Tinh Không Chi Dực

Chương 97







Nhưng chỉ hy vọng thôi thì thật sự còn chưa đủ, hy vọng chỉ đại diện cho một khả năng phát triển có lợi của sự việc, người ta muốn thành công phải biến hy vọng thành hiện thực. Thụy Sâm nhất định phải xác định xem Đồng Minh 01 đã thoát khỏi nguy hiểm chưa, nếu chưa thì phải hành động ngay, đó là mục tiêu đã đưa họ đến đây.



Thụy Sâm nhíu mày nhìn chằm chằm vào cái cổng siêu không gian, dòng xoáy năng lượng như đang vẫy gọi anh hay nhanh chóng đến với nó. Đồng Minh 01 hiện đã thành cái bộ dạng như thế nào rồi, liệu phu nhân Almeida có thoát khỏi sự truy kích của Đế Quốc, trong đầu Thụy Sâm đầy những nghi vấn, mà đáp án đều ở đằng sau cái cổng siêu không gian kia, nhưng xuyên qua nó thì chẳng biết sẽ có chuyện gì đang chờ họ.



Nhưng dễ thấy là có nguy hiểm, lần này không giống như khi vào thiên hà XY-245, lúc đó họ còn có tàu thăm dò không người lái làm tiền đạo, nhưng bây giờ thì đành chịu. Thụy Sâm biết rõ loại tàu thăm dò này vốn là loại sản phẩm dùng một lần, thuộc loại vật tư tiêu hao, cho nên người ta cũng chẳng cần làm nó được hoàn thiện hay tiên tiến làm gì, với mục tiêu là trinh sát, nó không có vũ khí, cũng chẳng có màn chắn, càng chẳng có những thứ như hoàn cảnh sống nhân tạo v.v… Ngoại trừ các thiết bị trinh sát và viễn thông cần thiết, động cơ và những thứ khác đều được đơn giản hóa, tuy cũng có động cơ xuyên siêu không gian nhưng năng lượng dùng cho nó tối đa chỉ đủ cho hai lần khởi động, thông thường là xuyên qua rồi quay trở lại.



Hiện tại cái tàu thăm dò này của họ, trừ khi mang về hạm đội bổ sung năng lượng còn không thì nó chẳng có thể thực hiện bất cứ lần xuyên siêu không gian nào nữa. Còn đầu bên kia của cổng siêu không gian lại hoàn toàn không rõ ràng, bọn họ nhảy qua, không chừng chính là đâm đầu vào giữa hạm đội Đế Quốc cũng nên.



“Robert! Mày nghĩ hạm đội Đế Quốc có đóng chốt ở bên kia không?” Thụy Sâm hỏi bạn.



“Tao nghĩ là không, bọn chúng truy kích theo Đồng Minh 01 mới xuyên qua, chỉ có thằng ngốc mới ở nguyên một chỗ ngắm phong cảnh!” Anh chàng dứt khoát nói, sau đó là kiến nghị. “Nếu không để tao sang đó một mình xem tình huống thế nào, an toàn thì đánh tín hiệu cho mọi người sang?”



Thụy Sâm nghĩ một chút rồi nói. “Không, mày nói đúng, Đế Quốc không thể ngồi lỳ ở bên cổng siêu không gian chơi trò ôm cây đợi thỏ được, một chiếc xuyên qua trước, nếu bị phát hiện lại thành cảnh báo trước cho chúng. Thêm nữa, chúng ta đã đến đây thì cũng chẳng thể bỏ qua được, cho dù có Đế Quốc ở đó hay không cũng vậy. Nếu đằng nào cũng phải sang thì tất cả cùng sang một thể, gặp tình huống bất lợi còn có thể chi viện lẫn nhau.”




Anh thở dài một tiếng rồi nói thêm. “Thời gian là quý báu, chúng ta không chịu được tổn thất, Đồng Minh 01 và phu nhân Almeida càng không được có chuyện gì, có lẽ họ đang ngóng chờ chúng ta cứu viện, chúng ta cũng không có chọn lựa nào khác.”



