Từ Khánh lại gia tốc, lần này ngũ tạng đã có chút rung động, khí huyết dâng lên, có cảm giác sắp giải phong, tốc độ như vậy đã vượt qua giới hạn của lão, nếu tiếp tục kéo dài thì có thể lão sẽ giải phong chiến lực.
"Lý Hạo, đừng ép ta, ngươi là võ sư Ngân Nguyệt thì hẳn phải biết rằng ngươi chắc chắn sẽ phải chết khi ta giải phong ngũ tạng!"
Lý Hạo bật cười: "Ngươi cứ thử xem! Chân trần không sợ ướt, ta cô đơn một mình, ta không sợ chết, còn ngươi thì sao? Từ gia quốc công bá chủ phương Đông, sau khi giải phong, ngươi có thể phong ấn lần nữa không? Ngươi cho rằng lấy được kiếm của ta thì có thể phong ấn sao? Ngươi lấy được Truy Phong Ngoa nhiều năm như vậy mà có dùng được không? Ngươi cũng ngu ngốc như những người ngoài kia sao?"
Từ Khánh không nói gì.
Đây cũng là nguyên nhân khiến hắn kiêng kỵ hơn những người khác, bởi vì lão từng có nên lão biết rằng người ngoài muốn nắm giữ tám đại Thần Binh khó đến mức nào, dù có khả năng làm được thì cũng cần thời gian quan sát thử nghiệm.
"Lý Hạo, ngươi đừng quên không phải chỉ có Thần Kiếm mới khôi phục được ngũ tạng, chỉ cần có đủ Sinh Mệnh Chi Tuyền, Huyết Thần Tử thì cũng có thể làm được! Ngươi cảm thấy những năm qua Từ gia không dự trữ Sinh Mệnh Chi Tuyền hay Huyết Thần Tử sao?"
"Vậy ngươi thử đi!"
Lý Hạo cười lớn: "Ngươi giải phong đi, dù các ngươi có thì có được bao nhiêu? Có thể duy trì bao lâu? Giải phong xong thì nhất định có thể trấn áp lại sao? Càng cường đại thì càng khó trấn áp!"
Đe doạ ta à?
Ta không sợ!
Từ gia chắc chắn có Sinh Mệnh Chi Tuyền, chỉ là Từ Khánh bây giờ không có quyền quyết định mà thôi, thực ra Lý Hạo cũng có chút khẩn trương, nếu lão già kia bất chấp tất cả để giải phong thì hắn sẽ gặp phiền toái lớn!
Thấy mình càng chạy càng xa, giờ phút này Lý Hạo cũng có chút đau đầu.
Kiếm năng đang tiêu hao cực nhanh!
Hắn đã không còn đủ thời gian để bổ sung kiếm năng nữa, may mà trước đó hấp thu rất nhiều, dự trữ không ít trong lúc giúp Quang Minh Kiếm chữa thương, không thì khi kiếm năng hao hết, hắn cũng chẳng có thời gian để bổ sung rồi.
Một lát sau, hắn đã chạy xa 200 - 300 dặm.
Ngay sau đó, Lý Hạo đột nhiên thay đổi phương hướng, Từ Khánh nhíu mày, càng thêm chắc chắn rằng Lý Hạo có Thiên Nhãn, người như vậy thật sự rất khó giải quyết.
Trong mắt lão hiện ra sát khí!
Phía trước có cường giả phủ quốc công mai phục, nhưng bây giờ đã hoàn toàn vô dụng.
"Chỉ có võ sư mới có hi vọng tránh thoát sự dò xét của hắn!"
Từ Khánh biết Thiên Nhãn tu sĩ rất dễ quan sát được siêu năng, nhưng hiệu quả đối với võ sư thì chỉ là tạm được, trong giai đoạn hiện tại, kẻ mai phục hắn đều là siêu năng, căn bản không có khả năng thành công.
Sau khi suy tư một phen, Từ Khánh lại dùng đến ngọc truyền tin.
Siêu năng khó có thể đối phó và ngăn cản Lý Hạo!
Sau khi ngọc truyền tin phát đi tin tức không lâu.
Lý Hạo đang trốn chạy bỗng cảm thấy da đầu tê dại, hắn dò xét bốn phía một phen, trừ Từ Khánh đi theo phía sau thì quanh đây không còn siêu năng nào cả, chẳng lẽ là võ sư?
Hắn sinh lòng cảnh giác!
Phe Định Quốc Công còn võ sư cường đại nào ư?
Hắn đang nghĩ ngợi, Hắc Báo trên lưng đột nhiên dựng lông: “Gâu gâu gâu!"
Hắc Báo gầm rú!
