Tiểu Thôn Y Ranh Mãnh

Chương 301


Hứa Thục Quân và đối tác của cô ta, thực ra cũng là chú của Hứa Thục Quân, cùng nhau ra cửa khách sạn đón chào Triệu Đại Vĩ.

“Triệu Tổng, đây là chú của tôi, cũng là ông chủ của khách sạn Long Hồ.


“Chào cậu!” Chú của Hứa Thục Quân thấy Triệu Đại Vĩ còn trẻ mà lại quyết đoán thế, dám nhận củ khoai nóng là khách sạn Long Hồ đây, trong lòng ông ta cảm thấy bái phục.

Sau đó, hai bên ký hợp đồng bàn giao chính thức và làm thủ tục chuyển nhượng công ty khách sạn.

Chuyển giao khách sạn hoàn tất!
Chú của Hứa Thục Quân thở phào nhẹ nhõm, mỉm cười rời khách sạn.

Mấy ngày nay, số phận của Long Hồ vẫn luôn bấu chặt cổ tay ông ta, giờ bàn tay này cuối cùng cũng có thể buông lỏng.

“Từ nay về sau, Long Hồ giao cho các cậu kinh doanh.

” Chú của Hứa Thục Quân đáp.

“Yên tâm, nhất định sẽ kinh doanh tốt.

” Triệu Đại Vĩ rất tự tin đối với chuyện này.

Sau khi chú của Hứa Thục Quân rời khỏi, Hứa Thục Quân nói với Triệu Đại Vĩ: “Triệu tổng, việc tiếp theo tùy thuộc vào cậu cả.


“Được!”
Triệu Đại Vĩ cũng muốn khách sạn Long Hồ sớm hoạt động, nhanh chóng bước vào nề nếp.

Anh tập hợp tất cả đầu bếp của khách sạn lại.

Những đầu bếp khách sạn nhìn thấy Triệu Đại Vĩ, một trong số đó kinh ngạc kêu lên: “Là cậu?”
Một anh đầu bếp bất ngờ nhận ra, cậu thanh niên lần trước dạy mình món mướp xào trứng, lắc mình một cái đã trở thành người ngang hàng với Hứa Thục Quân.

Khi Hứa Thục Quân thông báo về sau Triệu Đại Vĩ chính là chủ của khách sạn, anh đầu bếp này liền cảm thấy mình sắp tiêu rồi.

Tài nghệ nấu nướng của bản thân đã bị Triệu Đại Vĩ chê không tốt.


“Đừng mà…”
Trong lòng anh đầu bếp ngàn vạn lần cầu khẩn, cầu xin Triệu Đại Vĩ đừng như quan mới nhậm chức liền lập uy thu phục quần chúng, dẹp luôn công việc của mình.

Triệu Đại Vĩ cũng chú ý đến anh đầu bếp này, mỉm cười: “Tôi biết rằng trong số các vị đây có người biết tôi, cũng có người đã từng bị tôi phê bình tay nghề nấu nướng không được.


“Tuy nhiên, các vị không phải lo lắng mình sẽ bị sa thải, bởi vì tổng giám đốc Hứa của các vị đã đảm bảo cho các vị, mong mọi người có thể ở lại, và tôi cũng đã đồng ý với cô ấy rồi.


“Chỉ là, tài nghệ nấu nướng của các vị có chút không ổn, vì vậy việc tiếp theo đây của tôi là huấn luyện cho các vị trở thành một người đầu bếp xuất sắc.


Nói xong, theo quy định, Triệu Đại Vĩ cho mọi người ký hợp đồng bảo mật.

Sau đó, Triệu Đại Vĩ dạy những người này làm tám món chủ đạo kinh điển của khách sạn Trường Ca Thái Vi.

Tuy nói mỗi người mỗi vị, nhưng tám món ăn của khách sạn Trường Ca Thái Vi đã trải qua vô số người khảo nghiệm, tám món này đều rất ngon, vì thế Triệu Đại Vĩ không hề lo lắng những món ăn này không giữ được khách.

Triệu Đại Vĩ đích thân làm mẫu cho các đầu bếp cách làm tám món chính.