Đã hạ quyết tâm, Thụy Sâm không muốn lại phải chịu sự tuyệt vọng và tự trách như lúc nãy, mọi người đều không muốn vì họ đến trễ mà ôm hận trọn đời.



“Tao hiểu, Thụy Sâm, hạ lệnh đi!” Dù sao cũng là bạn bè sinh tử có nhau, Robert Parnell hiểu rõ bạn mình.



“Người của mày đã sẵn sàng chưa?” Thụy Sâm hỏi.



“Chờ một chút, còn Lôi Điểu 03 và Lôi Điểu 04 chưa tập kết đúng vị trí, bọn họ được phân vùng tìm kiếm hơi xa đây, nhưng ba mươi giây nữa là sẵn sàng.”



“Bảo mọi ngươi nhanh lên, đồng thời chuẩn bị sẵn sàng chiến đấu.” Thụy Sâm dặn.



“Tao biết! Yên tâm!”



Chuyển sang tần số liên lạc với trung đội mình, Thụy Sâm gọi. “Trung đội Hoa Tuy-lip, đây là Tuy-lip 01, theo tôi, chúng ta sẽ xuyên qua cổng siêu không gian này, mọi người chuẩn bị sẵn sàng chiến đấu, cảnh giác đấy, tôi nghĩ không cần nhắc mọi người cũng biết, bên kia có thể có đến hành trăm chiếc chiến đấu cơ đang chờ sẵn chúng ta, nhưng dù biết nguy hiểm, chúng ta cũng không thể bỏ cuộc, Đồng Minh 01 và phu nhân Almeida đang chờ chúng ta cứu viện.”



“Đội trưởng, bọn em theo anh!” Jessica đại biểu anh em trong trung đội trả lời.



“Jessica, ghi lại hướng đi của chúng ta vào tàu thăm dò không người lái, nếu hạm đội đến, bọn họ cũng biết chúng ta đi đâu.”



“Rõ! Đội trưởng.”



“Thụy Sâm, trung đội Lôi Điểu có mặt đầy đủ, bọn tao sẽ ở phía sau, bám theo mày.” Rất nhanh đã nghe thấy tiếng Robert Parnell.



“Tăng hết tốc độ tiến lên! Theo tôi, khởi động động cơ xuyên siêu không gian.” Thụy Sâm lái chiếc Tia Chớp lao thẳng về phía cổng siêu không gian. “3… 2… 1… Khởi động!”



Những tia sáng trắng chớp lên liên hồi, từng chiếc chiến đấu cơ biến mất trong dòng xoáy năng lượng, khi những ánh chớp dừng lại, cả vùng không gian khôi phục sự bình yên như ban đầu.



----------------------------------------------------------------------------------------



Những dải sáng trắng vươn dài đã co lại thành từng chấm sáng, nhóm chiến đấu cơ nhanh chóng trở lại vùng không gian bình thường, ngay lập tức trong khoang lái đầy những tiếng tích tích cảnh báo, trên màn rada, những chấm đỏ dường như lấp kín phân nửa màn hình, thông tin liên lạc lập tức biến thành một mớ báo cáo hỗn loạn với đầy những giọng nói hoảng hốt.




“Phát hiện chiến đấu cơ của Đế Quốc gồm Nữ Yêu, Tỏa Nhãn, Kẻ Bảo Vệ… Trời ơi, nhiều quá, trên màn hình của tôi toàn điểm đỏ.” Một tiếng kêu kinh hãi.



“Hạm đội Đế Quốc ở phía trước bên dưới chúng ta, cự ly 21000, chiến liệt hạm lớp Nguyên Thủ: 4 chiếc, thái không mẫu hạm lớp Đế Quốc: 3 chiếc, tuần dương hạm lớp Quân Đao: 13 chiếc, còn có nhiều khu trục hạm và tàu hộ vệ khác nữa, tôi… trời ơi, chưa bao giờ nhìn thấy nhiều chiến hạm đến thế.” Một phi công khác hổn hển lắp bắp nói.



