Giờ khắc này, tại nơi Viên Thạc không thấy, vị trí trung tâm cầu lớn có vô số thuyền lớn bị phá hủy trong nháy mắt, vô số hải tặc bị giết chết, cây cầu kiên cố không gì sánh được nhanh chóng sụp đổ.
Đầu tiên là một dặm, sau đó nhanh chóng lan tràn, hai dặm, ba dặm...
Nó kéo dài đến hơn mười dặm, Đông Hải Đại Kiều bị phá hủy gần ¼ chiều dài, các vị trí khác cũng bị ảnh hưởng sụp đổ!
Tiếng kêu rên truyền đến, vài hải tặc may mắn chạy trốn điên cuồng rên rỉ.
Trong nháy mắt vừa rồi, có rất nhiều hải tặc đã trực tiếp bị nổ chết.
Viên Thạc thấy tin tức trên ngọc truyền tin, biết bên kia có hải tặc nhưng không biết vị trí cụ thể, mục tiêu của ông chỉ là phá hủy cây cầu mà thôi, không ngờ đã tiện thể bắn chết cả đám hải tặc.
Trên bầu trời, đám đầu lĩnh hải tặc có người trọng thương ngã gục, có người may mắn chạy trốn.
Có người ngây ngốc đờ đẫn!
Có người kêu thê lương thảm thiết: "Đông Tân... Bên phía Đông Tân đã vận dụng đạn diệt thành. Đông Tân cố ý lừa giết chúng ta. Đạn diệt thành bị tùy ý bắn ra, đại chiến sắp xảy ra rồi..."
Thiên hạ sắp loạn!
Giờ khắc này, tất cả mọi người đều có cảm giác như vậy.
Oanh!
Một cơn sóng lớn bao trùm thiên địa, ầm ầm...
Đám hải tặc đang chạy trốn bị sóng lớn cao tới trăm mét, thậm chí hơn ngàn mét đánh trúng, trong nháy mắt đã bị đập thành thịt nát!
Giờ khắc này, Đông Hải không thể bình tĩnh được nữa.
Mấy vị thủ lĩnh hải tặc còn sót lại nhanh chóng đem tin tức đi.
Đông Tân bắn đạn diệt thành!
Có lẽ người Trung Bộ đã đến.
...
Một lát sau, toàn bộ thế giới lại chấn động.
Trong Thiên Tinh thành, có cường giả nghiêm nghị gầm thét: "Đáng chết! Bọn họ muốn làm gì? Giờ muốn bắt đầu đại chiến quét sạch vương triều sao? Đông Tân đang làm cái gì? Từ Khánh bắn đạn diệt thành, Đông Tân cũng bắn theo. Bọn họ điên rồi sao?"
Bên này vừa mắng xong, một âm thanh run rẩy sợ hãi vang lên: "Ti trưởng, không xong rồi, bên phía Bắc Hải, Hoàng Vũ mang Ngân Nguyệt quân bay thẳng đến địa bàn Hải Yêu đạo, Bạch Sa Đạo, bắn ra... 30 viên đạn diệt thành! Bắc Hải đã đại loạn, biển động ngập trời. Hoàng Vũ đang cảnh báo tứ phương rút lui khỏi bờ biển, biển sắp nổi sóng lớn."
Vị ti trưởng kia trầm mặc.
Y đờ đẫn ngồi xuống, hồi lâu sau mới thở hắt ra: "Thông cáo tứ phương! Định Quốc Công Từ Khánh công nhiên bắn đạn diệt thành, xúc phạm luật pháp vương triều, quan hàng nhất đẳng, tước bỏ vị trí quốc công, giáng xuống làm Định Quốc Hầu!"
"Để hoàng thất đóng ấn, thông báo xuống! Mặt khác, cho người đi thanh tra tịch thu phủ đệ Định Quốc Công ở Thiên Tinh thành."
Y vừa nói xong, lại có người đến run rẩy báo cáo: "Ti trưởng, không xong rồi, Thiên Tinh đô đốc Hầu Tiêu Trần suất lĩnh Võ Vệ Quân trực tiếp bao vây phủ Định Quốc Công, nói là có cường giả 3 tổ chức lớn tiềm phục trong phủ, đệ đệ Từ Nghiêu của Định Quốc Công bị hắn đánh chết, tìm ra Hồng Nguyệt Quỷ Diện trên người Từ Nghiêu. Hầu Tiêu Trần trắng trợn trấn áp đánh giết cường giả công phủ, trưởng nữ nhị phòng Định Quốc Công, vị thiếu nữ thiên tài Húc Quang kia đã bị Hầu Tiêu Trần trực tiếp bắt giữ từ trong học viện Thiên Tinh, giờ phút này đang giam giữ trong đại lao Tuần Dạ Nhân!"
"Khốn kiếp!"
Vị ti trưởng này nổi giận, một quyền đập vỡ cái bàn trước mặt, giận dữ hét: "Ai cho hắn quyền lợi đó?"
"Hắn... Hắn nói... Hắn là Thiên Tinh đô đốc, có quyền lợi này, ai dám ngăn trở thì người đó là phản đảng, là tà năng của 3 tổ chức lớn..."
"Thiên Tinh đô đốc..."
Nam tử sững sờ, im ắng nửa ngày.