Lúc đầu những đầu bếp này còn tưởng rằng bọn họ rất giỏi giang, Triệu Đại Vĩ chỉ là một thanh niên trẻ tuổi, không có tư cách dạy dỗ bọn họ, nhưng sau khi xem Triệu Đại Vĩ nấu ăn, bọn họ đều sửng sốt.

“Kỹ năng nấu nướng của Triệu tổng có thể so sánh với những đầu bếp hàng đầu rồi đúng không?”
“Chẳng lẽ Triệu tổng chính là siêu đầu bếp trẻ nhất trong lịch sử?” Một số người không kiềm được mà nói đùa.

Nhưng nhìn chung, mọi người đều ngạc nhiên không ngừng khen ngợi tài nấu nướng của Triệu Đại Vĩ.

Sau khi Triệu Đại Vĩ giảng dạy xong: “Từ nay về sau, tám món ăn này sẽ là món chính của khách sạn chúng ta, đồng thời loại nấm kinh điển từ khách sạn Trường Ca Thái Vi và cá thôn Đại Long tôi sẽ xem xét.


“Có những nguyên liệu cao cấp này với những món chính tuyệt vời đây, tôi tin rằng hoạt động kinh doanh khách sạn của chúng ta sẽ ngày càng đi lên.


“Tôi đảm bảo, sau một tháng, tất cả nhân viên trong khách sạn đều được tăng lương.



Ù!
Một câu tăng lương dường như hoàn toàn thổi bùng nhiệt huyết của mọi người!
“Chúng tôi nhất định sẽ nỗ lực làm việc.


“Chúng ta sẽ cố gắng nâng cao kỹ năng nấu ăn của mình!”
Nhìn thấy Triệu Đại Vĩ dễ dàng khơi dậy tinh thần chiến đấu của các đầu bếp, đôi mắt xinh đẹp của Hứa Thục Quân nhìn Triệu Đại Vĩ càng thêm ngưỡng mộ và khâm phục.

Tuy nhiên, trong đôi mắt cô ta cũng có chút lo lắng.

Đợi đến lúc một mình, Hứa Thục Quân nghi ngờ hỏi Triệu Đại Vĩ: “Triệu tổng, lúc nãy anh nói tăng lương… Có phải hơi quá bốc đồng không, lỡ như khách sạn của chúng ta hoạt động không thành công mà lương tăng thì chi phí của khách sạn chắc chắn sẽ tăng cao.


Triệu Đại Vĩ cười giải thích: “Không có lỡ như! Khách sạn nhất định sẽ phất lên.


Anh suy nghĩ rồi nói tiếp: “Hôm nay, tôi sẽ đốt ngọn lửa đầu tiên để thu hút nhiều người hơn đến khách sạn chúng ta.


“Bằng cách nào?” Hứa Thục Quân hỏi.

“Lúc đầu khi tôi mới kinh doanh khách sạn Trường Ca Thái Vi, không chỉ vì đồ ăn ngon mà còn vì một thứ, đó là túi thơm giúp ngủ ngon.


“Tôi quyết định bán túi thơm trong khách sạn chúng ta.


“Đồng thời, tôi sẽ mời ngôi sao lớn Đàm Tuyết Lăng đích thân quảng cáo vụ này.


Đồ tốt thì nên dùng làm lưỡi dao.

Không bàn đến sức hấp dẫn của Đàm Tuyết Lăng lớn cỡ nào, nhưng cũng có sức hấp dẫn tương đối tốt.


Ngoài ra, Đàm Tuyết Lăng vừa kết thúc buổi biểu diễn của cô ta ở Khâu Dã, sức ảnh hưởng ở Khâu Đã đã lớn hơn nhiều.

Lúc này tranh thủ độ hot, để Đàm Tuyết Lăng làm một làn sóng quảng cáo cho khách sạn, rồi hợp tác với sản phẩm tốt của chính Triệu Đại Vĩ, bằng cách này, việc kinh doanh khách sạn chắc chắn sẽ mạnh hơn trước rất nhiều.

truyện teen hay
Mặc dù Hứa Thục Quân không hiểu về túi thơm, nhưng cô ta biết Đàm Tuyết Lăng.

Nếu nó có thể hợp tác với Đàm Tuyết Lăng, quả thực là công tác tuyên truyền rất tốt.