“Đội trưởng… Đội trưởng… Chúng ta làm gì đây? Đối phương quá nhiều, chúng ta không phải là đối thủ…”



“Đội trưởng…”



“Đừng hoảng, lo cái gì, hạm đội Đế Quốc và chiến đấu cơ còn cách ta xa lắm, trước hết hãy quan sát một lát, xác nhận vị trí hiện tại của ta.” Thụy Sâm quá lên giọng đầy nghiêm nghị.



Nói thật lòng là anh cũng như các đội viên khác, sợ đến đờ người ra, cho nên vì sao lại quát to như thế, hét to không chỉ nhắc nhở mọi người mà còn để lấp đi sự hoang mang trong giọng nói, giờ này không thể để các đồng đội phát hiện người chỉ huy cũng run được.



Thụy Sâm cảm thấy gần như ngán ngẩm, Đế Quốc thật quá khoa trương đi, chỉ để đối phó với một chiếc tuần dương hạm và hai chiếc khu trục hạm con con, với tổng cộng không quá 20 chiếc chiến đấu cơ mà phái cả một hạm đội chính quy, chẳng nhẽ chúng không còn việc gì để làm nữa sao?



“Ha… Ha… ha… Xem ra chúng ta chọc vào tổ ong rồi.” chỉ có loại thần kinh thô như rp mà phái cả một hạm đội chính quy, chẳng nhẽ chúng không còn việc gì để làm nữa sao?



“Ha… Ha… ha… Xem ra chúng ta chọc vào tổ ong rồi.” chỉ có loại thần kinh thô như Robert Parnell mới có thể cười được lúc này.



“Đội trưởng, đội trưởng!” Giọng nói kinh hoàng của Jessica vang lên. “Đế Quốc phát hiện ra chúng ta rồi, chúng đang phái chiến đấu cơ chặn kích, loại hình: Nữ Yêu, số lượng: 72 chiếc, cự ly:18000, tôi… chúng ta… phải làm gì đây?”



“Tuy-lip 01, ta… chúng ta… chúng ta có…” Một phi công trẻ lên tiếng, anh ta định nói là rút lui nhưng …



“Chúng ta có xuất kích tấn công chúng không?” Robert Parnell nhanh mồm nhanh miệng tiếp lời, lập tức câu nói hào hùng của anh chàng khiến cho mọi phi công cảm thấy toàn thân lạnh băng, chân tay tê dại.



Chặn đánh? Trò đùa cấp quốc tế gì thế. Chỉ với vẻn vẹn có 14 chiếc Tia Chớp này? Bọn họ đang đối diện với hạm đội Đế Quốc cùng hơn hàng trăm chiếc chiến đấu cơ? Hơn chục chiếc Tia Chớp, chẳng bõ dính răng bọn chúng. Còn cứu viện, ai, trước hết cứu mình đã, hơn nữa, Đồng Minh 01 còn chưa biết đang ở đâu.



“Nói hay lắm, Robert Parnell!” Thụy Sâm dài giọng nói. “Mọi người theo tôi, trừ Robert Parnell, tất cả chiến đấu cơ địch dành hết cho mày đấy, trước hết xin chúc mày hôm nay đi săn vui vẻ, chúc mày thành anh hùng cô đơn của Đồng Minh!”



Còn chưa nói hết câu trào phúng, Thụy Sâm đã điều khiển chiến đấu cơ lao với tốc độ nhanh nhất về phía ngược lại với hướng có chiến đấu cơ địch, các phi công khác bám sát theo kể các thành viên của trung đội Lôi Điểu, bỏ mặc anh chàng trung đội trưởng một mình cô độc.




“Ấy! Ấy! Chờ đã! Chờ tao với! Tao chỉ đùa thôi mà!” Robert Parnell cũng không chần chừ, lập tức điều khiển chiến đấu cơ lao theo.



“Này Thụy Sâm, sao chúng ta không khởi động động cơ xuyên siêu không gian để trở lại XY-245? Nữ Yêu làm gì có khả năng đuổi theo, chúng ta còn ở đây làm gì?” Robert Parnell ngạc nhiên hỏi. “Đế Quốc tập trung một lực lượng như thế này ở đây, đừng có nói chúng ta, cả hạm đội 7 có mặt ở đây cũng chỉ là công cốc, hơn nữa vừa rồi chúng ta cũng không thấy có Đồng Minh 01, nói không chừng nó đã bị chìm hoặc qua một cổng siêu không gian khác ra khỏi đây, căn bản chúng ta có ở đây cũng chẳng để làm gì!”



