Lão đá tới với tốc độ vượt quá tưởng tượng, hư không như bị đá nát, trong đầu Lý Hạo nhìn thấy một luồng gió xoáy, đây là thế của đối phương, Từ Khánh là võ sư, là vị võ sư đối địch mạnh nhất mà Lý Hạo từng gặp.
Đây cũng là lần đầu tiên Lý Hạo thực sự giao thủ với một vị võ sư đỉnh cấp.
Trong nháy mắt, thần ý của hắn như sắp bị xé rách.
Có lẽ đây chính là nguyên nhân đám người Quang Minh Kiếm có thể giết cường giả Húc Quang chỉ bằng một chiêu kiếm, bởi vì thần ý quá mạnh, xé rách thần ý của đối thủ, khiến đối phương trở nên trì trệ, giống như hắn giết tên Húc Quang ban nãy.
Nhưng Lý Hạo cũng là võ sư đỉnh cấp!
Dù không cường đại bằng người trước mắt nhưng thần ý của hắn không hề yếu, hơn nữa hắn mới dùng hết Thiên Kim Liên, hiện tại thần ý đang đạt giới hạn cao nhất.
Lúc này Lý Hạo không suy nghĩ quá nhiều, ngũ tạng bộc phát trong nháy mắt!
Thần ý hiện ra lập tức hóa thành một thanh kiếm, quy tắc kiếm ý cũng hiện ra, ngũ thế cưỡng ép dung nhập, một cỗ kiếm ý ngập trời bộc phát.
"Giết!"
Tinh Không Kiếm lao đi, thần ý xé rách gió xoáy của đối phương, trong mắt Lý Hạo hiện ra một kiếm của tiên tổ, người đó mặc ngân khải cầm kiếm vung lên!
Oanh!
Tinh thần va chạm, ngũ thế kiếm ý của Lý Hạo chấn động tán loạn, ngũ tạng bị bạo động, tầm mắt tối sầm.
Gió xoáy bị chém rách nhưng vẫn vô cùng cường đại, nó quét qua Lý Hạo, kiếm thế của Lý Hạo trực tiếp bị phá!
Phụt!
Hắn phun ra một ngụm máu tươi xen lẫn mảnh vỡ ngũ tạng, đối diện, Từ Khánh đang đá tới hơi chậm lại, trong mắt cũng lộ vẻ kinh hãi.
Kiếm thế quá mạnh nhưng có vẻ hơi hỗn tạp.
Đương nhiên là không thể mạnh bằng lão.
Lão đã giải phong một chút, chiến lực vượt qua giới hạn Húc Quang, Lý Hạo không thể sánh bằng, mặc dù không trực tiếp phá khóa siêu năng như những người khác nhưng lão cũng đã phá mất nửa khóa.
Dù không thể một kích miểu sát Lý Hạo nhưng lúc này lão đủ sức nghiền ép hắn.
Một cước đá xuống!
Lý Hạo cầm Tinh Không Kiếm chém ra nhưng lại bị một cước đá qua một bên, một giây sau, Từ Khánh đá một cước lên phần áo giáp ở ngực hắn, áo giáp màu bạc rạn nứt, vỡ ra một chút.
Bịch một tiếng, Lý Hạo bay ngược.
Hắn choáng váng, nhưng ánh mắt nhanh chóng khôi phục tỉnh táo.
Đối diện, Từ Khánh lạnh nhạt lên tiếng: "Không tệ! Tiếc rằng đối thủ của ngươi là ta, thế là đòn sát thủ lớn nhất của ngươi, nhưng đối với ta thì nó vô dụng thôi!"
"Ngũ thế tụ hợp cũng chỉ đến vậy mà thôi!"
Ngũ thế tụ hợp chứ không phải dung hợp, Từ Khánh là võ sư đỉnh cấp, giao thủ một chiêu liền nhìn thấu đối thủ, đối với người bình thường thì Lý Hạo rất mạnh, đối với cường giả thì thiếu hụt của hắn rất rõ ràng.
Hiện giờ Lý Hạo có thể chơi đùa với siêu năng, nhưng nếu đối thủ là võ sư đỉnh cấp thì kết cục chắc chắn là cửu tử nhất sinh.
Lý Hạo chưa kịp suy nghĩ gì thì Từ Khánh đã lại biến mất, một cước đá trúng đầu hắn, ngân khải lại vỡ ra một chút, giọng nói của Từ Khánh vang lên: "Võ công thiên hạ, chỉ riêng tốc độ là không cách nào phá giải được! Nhưng áo giáp của ngươi cũng không tệ, chất lượng rất tốt, đây là Chiến Thiên Giáp ư?"
"Bị ta đá mấy cước mà còn chưa nát thì đúng là không tệ, nhưng ngươi có thể phát huy ra hiệu quả lớn nhất của áo giáp không? Chỉ cần chấn động là ta có thể đánh chết ngươi!"