Hứa Thục Quân hỏi: “Nhờ Đàm Tuyết Lăng làm quảng cáo tốn rất nhiều tiền đúng không?”
Triệu Đại Vĩ cười: “Không cần tiền, đã thỏa thuận xong rồi.


“Không cần tiền?” Hứa Thục Quân kinh ngạc há hốc mồm đến nỗi nhét vừa cả quả quýt, thầm nghĩ anh đến Khâu Dã có mấy ngày đã nâng cao mỗi quan hệ với Đàm Tuyết Lăng đến độ làm quảng cáo cho miễn phí.

“Ừm.

” Triệu Đại Vĩ đáp: “Tối nay Tô Chấn Nghiệp sẽ tổ chức tiệc mừng thọ bảy mươi tuổi cho cha ông ta tại khách sạn Vân Nam, tôi đi với Đàm Tuyết Lăng, đến lúc đó tôi sẽ nói với cô ấy về chuyện này.


“Vậy Triệu tổng cố lên.

” Hứa Thục Quân mong chờ trong lòng.

“Đúng rồi, cô được mời đến bữa tiệc mừng thọ này sao?” Triệu Đại Vĩ sực nhớ, với thân phận của Hứa Thục Quân, có lẽ được mời tới.

Hứa Thục Quân lắc đầu: “Tôi không đủ cấp, tôi và Tô Chấn Nghiệp không giao lưu nhiều.


“Vậy được rồi, tôi đi một mình.

” Triệu Đại Vĩ từ bỏ việc đi cùng Hứa Thục Quân.

!
Buổi tối.

Đàm Tuyết Lăng liên lạc với Triệu Đại Vĩ, kêu Triệu Đại Vĩ đến phòng nghỉ dành cho hoàng hậu của cô ta, sau đó cùng nhau đến tham dự bữa tiệc mừng thọ do Tô Chấn Nghiệp tổ chức cho cha ông ta.

“Tôi đến ngay.

” Triệu Đại Vĩ đi thang máy đến phòng Đàm Tuyết Lăng.


Đàm Tuyết Lăng ra mở cửa.

Triệu Đại Vĩ sững sờ.

Đêm nay Đàm Tuyết Lăng mặc một chiếc váy mỏng tang hở lưng, vóc dáng xinh đẹp không hề che giấu, trang điểm tinh xảo khiến cô ta càng thêm rực rỡ như tiên nữ.

“Xem chưa đủ sao?” Đàm Tuyết Lăng tức giận cười, nhưng trong lòng âm thầm vui sướng.

“Tôi chỉ bị sốc vì cô vẫn có thể xinh đẹp như vậy.

” Triệu Đại Vĩ hỏi: “Khi nào xuất phát?”
“Bây giờ đi, lát nữa tôi và anh cùng nhau vào.


“Không thành vấn đề.


Thế rồi Đàm Tuyết Lăng đưa Triệu Đại Vĩ cùng đi lên tầng ba của khách sạn Vân Nam.

Hôm nay, Tô Chấn Nghiệp bao toàn bộ tầng ba của khách sạn Vân Nam để mở tiệc đãi khách.

Lên đến tầng ba.

Phi Thế Hằng phụ trách đón khách ở cửa, thấy Triệu Đại Vĩ cũng đến tiệc mừng thọ nên cau mày nói: “Triệu tổng, xin hỏi anh có thiệp mời không?”
“Tôi đưa Triệu tổng tới.

” Đàm Tuyết Lăng đáp.

“Xin lỗi, bởi vì thân phận của Triệu tổng quá đặc biệt, hơn nữa Triệu tổng cũng có chút mâu thuẫn với chúng tôi, nên nếu như Triệu tổng không có thiệp mời thì không thể vào.


Nói một cách đơn giản, bữa tiệc tối nay, Đàm Tuyết Lăng là minh tinh thì phải bồi rượu.

Thậm chí theo kế hoạch, tối nay Đàm Tuyết Lăng sẽ bị chuốc say.

Bây giờ có thêm Triệu Đại Vĩ bên cạnh Đàm Tuyết Lăng, vậy kế hoạch này sẽ khó thực hiện.

Do đó, Phi Thế Hằng kiên quyết không cho Triệu Đại Vĩ vào.

.

Bình Luận (0)
Comment