Sắc mặt Lý Hạo cũng biến đổi, ngay sau đó, trên bầu trời, ba viên giống như đạn pháo bắn thẳng đến chỗ Lý Hạo, dường như chúng đã khóa chặt mục tiêu.
Phía sau, Từ Khánh lạnh lùng quan sát.
Lý Hạo, ngươi quá xem thường thế lực lớn một phương rồi.
Hơn nữa, ta vẫn luôn đi theo ngươi.
Chắc Lý Hạo ngươi chưa từng thử tư vị của đạn diệt thành đúng không?
Vì sao võ sư hành động đơn độc, dù là cường giả đỉnh cấp thì cũng hiếm khi dám trêu chọc thế lực lớn?
Đây chính là nguyên nhân!
Lão lui về phía sau một chút, vào thời khắc này, ba viên đạn trong không trung rơi xuống, Lý Hạo tê cả da đầu, nhanh chóng thúc giục Truy Phong Ngoa xuyên thẳng qua, nhưng tốc độ của đạn diệt thành quá nhanh!
Không chỉ như vậy, ba viên đạn pháo bay từ 3 hướng, nhắm thẳng mục tiêu, còn tránh đi Định Quốc Công ở phía sau.
Nếu muốn chạy trốn thì chỉ có thể chạy ngược lại!
Lý Hạo hiểu ra rằng đây là công kích do Định Quốc quân phát động, mà định vị là do Định Quốc Công cung cấp.
"Phá!"
Lý Hạo gầm nhẹ một tiếng, khí huyết dâng lên, thần ý bộc phát, trong nháy mắt đã lao đi mấy ngàn thước, nhưng ngay sau đó đạn pháo trong không trung đã phát nổ.
Không có âm thanh, chỉ có năng lượng cường hãn càn quét tứ phương.
Tất cả cây cối, đất đá, núi non bị biến thành bột mịn dưới uy lực đạn pháo.
Phía sau, Định Quốc Công lùi lại, nói khẽ: "Ngươi cho rằng vương triều tồn tại đến ngày nay là nhờ đám siêu năng và võ sư kia thôi sao? Vì sao không kẻ nào dám tạo phản, chẳng lẽ bọn họ sợ bị nhắm đến ư?"
Đều không phải!
Nguyên nhân chính là vì chưa xuất hiện kẻ nào bị đạn diệt thành bắn trúng mà không chết.
Dù hiện tại có rất nhiều cường giả, nhưng dựa theo phán đoán của Định Quốc Công, trừ khi là siêu năng đạt đến giai đoạn thứ sáu, võ sư ở trong tình trạng giải phong, nếu không thì không có bất kỳ kẻ nào chịu được đạn diệt thành, nhưng đạn diệt thành cũng có nhược điểm.
Nó công kích phạm vi lớn, khó nhắm chuẩn địch nhân.
Lần này, bởi vì lão không ngừng cung cấp định vị nên mới có hiệu quả như vậy, nếu lão phải đối phó với kẻ cường đại hơn mình thì nó sẽ chẳng có ích gì cả.
Tuy có nhược điểm nhưng đạn diệt thành rất có hiệu quả, có khả năng chấn nhiếp, giờ khắc này, ba viên đạn pháo bộc phát ra quang huy trong nháy mắt, ánh sáng chiếu rọi thiên địa.
Thiên địa chìm trong tĩnh mịch!
Nhưng ngay sau đó, một thanh âm to lớn bùng nổ, thiên địa chấn động!
Dù Định Quốc Công cách rất xa nhưng vẫn bị chấn động lảo đảo, lỗ tai có cảm giác sắp điếc, thế giới đều mất đi thanh âm, lão nhắm mắt lại, quang mang chói mắt kia như muốn chọc mù mắt lão.
Vậy thì Lý Hạo càng khó chịu đựng được!
Về phần có nổ chết được Lý Hạo hay không thì Từ Khánh cảm thấy rất khó, tên kia có Truy Phong Ngoa, nếu hắn chạy hết sức thì có thể thoát khỏi trung tâm vụ nổ, nhưng chắc chắn sẽ bị thương!
Lão đoán, dù Lý Hạo chạy thoát thì cũng không thể hoàn toàn thoát khỏi phạm vi vụ nổ.
Đạn diệt thành này không hổ là đại sát khí đối phó dị tộc trong thời kỳ văn minh cổ.
Ầm ầm!
Sau khi vụ nổ san bằng tất cả tiếng nổ mạnh mới truyền ra, ở bốn phương tám hướng, mặt đất nứt toác, khe nứt lan tràn.
Nơi xa, có người nhìn thấy cảnh này thì đã kinh ngạc nhanh chóng ghi chép lại.
"Định Quốc Công truy sát Ma Kiếm, vận dụng ba viên đạn diệt thành... Ma Kiếm... Ở trong phạm vi vụ nổ!"