Tiểu Thư Độc! Tiểu Thư Bá Đạo! Được Chồng Thô Kệch Cưng Chiều Tận Trời

Chương 84

"Thục Phương, Thục Phương, em ở đâu?"

"Chồng tôi đến rồi." Người phụ nữ trong lều nghe thấy tiếng chồng, mặt rạng rỡ nụ cười hạnh phúc, cô gọi ra ngoài lều,

"Kiến Quân, em ở đây."

Rất nhanh, một người đàn ông có gương mặt văn nhã đẹp trai xông vào lều.

Hina

Anh ta vội liếc nhìn Mạnh Tịch một cái, rồi chạy đến trước mặt sản phụ: "Em này, không phải đã bảo em đừng ra ngoài sao, bụng to thế này mà còn chạy lung tung!"

"Xin lỗi... Kiến Quân, em chỉ muốn giúp anh bớt gánh nặng thôi, không ngờ bỗng nhiên lại chuyển dạ, may mà em gặp được bác sĩ Mạnh.

Em có thể sinh con được là nhờ ơn bác sĩ Mạnh, Kiến Quân, anh mau cảm ơn bác sĩ đi." Sản phụ nhìn Mạnh Tịch nói với chồng.

Người đàn ông nghi ngờ nhìn cô gái trẻ đứng phía sau, có vẻ không tin được mà hỏi: "Cô... cô chính là bác sĩ Mạnh?"

"Chào anh." Mạnh Tịch khẽ gật đầu.

"Bác sĩ, cảm ơn cô, cảm ơn cô đã cứu vợ con tôi, cô làm việc ở đơn vị nào, cô nói cho tôi biết để hôm nào tôi tặng cô tấm bằng khen?" Người đàn ông nói rồi xúc động đứng dậy, còn định nắm tay Mạnh Tịch.

Mạnh Tịch khéo léo tránh tay người đàn ông, nói: "Không cần đâu, anh chăm sóc tốt cho sản phụ và em bé là được rồi, đã có người nhà đến, tôi xin phép đi trước."

Nói xong, Mạnh Tịch quay người đi ra khỏi lều.

Phía sau, sản phụ trách móc chồng: "Ối dào, anh là người thành phố mà sao lại đường đột đi bắt tay nữ bác sĩ người ta, thất lễ quá!"

"Anh chỉ quá xúc động, không để ý!" Người đàn ông cười hiền lành: "Tốt quá, Thục Phương, anh đã làm cha rồi, chúng ta đã có con của riêng mình rồi."

"Anh còn chưa hỏi em sinh con trai hay con gái nữa kìa!"

"Con trai hay con gái?"

"Là con gái, anh có thất vọng không?"

"Nói bậy, thất vọng cái gì, trai gái đều như nhau, anh là người như thế à, công chúa bé bỏng, để cha hôn một cái nào!"

"Hừ, dám nói thất vọng là em đánh c.h.ế.t anh."

Nghe thấy cuộc đối thoại ấm áp từ căn lều gỗ đơn sơ phía sau, Mạnh Tịch mới nở nụ cười.

Người khác nói gì cũng không quan trọng, miễn là cha mẹ yêu thương đứa trẻ là được.

Đây là lần đầu tiên Mạnh Tịch đỡ đẻ, lúc đỡ đẻ cô thực ra không bình tĩnh như vẻ bề ngoài, dù đã thực hành nhiều lần trên mô hình.

Nhưng thực tế lại là chuyện khác.

May mà nhờ vào kỹ năng chuyên môn vững vàng, Mạnh Tịch đã ổn định được tình hình, giúp sản phụ sinh nở thành công.

Sinh mệnh mới kìa! Thật đẹp làm sao.

Sau khi rời khỏi đám đông, Mạnh Tịch mới nhìn vào hệ thống, thấy dòng chữ phần thưởng đổi thưởng xuất hiện sau nhiệm vụ ẩn, cô vui vẻ mỉm cười.

Cô phải nhanh chóng đến trung tâm bách hóa để mua những thứ cần thiết, rồi về đổi phần thưởng từ hệ thống.

Chỉ đi theo ký ức một đoạn ngắn, Mạnh Tịch đã đến trung tâm bách hóa.

Đó là một tòa nhà mang đậm dấu ấn thời đại, tường ngoài màu vàng nhạt, hơi loang lổ, bốn chữ "Trung tâm bách hóa" sơn đỏ nổi bật.

Tầng một là khu hàng tiêu dùng và thực phẩm, không khí thoang thoảng mùi xà phòng và vải mới.

Mạnh Tịch đi lại giữa các kệ hàng, ánh mắt sắc bén, tìm kiếm băng vệ sinh trong nhiệm vụ, rồi nhanh chóng tìm thấy một gói đơn giản ở góc.

Sau khi lấy băng vệ sinh, Mạnh Tịch còn mua giấy vệ sinh, bột giặt, bàn chải đánh răng và cốc, rồi mới lên tầng hai.

Tầng hai là khu quần áo và mũ nón, trông rất nhộn nhịp, có nhiều học sinh đi lại.

Các loại vải vóc, quần áo may sẵn treo đầy kệ hàng, từ đồ công nhân nông dân đến áo sơ mi dacron, cho đến trang phục dân tộc, đủ loại đủ kiểu.

Mạnh Tịch chỉ lướt qua những bộ quần áo đó, mục đích của cô lên tầng hai là để chọn hai bộ đồ lót phù hợp cho mình.

Sau khi mua hết mọi thứ cần thiết, Mạnh Tịch chỉ còn lại một đồng.

Cô xách những thứ đã mua, nắm chặt số tiền ít ỏi còn lại, hài lòng rời khỏi trung tâm bách hóa.

Mạnh Tịch vừa mới bước ra khỏi trung tâm bách hóa, có một người đàn ông cười ngốc nghếch chạy đến trước mặt cô, làm cô giật mình.

Bình Luận (0)
Comment