Một thương đâm thủng bầu trời, đánh bay người nói chuyện, sau đó mũi thương trực tiếp xuyên qua bả vai đối phương.
"Cường giả học viện ư?"
Hầu Tiêu Trần cười lạnh nhạt: "Cùng là thực lực Húc Quang sơ kỳ nhưng chỉ cần hai chiêu đã bắt sống, Kim Thương không muốn giết người mà thôi, nếu không thì đã giết chết chỉ trong 1 chiêu rồi! Haizz, cái gọi là giáo dục học viện đây ư? Nực cười!"
Lão nhân tóc trắng nhìn ông, ánh mắt dần trở nên lạnh lẽo.
Hầu Tiêu Trần bình tĩnh nhìn lão, trong mắt lộ ra chút sát khí, ngươi dám động thì ta dám giết ngươi!
Tuy lão giả tóc trắng là Húc Quang kỳ Thuế Biến nhưng bây giờ chỉ có thể kiếm nén lửa giận.
Lão biết, nếu 2 người bọn họ thật sự giao thủ, Hầu Tiêu Trần giải phong chiến lực thì lão sẽ chết.
Về phần có thể hay không... Từ Khánh sẽ không làm vậy, Hầu Tiêu Trần cũng là 1 tên điên đến từ Ngân Nguyệt, chuyện đó khó mà nói trước, đám người đó đều là những kẻ điên nói giải phong là sẽ giải phong!
Lần này Kim Thương xuất thủ khiến không ít học viên kinh hãi và kích động.
Cường giả trên chiến trường và cường giả học viện chênh lệch lớn như vậy sao?
Chỉ 2 chiêu mà thôi!
"Hầu đô đốc, thực tập dưới trướng ngươi có yêu cầu gì về thực lực không?"
"Không quan trọng, yếu có tác dụng của yếu, mạnh có tác dụng của mạnh! Nếu nguyện ý thì giờ có thể đi theo ta luôn, ta vừa nhận được tin tức Đông Tân xuất hiện phản loạn, bây giờ chúng ta đi bắt những kẻ trú đóng ở cơ quan Thiên Tinh để thẩm vấn, nếu Đông Tân muốn làm phản thì chúng ta sẽ tiêu diệt chúng!"
Vừa dứt lời, có học viên sắc mặt trắng bệch, hiển nhiên kẻ đó đến từ Đông Tân.
Có người kích động hô lên: "Ta đi!"
Rất khó chứng khiến đại chiến ở Thiên Tinh.
Cơ quan Thiên Tinh của 1 đại hành tỉnh có không ít cường giả trú đóng.
"Vậy đi theo ta nào!"
Hầu Tiêu Trần cười một tiếng, phi thân vung tay lên, Võ Vệ Quân bốn phía nhanh chóng rút lui, Kim Thương hất cường giả bị ghim trên đầu thương xuống đất, có người nhanh chóng tiến lên bắt tên Húc Quang đã trọng thương kia.
Lão nhân tóc trắng khẽ nhíu mày: "Hầu huynh, hắn… ngươi muốn mang hắn đi sao?"
Hầu Tiêu Trần quay đầu, híp mắt nói: "Triệu huynh, Triệu viện trưởng, không bắt hắn thì ta sẽ mang ngươi đi, ngươi chọn đi!"
Lão nhân tóc trắng nắm chặt nắm đấm, một lát sau, lão lựa chọn trầm mặc.
Hầu Tiêu Trần mỉm cười, sau đó bật cười thành tiếng!
Tiếng cười truyền khắp tứ phương, cực kỳ ngạo nghễ!
"Đi!"
Ông ra lệnh, mấy trăm Võ Vệ Quân nhanh chóng rút lui, có học viên thấy viện trưởng không dám lên tiếng thì trong lòng xem thường.
Thuế Biến kỳ, cường giả đỉnh cấp chí cao vô thượng cái gì? Phi!
Đến dũng khí phản kháng còn không có!
Mấy chục học viên lập tức xông ra, chạy theo đám quân.
Hầu Tiêu Trần tùy tiện như vậy rất hợp khẩu vị của bọn họ, bọn họ đều là hậu duệ quan lớn, có kẻ nào không phải là gan to bằng trời chứ, trước kia bọn họ cảm thấy ở đây rất tốt, hôm nay lại thấy nơi này chỉ là một chỗ rác rưởi!
Trận chiến chân chính mới là thứ bọn họ theo đuổi.
Ngay sau đó, nhiều học viên hơn xông ra, cùng chạy theo đoàn quân.
Lão nhân tóc trắng chỉ đứng nhìn, có vài kẻ tới bên cạnh lão, bọn họ lộ rõ sự giận dữ, truyền âm nói: "Viện trưởng, hắn quá ngạo mạn!"