Y nhớ rồi, mấy ngày trước y đã đồng ý bổ nhiệm này.
Đúng vậy, nơi này là Tuần Kiểm Ti.
Là cơ cấu chấp pháp thứ hai ngoài Quân Pháp Ti sau khi Tuần Dạ Nhân thành lập, trên thực tế nó là cơ cấu chấp pháp thứ nhất, dù hiện tại Tuần Dạ Nhân có xu thế ly khai nhưng vẫn còn lệ thuộc vào Tuần Kiểm Ti.
Nam tử trầm mặc một hồi, cuối cùng cười lạnh một tiếng: "Tốt! Rất tốt! Đám người Ngân Nguyệt này không có kẻ nào ăn chay cả. Thôi, mặc kệ bọn họ, cho bọn họ đánh đi! Từ Khánh muốn giết Lý Hạo, Hầu Tiêu Trần thâu tóm huyết mạch tại Thiên Tinh của hắn. Ta cũng muốn nhìn xem những tên điên này có thể nháo đến lúc nào!"
"Đông Tân sẽ không vô duyên vô cớ ra tay với Từ gia. Đạn diệt thành kia không phải do Đông Tân bắn."
Y đã bình tĩnh lại: “Khả năng cao là do người Ngân Nguyệt làm, không phải người Ngân Nguyệt an bài thì là... Viên Thạc!"
Đám người khẽ giật mình, Viên Thạc ư?
Vị ti trưởng này không nói gì.
Người có khả năng và dám làm như vậy, có thể bắn chuẩn như thế trừ tên quái tài toàn năng Viên Thạc ra thì còn ai nữa?
Khi ông chơi đạn diệt thành, mọi người còn đang ôm đạn đi nổ thành kia kìa!
Trầm mặc một hồi, y cười ra tiếng: "Mặc kệ bọn họ! Cho bọn họ đánh đi, chỉ cần không ảnh hưởng đến người khác là được. Để ta xem Từ gia cắm rễ 200 năm rốt cuộc mạnh như thế nào, có thể địch nổi đám người điên Ngân Nguyệt hay không!"
"Ti trưởng... Chúng ta để mặc Hầu Tiêu Trần phát uy ư?"
Có người không yên lòng.
Gia hỏa kia điên rồi, đây chính là Thiên Tinh thành đấy! Nhưng tên kia lại trực tiếp động binh tại Thiên Tinh thành, thậm chí bắt người trong học viện Thiên Tinh, học viện Thiên Tinh có rất nhiều cường giả trấn giữ, là nơi hậu duệ của vô số quan lớn trong vương triều học tập.
Nơi đó mới thật sự là học viện quý tộc.
Ti trưởng Tuần Kiểm Ti hờ hững lên: "Học viện có nhiều cường giả như vậy mà không ai ngăn cản sao?"
"Có, Vương viện phó xuất thủ..."
"Sau đó thì sao?"
"Sau đó bị Hầu Tiêu Trần chém đứt cánh tay, trực tiếp bắt lại, nói là muốn thẩm phán, nếu xác định được thân phận là thành viên 3 tổ chức lớn thì lập tức xử tử!"
Ti trưởng Tuần Kiểm Ti nhíu mày: “Húc Quang đỉnh phong mà cũng bị một thương chém đứt cánh tay ư?"
Hình như gia hỏa Hầu Tiêu Trần này đã mạnh hơn trước.
"Đúng!"
"Vậy mặc kệ đi."
Y bật cười: "Dù sao cũng không phải nội loạn, chỉ là Thiên Tinh đô đốc Tuần Dạ Nhân thực hiện chức vụ bình thường mà thôi! Về phần Đông Hải, Bắc Hải, Định Biên bắn đạn diệt thành thì để Quân Pháp Ti quản đii!"
Y nhổ một ngụm nước miếng: "Tiếp tục xem kịch đi! Ta cảm thấy không bao lâu nữa có lẽ Thiên Tinh thành sẽ được chứng kiến đạn diệt thành bay đầy trời đấy!"
Y phất tay áo, trực tiếp rời đi: "Nếu Lý Hạo chết thì báo ta, hoặc Từ Khánh chết thì cho ta biết, còn những chuyện khác thì đừng quấy nhiễu ta!"
"Rõ!"
Mọi người thấy vị ti trưởng này rời đi thì đều bất đắc dĩ, xem ra lần này hai bên đại chiến khiến vị này khó chịu rồi, chủ yếu là những người khác không muốn quản, còn vị vốn muốn quản thì lại phất tay áo mặc kệ.
Những người này nghĩ đến Hầu Tiêu Trần, tất cả đều líu lưỡi.
"Hầu đô đốc thật quyết đoán!"
Có người nói thầm, sau đó cười lớn mong chờ xem náo nhiệt.
Đứng xem cũng tốt, dù sao cũng chẳng liên quan gì đến chúng ta.
Dù sao Hầu Tiêu Trần cũng là phó bộ trưởng Tuần Dạ Nhân, cũng coi là người của Tuần Kiểm Ti, nhìn thấy vị này lớn lối trực tiếp đánh chết đánh phế đám đại nhân vật bình thường không chọc nổi...
Nói thật thì đám người cảm thấy rất thoải mái!