Lão nói vậy là để đánh tan đấu chí của Lý Hạo, tan rã lòng tin của hắn, đồng thời vẫn ra tay không chút lưu thủ.
Ầm ầm!
Lý Hạo bị lão áp chế, không ngừng trúng chiêu, Lý Hạo ở trong khải giáp liên tiếp phun ra mấy ngụm máu lớn.
Giờ khắc này, Lý Hạo cảm nhận rất rõ chênh lệch song phương.
Tốc độ, phản ứng, thần ý và cả thế đều không bằng...
Hắn bị lão già kia nghiền ép trên mọi phương diện.
Nếu không có áo giáp và ngũ tạng cường hãn thì hắn đã bị đá chết rồi, chẳng trách mấy người Hồng Nhất Đường có thể tuỳ tiện đánh giết Húc Quang đỉnh phong, khi Quang Minh Kiếm giải phong cũng giết Húc Quang rất nhanh.
Từ Khánh không giải phong nhiều bằng bọn họ nhưng chiến lực cũng cực mạnh, Lý Hạo là cường giả có thể giết Húc Quang hậu kỳ mà cũng không có năng lực đánh trả lão.
Ầm!
Lý Hạo lại bị đá trúng, hắn muốn thuận thế rơi vào trong biển, nhưng Từ Khánh đã xuất hiện phía dưới hắn, lão đánh ra một quyền, đánh Lý Hạo bay lên, lực chấn động xuyên thấu áo giáp.
Từ Khánh tán thưởng: "Ngũ tạng rất mạnh, đến giờ vẫn không bị chấn nát. Lý Hạo, ngươi là võ sư có nội phủ mạnh nhất mà ta từng thấy, dù là đám người Địa Phúc Kiếm thì cũng chưa chắc có ngũ tạng cường đại như ngươi."
Lão vẫn luôn dùng lực chấn động, đây là thủ đoạn công kích thích hợp nhất để đối phó với võ sư, nếu Lý Hạo là võ sư cấp độ Húc Quang bình thường thì ngũ tạng đã bị chấn vỡ rồi mới đúng.
Thế nhưng Lý Hạo vẫn có thể phòng ngự!
Trong ánh mắt lão toát lên sự tham lam, nhìn Tinh Không Kiếm trong tay Lý Hạo, lão cảm thấy tất cả chuyện này đều có quan hệ với thanh kiếm kia.
Đột nhiên sắc mặt lão thay đổi, trong nháy mắt đã biến mất.
Khi lão xuất hiện lại, Lý Hạo cũng xuất hiện bên cạnh lão, Truy Phong Ngoa dưới chân Lý Hạo tỏa sáng, hắn cầm kiếm đâm ra, dường như đã chờ lão từ trước!
Lý Hạo chưa từng từ bỏ phản kích, cũng không nhân cơ hội chạy trốn, bởi vì hắn phát hiện lão sư ngu xuẩn của mình lại lao tới...
Mả mẹ nó...
À không, không được mắng!
Lý Hạo vốn định giả vờ trọng thương suy yếu, chọn thời cơ phát động Truy Phong Ngoa để chạy trốn, nhưng lão sư khả ái của hắn sợ hắn không chết nên đuổi tới đây để nhặt xác hắn!
Chỉ sợ lần này thầy trò hai người sẽ phải cùng nhau lên đường!
Tiếng kim loại va chạm giòn vang.
Trên thân Từ Khánh hiện ra một bộ áo giáp, Từ Khánh lộ vẻ kinh ngạc, không thể tin Lý Hạo còn dám phản kích!
Không, đúng là hắn có thể phản kích!
Nếu lão không có áo giáp, dù chiêu kiếm này không giết được lão thì Tinh Không Kiếm sắc bén vẫn có thể khiến lão bị thương, đây là chuyện rất hiếm có, không ngờ võ sư thế hệ trẻ mà lại có ý chí chiến đấu cứng cỏi như vậy.
Nhưng lão là quốc công, lão thiếu Nguyên Thần Binh không?
Không thiếu!
Nếu lão thiếu thì trong bảo khố đã chẳng trưng bày một đống như vậy.
Mà bảo vật của lão đều là đồ tốt, bộ giáp lão đang mặc trên thân này tên là Tỏa Thần Giáp, dựa theo đẳng cấp bây giờ để phân chia thì đây là một kiện Nguyên Thần Binh Thiên giai, cùng cấp độ với Hỏa Phượng Thương.
Nếu Tinh Không Kiếm chưa xuất hiện binh hồn thì cũng không thể trực tiếp đánh nát nó.
Lý Hạo bị lực phản chấn đẩy lui, ánh mắt lộ ra sự bất đắc dĩ.
Hắn cũng đã đoán trước được điều này!