“Thật sao?” Thụy Sâm nghi ngờ nói. “Đồng Minh 01 thực sự bị đánh chìm hay đã thoát sao? Tao thấy chưa chắc, nếu thế hạm đội Đế Quốc ở lại đây làm gì? Vì sao lại vây bên ngoài đám tinh vân? Tao tin Đồng Minh 01 trốn trong đó.”



Còn về tại sao không thoát lại qua bên kia cổng siêu không gian, Thụy Sâm còn phải giải thích sao? Đồng Minh 01 nếu còn lại, chưa bị hạm đội Đế Quốc bắn chím, như vậy nhiệm vụ cứu viện của họ vẫn tiếp tục thực hiện, nếu thoát sang bên kia, bọn Thụy Sâm coi như anh toàn, nhưng định quay lại cứu viện thì đừng hòng, đã biết Đồng Minh có thể có chiến đấu cơ đến từ cổng siêu không gian đó, nhất định sau đó Đế Quốc sẽ dùng chiếm hạm và chiến đấu cơ phong tỏa nó.



“A! Khó tin quá, mày vì sao lại nghĩ thế? Nếu như Đồng Minh 01 ở trong đám tinh vân đó, vì sao hạm đội Đế Quốc không truy kích theo?” Robert Parnell ngạc nhiên.



“Không biết, chỉ cảm thấy đối phương bố trí hạm đội bên ngoài đám tinh vân rất không bình thường, ân, thiên hà này chưa từng được khảo sát, có khi đám tinh vân đó không bình thường cũng nên.”



Robert Parnell cảm thấy rùng mình nhìn một đám tinh vân khác ngay trước mặt phi đội “Bây giờ mày tính thế nào?”



“Đơn giản! Robert! Mày nhìn đám tinh vân trước mặt, nó uốn khúc vươn dài, một bộ phận rất gần với đám tinh vân mà Đồng Minh 01 có lẽ đang lẩn trốn, chúng ta có thể nhờ nó yểm hộ để tránh hạm đội Đế Quốc chặn kích, cần thận xuyên sang bên kia để vào trong đám tinh vân nghi có Đồng Minh 01 ở trong xem sao. Nhưng trước hết hiện nay chuồn đã, nhờ đám tinh vân này cắt đuôi Đế Quốc, sau đó thử cách của tao xem sao.”



“Trước hết hãy cố sống sót đã, mọi thứ đều có khả năng.” Thụy Sâm nhìn những chiếc Nữ Yêu mỗi lúc một xa ở phía sau, nói nghiêm túc.



“Cũng được, đành thế vậy.”



Thực ra trong lòng Thụy Sâm, anh thực sự hy vọng Đồng Minh 01 đã qua một cổng siêu không gian khác để thoát ra khỏi thiên hà này, đó không những là cái may của Đồng Minh mà những hành động tiếp theo cũng cho phép anh tự do chọn lựa thoải mái hơn nhiều. Nhưng không thể lừa dối lòng mình, nhắm mắt nói bừa thuế được, Thụy Sâm không lạ gì cách thức bố trí của Đế Quốc, nếu Đồng Minh 01 đã thoát hoặc bị đánh chìm, chắc chắn chúng không tiếp tục ở lại trong cái thiên hà lạ lẫm này, hoặc tiếp tục truy kích hoặc rút lui.



Thụy Sâm biết, Đồng Minh 01 cần cứu viện, anh nhất định phải ở đó, bỏ đồng đội chạy thoát thân, anh không làm nổi.



Thụy Sâm bất giác nhớ lại lần phải để lại Sonia để thoát đi trong kế hoạch Cáo Lửa, tuy lúc đó do tình huống bức bách nhưng tâm lý cực kỳ khó chịu, lần này, anh thề rằng dù bằng bất cứ giá nào cũng phải cứu được Đồng Minh 01 ra.


Bình Luận (0)
Comment