Đến hiện trường.

Triệu Đại Vĩ nói: “Bảng đá này là cổ vật, phải đặt trong làng, bảo vệ cho kỹ.”
“Bây giờ đã biết, tên hang động này là động Kì Hợp, vậy ngày mai tôi bảo người khắc chữ lên hang động này, tiện thể lập một bảng đá chính thức hơn!”
Triệu Đại Vĩ nói vậy, xem như là định tốt xấu chuyện này.

Mà weibo và vòng bạn bè, mấy du khách đến làng Đại Long du ngoạn từ từ đăng tải việc này.

“Trời đất, thật hay giả vậy?”
“Chuyện này cũng tuyệt quá nhỉ?”
“Có chút ý của Khổng Tước Đông Nam Phi.”
“Động Kì Hợp? Tôi muốn đi xem thử!”
Triệu Đại Vĩ thấy đã có chút đột hot căn bản, sau đó anh chỉ cần thêm chút dầu nữa thôi!
Anh tiêu tiền để một vị du khách đăng weibo “Động Kì Hợp”, mua hot search, với lại tiêu tiền để một số đại V tương đối có tiếng ở Phong Lâm, giúp chia sẻ weibo.

Ồn ào!
Sau đó, trong thời gian chiều đến tối, cả vòng bạn bè và weibo Phong Lâm đều bàn chuyện Chu Tùng Nham và Trương Tú Yên.


Lúc này!
Gần như trong chớp mắt, làng Đại Long hot!
Động Kì Hợp của làng Đại Long hot càng thêm hot!
Lý Vũ Mai thông minh, mấy đêm nay cũng giúp đăng bài weibo, nói đang trên huyện chí của Phong Lâm, đã thấy chuyện viết tay ghi lại của Chu Tùng Nham và Trương Tú Yên.

Với lại, để tăng độ tin cậy, cô còn đăng ảnh văn tự ghi chép huyện chí!
“Đậu móa, chủ nhà đỉnh vãi, cái này cũng có thể tìm được!”
“Xem ra Chu Tùng Nham và Trương Tú Yên có thật rồi!”
Lý Vũ Mai tiếp tục nói: “Căn cứ vào ghi chép huyện chí Phong Lâm, nơi Chu Tùng Nham chết vì tình, mọc một cây phong đỏ, ngày thu phong đỏ như máu, mọi người có thể đến làng Đại Long xem thử, có phải có cây phong như thế này hay không!”
“Ngày mai tôi đi thử xem!” Lập tức có người nói.

“Tôi cũng muốn đi tìm xem, có cây phong đỏ thật không!”
Mà tài khoản công khai “Làng du lịch Đại Long” của Triệu Đại Vĩ, trong một đêm đã cực hot, lập tức có mấy nghìn fans, thậm chí sắp lên mười nghìn fans!
Rất nhiều người đều đang truy hỏi chuyện liên quan đến làng Đại Long.

Triệu Đại Vĩ đăng một bài độc lập, giải thích chuyện động Kì Hợp, mà vài đăng này cũng thu hút trên chục nghìn người đọc!”
Lúc tối nghỉ ngơi, Tiền Mỹ Lâm chạy đến, phấn khởi nói: “Đại Vĩ, chú biêt hôm nay chị lãi bao nhiêu tiền không?”
“Chị dâu, chị lãi bao nhiêu?”
“Hơn hai nghìn tệ!”
Một ngày hai nghìn, một tháng sau mươi nghìn!
Tuy so với lãi của Triệu Đại Vi như một sợi lông của chín con trâu, nhưng so với người khác, cô ấy chắc chắn thuộc nhóm người thu nhập cao!
“Đại Vĩ, hôm nay chú lãi không ít nhỉ?” Tiền Mỹ Lâm tò mò nhìn Triệu Đại Vĩ, muốn biết cuối cùng hôm nay Triệu Đại Vĩ lãi bao nhiêu.

Triệu Đại Vĩ nói: “Bên chị Huệ Lan nói hôm nay làm món ăn cho du khách lãi hơn hai mươi nghìn.”
Triệu Huệ Lan được Triệu Đại Vĩ thuê.

Nên tiền lãi của cô ta đều đưa cho Triệu Đại Vĩ, sau đó Triệu Đại Vĩ trẻ tiền lương cho Triệu Huệ Lâm.

“Hơn hai mươi nghìn!” Tiền Mỹ Lâm chậc chận khen ngợi.


Số tiền này lời quá to luôn!
“Còn nữa.” Triệu Đại Vĩ còn bí quyết kiếm tiền nói: “Bên hang động, tôi chuẩn bị một chút mảnh tre và mực tàu phản quang, đến lúc có người chuyên môn đến giúp viết chữ bút lông.”
“Như vậy, du khách có thể để người dùng bút lông viết chữ họ muốn lên mảnh tre, sau đó lại treo mảnh tre trong hang động, để người khác thấy mong muốn của họ.”
“Đương nhiên mấy cái này đều phải thu phí!”
Triệu Đại Vĩ cười nói.

Tiền Mỹ Lâm nghe vậy, hai tay ngọc giữ mặt Triệu Đại Vĩ, xem tỉ mỉ.

“Chị dâu, chị làm gì vậy?”
Vì dựa sát quá, Triệu Đại Vĩ hơi cúi đầu, có thể thấy được cổ áo mềm mại của Tiền Mỹ Lâm, nhịp tim anh chợt tăng lên không ít.

“Chị muốn xem não Đại Vĩ nhà chúng ta làm bằng gì, sao thông minh vậy!”
“Chị dâu, chị thích tôi thông minh vậy sao?” Triệu Đại Vĩ to gan giữ tay Tiền Mỹ Lâm, nâng tay lên mặt anh.

Cùng lúc này, Triệu Đại Vĩ lại nhìn chăm chú vào mắt Tiền Mỹ Lâm.

Khuôn mặt xinh đẹp của Tiền Mỹ Lâm ửng đỏ.

Muốn thoát ra lại bị nắm chặt.

“Thu Tĩnh vẫn ở đây.” Tiền Mỹ Lâm nói nhỏ.

“Không, anh ấy đi tìm anh trai rồi, e là trong thời gian ngắn không trở lại…” Triệu Đại Vĩ nói..

Bình Luận (0)
Comment