Lão nhân tóc trắng nhìn bóng lưng Hầu Tiêu Trần, hồi lâu sau mới chậm rãi nói: "Cửu ti, hoàng thất, thế gia, không có phe nào đứng ra ngăn cản. Chẳng lẽ ngươi muốn ngăn cản hắn ư?"
Đám người trầm mặc, vẫn có người không hiểu, oán giận lên tiếng: "Vì sao? Hắn mới từ Ngân Nguyệt tới đây mà đã dám không kiêng nể gì như thế, không phải trước đó đã nói rằng để hắn đến đây là vì trừng trị hắn sao?"
Hiện tại là thế nào?
Người ta đã thành Thiên Tinh đô đốc quyền cao chức trọng!
Người kêu gào muốn thu thập ông trước đó đâu?
Người Ngân Nguyệt đều càn rỡ như thế sao?
Ma Kiếm Lý Hạo trực tiếp náo loạn trong địa bàn Định Quốc Công, đánh đến cửa nhà người ta, giết con người ta, hiện tại Hầu Tiêu Trần cũng thế, trong Ngân Nguyệt nho nhỏ kia đám mọi rợ chạy đầy đất, đúng là người đến từ nơi hoang dã thì cũng dã man không gì sánh được!
"Vì sao ư?"
Lão nhân trầm mặc, hồi lâu mới lắc đầu: "Vì những người này dám giải phong, mà những người khác... Không dám!"
Chỉ đơn giản như vậy thôi!
Hiện tại vẫn chưa giải quyết được vấn đề sau giải phong và phá vỡ khóa siêu năng thứ sáu, tất cả mọi người đều không muốn chiến đấu ở trình độ cao hơn.
Nhưng Ngân Nguyệt dám!
Hầu Tiêu Trần giải phong ở đây thì Thiên Tinh có thể trừng trị ông, nhưng sau đó còn là Thiên Kiếm, Bắc Quyền, Bá Đao, Khổng Khiết và Hoàng Vũ...
Ai dám làm kẻ đi đầu chứ?
Còn Địa Phúc Kiếm và Quang Minh Kiếm nữa!
Hơn nhữa Hầu Tiêu Trần làm việc trong phận sự của ông, không trái với luật pháp nào, ngươi có tư cách gì để đối phó với ông ta?
Cửu ti không hề đồng lòng.
Trong tình huống này, Hầu Tiêu Trần có thực lực, ông đương nhiên có thể phách lối.
Ngân Nguyệt đang dần triển lộ tầm vóc của mình.
"Hừ! Lần này Ma Kiếm chết tại Định Biên, để xem đám người này có thể phách lối được nữa không, giết Ma Kiếm xong, Từ gia dưỡng sức khôi phục, sau đó có thể giết thêm mấy tên nữa!"
Lão nhân tóc trắng không lên tiếng.
Đột nhiên ánh mắt lão thay đổi, khẽ quát một tiếng, đánh ra một quyền, kim quang chói lòa, một tiếng vang nổ tung, kim quang vỡ nát, một cây trường thương phá không lao đến, mang theo ánh lửa, trực tiếp xuyên qua người vừa nói chuyện!
Nơi xa, thanh âm Hầu Tiêu Trần truyền đến: "Không có thực lực thì im miệng! Kẻ có thực lực còn không nói lời nào, vậy mà nhãi nhép lại dám nhảy nhót, Triệu huynh, người này dám tuyên bố rằng sẽ đánh giết phó bộ trưởng Tuần Dạ Nhân phân bộ Ngân Nguyệt, ta giết hắn như vậy, ngươi không có ý kiến gì chứ?"
"Hạng người tạo phản như vậy Triệu huynh nên tránh xa thì hơn!"
Lão nhân không nói gì.
Sau khi thanh âm tiêu tán, một tiếng tí tách vang lên, máu tươi chảy xuôi trên tay lão nhỏ xuống mặt đất, lão nhìn nơi xa, ánh mắt lộ vẻ khó coi và kinh hãi.
Nhất định Hầu Tiêu Trần đã đột phá!
Không phải đột phá cảnh giới mà là số lượng khóa siêu năng bão hòa đã tăng lên, nhiều hơn lúc giết Hồng Phát trưởng lão!
Ông ta là Thuế Biến kỳ, không phải Húc Quang sơ kỳ, vậy mà lại bị một thương của người này đánh thương bàn tay!
Trước kia Hầu Tiêu Trần che giấu thực lực hay gần đây mới tiến bộ?
Lão nhìn thoáng qua tên Húc Quang sơ kỳ mới bị bị đánh chết, sau đó nhìn đám cường giả học viện câm như hến ở bốn phía, lão thở dài một tiếng, quay người rời đi.
Trải qua chuyện này, học viện Thiên Tinh hoàn toàn không còn uy danh gì nữa.
Quả nhiên không thể bắt chước Đại Học Võ Khoa thời kỳ văn minh cổ.
Học viên và đạo sư quá hỗn tạp, cường giả quá ít, người người sợ chết... Không giống chút nào.